12/02/2018, 15:49

Cảm nghĩ của em về lần đầu tiên bước chân vào cổng trường trung học phổ thông

Đề bài: Bài làm Trong đời học sinh của chúng ta ai cũng có cho riêng mình những kỷ niệm, khoảnh khắc không thể nào quên được quãng học sinh ngây thơ, trong sáng, những kỷ niệm bỡ ngỡ ngày đầu bước chân vào trung học phổ thông. Và đối với tôi cũng như bao nhiêu ...

Đề bài:

Bài làm

Trong đời học sinh của chúng ta ai cũng có cho riêng mình những kỷ niệm, khoảnh khắc không thể nào quên được quãng học sinh ngây thơ, trong sáng, những kỷ niệm bỡ ngỡ ngày đầu bước chân vào trung học phổ thông.

Và đối với tôi cũng như bao nhiêu người khác, những tháng ngày chia tay mái trường cấp hai thân thương để bước chân vào cánh cổng ngôi trường mới đó là một thời khắc vô quan trọng, khiến con người ta vừa có chút lo lắng, vừa là những dấu ấn khó phai.

Chia tay với những chiếc khăn quàng đỏ thắm tươi, giờ chúng ta đã thành những Đoàn viên thanh niên ưu tú, ngưỡng cửa của thời kỳ cấp ba đang hé mở cho chúng ta một cánh cửa mới, khiến cho trái tim tuổi học trò không ngừng hồi hộp. Tôi chợt cảm thấy mình đang như trở lại ngày đầu tiên đi học, khi bỡ ngỡ bước chân vào lớp một nép mình sau lưng áo của mẹ.

Thời gian cứ trôi đi một cách lặng lẽ khiến cho con người ta những kỷ niệm còn mãi. Nó đã khắc lên trái tim mỗi người học trò niềm say mê với những kỷ niệm của một thời tuổi trẻ. Những kỷ niệm khi đã chia tay với những tia nắng, những tiếng ve, trong veo của ngày hè đỏ rực hoa phượng vĩ.

Khi kết thúc những ngày hè oi ả, một mùa thi căng thẳng với những giây phút vô cùng hồi hộp khoảnh khắc tựu trường bắt đầu bước chân vào một ngôi trường mới sẽ khiến chúng ta vô cùng bỡ ngỡ khi bắt đầu một chân trời mới với một đỉnh cao tri thức mới để chúng ta cùng chinh phục.

Khi ngắm nhìn những ô cửa sổ có những cánh bằng lăng tim tím, những bông hoa phượng đỏ trái tim mong manh của tuổi mười lăm trong tôi chợt rung lên những cảm xúc xốn xang khó tả.

Tháng Tám khi khúc giao mùa của mùa thu bắt đầu tới, khi những chiếc lá vàng đầu tiên trên cành cây rơi xuống, theo mùi gió heo may se se lạnh thổi qua làn tóc, mùi hương ổi phảng phất đâu đây, chính lúc đó thì giây phút giây cánh cửa đời học sinh của tôi bước sang một thế giới muôn màu muôn vẻ mới.

Tất cả trở thành những kỷ niệm khó phai trong tuổi thần tiên của tôi về ngày đầu tiên tựu trường trung học phổ thông. Giờ đây, tôi đã bước chân vào một môi trường vô cùng mới mẻ, được thức sức mình trên một chặng đường mới của đời người, được gặp gỡ nhiều bạn bè, thầy cô.

Tôi vẫn nhớ nguyên cái cảm giác tinh khôi mới mẻ khi bước chân vào thế giới muôn màu đó. Ngày đầu tiên đến với mái trường mới, mái trường trung học phổ thông Phong Châu là một ngày vô cùng nắng đẹp, không khí mùa thu vô cùng dịu dàng, dễ chịu, những cơn gió heo may thổi vào trong tóc khiến cho những tà áo dài của các bạn nữ sinh tung bay phất phới.

