06/02/2018, 15:28

Suy nghĩ về câu nói: “Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác”

Đề bài: “Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác”, anh chị có suy nghĩ gì về ý kiến trên? Bài làm Ai trong chúng ta cũng đều được hưởng nhiều thứ, có những thứ khác nhau, nhưng hơn hết tất cả chúng ta đều có quỹ ...

Đề bài: “Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác”, anh chị có suy nghĩ gì về ý kiến trên?

Bài làm

Ai trong chúng ta cũng đều được hưởng nhiều thứ, có những thứ khác nhau, nhưng hơn hết tất cả chúng ta đều có quỹ thời gian như nhau. Nhưng là tùy người mà chúng ta biết tận dụng nó một cách hợp lý, chính xác vào những điều ta muốn thì sẽ chẳng còn điều gì ta phải tiếc nuối. Có câu đã nói rằng “Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác”.

Thời gian của tự nhiên là một món quà tặng của tạo hóa, nó trở thành hiển nhiên mà đôi khi ta vô tình. Nó là khẳng định cho sự phát triển đi lên của nhân loại.

thời gian là hữu hạn 

Thời gian của tự nhiên đẹp và dài đến vậy, nhưng thời gian của con người chúng ta khi đến với cuộc sống là có giới hạn, không phải sao?. Một đời người sẽ gần giống như câu hát sau: “Em ơi có bao nhiêu, 60 năm cuộc đời, 20 năm đầu sung sướng không bao lâu, 20 năm sau sầu vương cao vời vợi, 20 năm cuối là bao”.

Vâng vế đầu tiên của câu nói ấy chính là  ““Thời gian là hữu hạn” ta có thể giải thích đơn giản rằng vì thời gian đều quý giá, vì nó “là vàng”, “là bạc”, là những thứ  đã trót lỡ để qua đi rồi sẽ mãi mãi chẳng thể có lại được, nó tuy chẳng có hình dạng, vô hình nhưng đều khiến chúng ta phải suy nghĩ, phải chạy đua nếu không muốn bị lạc hậu. Con người chúng ta có thể cùng với bộ não của mình được ứng dụng để có thể làm nên mọi thứ ta gọi là cái “nhân tạo” phục vụ cho đời sống của họ, nhưng lại chẳng thể tạo ra thời gian.Vòng đời của một con người sẽ chỉ là một phần nhỏ trong vòng đời của thiên nhiên, của đất trời, chẳng thể kéo dài số ngày sống trên đời thêm vì quy luật có sinh, có tử một cách nghiệt ngã, bắt buộc. Vậy nên, ta phải khẳng định với nhau rằng, được sinh ra ở trên đời đã là điều quý giá và ta chưa biết được mình sẽ sống lâu hay không giữa cuộc đời đầy ắp bất ngờ này, và ta cũng chỉ có thể sống được một lần thì phải sống sao cho đáng sống cũng là tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, sống nhiệt thành, sống có lý tưởng, khát vọng.

Chúng ta nghĩ thế nào trước quan điểm “sống vay, sống mượn” thế có đáng sống không, con người không thể sống lãng phí, sống một cuộc đời của người khác được. Ta có chân tay đầu óc, trí não thì cũng nên có trách nhiệm với nó, nghĩa là có trách nhiệm với cuộc đời của mình, biết quý tiếc mà dùng nó đúng nơi đúng chỗ bạn sẽ được tỏa sáng. Khi con người “sống cuộc sống của người khác” đồng nghĩa là rơi vào thế bị động, phụ thuộc. Con người sẽ tự đánh mất đi giá trị của cái tôi cá nhân, trở thành bản sao vô danh, nhàm chán, không có cơ hội phát triển bản thân.

Trong khi mình hoàn toàn có khả năng làm được những điều mình thích, mình muốn tạo ra những thành công riêng, khẳng định được bản thân mình mà lại cứ phải núp quẩn quanh trong “chiếc bóng của người khác” không nhân cơ hội đó mà đào sâu, khai phá những tiềm năng còn ấn chứa trong chính mình. Cuộc sống sẽ  trở nên hoài phí, vô nghĩa.

Bạn cũng hiểu rằng, ai cũng đều có những bí mật của riêng mình để đưa họ đến với thành công, trên cơ bản vẫn là do có khả năng kiên trì, bền bỉ không phải tự nhiên mà có mà phải là cả một quá trình rèn luyện miệt mài, không ngại khó khăn trên mỗi chặng đường. Vì con người ta tham lam, muốn có cái này rồi có cái nọ, mà không chịu chịu khó tìm tòi, chỉ toàn bắt chước thì cũng sẽ được như họ muốn thôi, họ sẽ học được những thứ ở bề nổi, những thứ đơn giản, mà sẽ không thể học được hết, sao chép được hết, những điều quyết định sự thành bại của họ có dễ gì mà họ tiết lộ để bạn có được, cũng vì bạn đâu phải là chính người trong cuộc, không chịu những trải nghiệm đau đớn trên đường đi thì chẳng một ai có thể dám đảm bảo thành công sẽ đến dù bạn nhiều may mắn, có khi có được nó nhưng lại chẳng thể bền lâu. Chẳng có con đường nào là toàn trải hoa hồng, chỉ có cách bạn phải bỏ ra sự lao động xứng đáng thì mới đem về kết quả xứng đáng, biết tự lập, tự tìm cơ hội cho bản thân.

Hãy sống là chính mình mong muốn, dần dần tìm cho mình ước mơ, hoài bão riêng và nỗ lực theo đuổi nó. Nếu ta biết trân trọng những giá trị của cuộc sống rồi phải biết tận hưởng và tận hiến  thì cuộc sống mới có giá trị và ý nghĩa hơn.

Đây hoàn toàn là một bài học chân thành và hết sức đúng đắn để khuyên bảo mỗi người hãy nên biết tận dụng từng phút từng giây, sống là chính mình. Đặc biệt, là một người có hiểu biết, có học thức, chúng ta cũng phải biết hòa nhập với cộng đồng và tiếp thu ý kiến, tuy vậy cũng phải tinh ý chọn lọc để làm chủ bản thân trước những tác động ngoại cảnh bất ngờ, xấu để con người ta mạnh mẽ hơn và biết lắng nghe thế giới hơn.

Từ khóa tìm kiếm

0