Trước mắt tôi bầu trời vô cùng trong xanh với những đám mây lững lờ trôi nhè nhẹ vào khoảng không bao la, dưới những tia nắng vàng lóng lánh, xiên qua những chiếc lá tựa như một bức tranh được dệt lên bằng những tia nắng.

Tôi cảm thấy như mình đã trưởng thành hơn rất nhiều và dường mọi cảm xúc của tôi đều mang một dư vị vô cùng mới lạ, xốn xang, xao xuyến biết bao nhiêu?

Cánh cổng trường trung học phổ thông Phong Châu có hàng băng-giôn rất to, được căng trên nền phông đỏ dòng chữ "Chào mừng các em học sinh lớp 10" lòng tôi chợt trào dâng những cảm xúc vô cùng vui sướng hãnh diện vì mình giờ đây là học sinh mới của một ngôi trường lớn có tên tuổi gần 40 năm.

Từ ngoài cổng đi vào hình ảnh đập vào mắt tôi đầu tiên là dãy nhà hai tầng hình chữ I vô cùng mới mẻ, với những bồn hoa nhiều màu sắc được các bác lao công cắt tỉa vô cùng gọn gàng đẹp mắt, phía bên tay trái tôi mà một dãy nhà hai tầng khác hình chữ U, theo như các anh chị lớp trên cho biết đó là dãy nhà của lớp 10 chúng tôi. Tôi sẽ được học ở đó.

Mọi thứ vô cùng tươi mới và có chút lạ lẫm nhưng bằng sự tự tin vốn có của mình tôi đã đi thẳng về phía dãy nhà chữ U đó, tìm tới lớp 10A5 chuyên Anh của mình, để bắt đầu một chặng đường chinh phục tri thức mới.

Trước cửa của dãy nhà hai cây phượng vĩ rất to những bông phượng vĩ nở muộn còn sót lại sau những ngày hè oi ả, là rực cháy cả một khoảng sân. Nó tạo nên một điểm nhấn không thể nào quên trong lòng tôi về buổi tựu trường trung học phổ thông năm ấy.

Khoảnh khắc tôi cảm thấy bối rối khi bắt gặp một cái nhìn từ người bạn khác giới ngồi nơi góc sân trường nhìn mình một cách tò mò, rồi bất chợt cất tiếng nói "Bạn là học sinh mới phải không?" tôi cảm thấy má mình đang nóng dần lên, chắc giờ nó trông giống hai trái cà chua chín mọng lắm. Không trả lời người bạn đó, mà tôi chỉ khe khẽ gật đầu. Để rồi chúng tôi bắt đầu một tình bạn mới cho suốt quãng thời gian học chung mái trường phổ thông.

Sau này khi chúng tôi đã chơi thân với nhau, trở thành người bạn thân thiết không thể thiếu trong cuộc sống, thì tôi mới nghe bạn ấy nói rằng "Lúc nhìn thấy đôi mắt ngơ ngác của tôi bạn ấy đã cảm thấy mến tôi và muốn kết bạn". Chính nhờ ngày tựu trường đó, mà tôi có thật nhiều bạn mới, được gặp thầy cô giáo mới, được học ở một ngôi trường có truyền thống lịch sử hiếu học lâu đời.
Quãng thời gian ba năm trôi đi thật nhanh, những tri thức mà chúng tôi cùng nhau lĩnh hội được ở mái trường thân thương trung học phổ thông Phong Châu là vô cùng quý giá. Nó sẽ là hành trang đưa chúng tôi vững bước vào đời, trở thành những sinh viên ưu tú, thành những người xây dựng đất nước mai sau.

Dù cho thời gian có trôi đi bao nhiêu năm nữa, thì với tôi kỷ niệm ngày đầu tiên tựu trường trung học phổ thông sẽ không bao giờ có thể phai mờ, bởi nó là một kỷ niệm vô cùng ngọt ngào ghi lại một dấu mốc trong lịch sử đời tôi.

Đông Thảo

0