Thơ Mùa Hè – Những Bài Thơ Tình Buồn Mùa Hạ Hay Sưu Tầm
Contents Này, mái phố đã vàng một ít, mùa đương chìm vào cái nắng vàng hanh, ai đang vấn vương những chuyện xa xôi có muốn chùng lòng xuống một khắc thôi mà cảm nhận? Chiều mây buồn đỏ ối, ai có còn thương nhớ hay thôi? Có nghĩa gì đâu, khi không đếm bằng nỗi nhớ. Nếu ai ...
Contents
Này, mái phố đã vàng một ít, mùa đương chìm vào cái nắng vàng hanh, ai đang vấn vương những chuyện xa xôi có muốn chùng lòng xuống một khắc thôi mà cảm nhận? Chiều mây buồn đỏ ối, ai có còn thương nhớ hay thôi? Có nghĩa gì đâu, khi không đếm bằng nỗi nhớ. Nếu ai cũng dám một lần vứt bỏ thì giờ đây trong đáy tim gầy đã chẳng mệt nhoài những nét tình thơ! Tôi lục lọi trong ký ức cũ mòn những dư hương trơ trọi, sống dậy với một trời đau thương và . Ai trả về đây tình khúc tháng tư quá đỗi u sầu, đêm mưa cuối… thay cho lời hát cuối! ()
Sau bài và được các bạn ủng hộ, hôm nay mình muốn gửi đến các bạn những bài buồn hay sưu tầm chọn lọc để thay đổi không khí, lối thơ, mong rằng các bạn sẽ thích. Mùa hạ, mùa chia ly, mùa thi, có thể là những lưu luyến của mối tình áo trắng, cũng có thể là sự hứa hẹn viễn vông nào đó, mùa hạ luôn mang lại những cảm xúc khó tả với tôi, với bạn, với tất cả mọi người, mời các bạn cùng xem những áng thơ mùa hạ sau đây.
» Đầu tiên, 5 áng thơ tình và diệu vợi:
1,
Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi
Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.
Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá
Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.
()
2, Mùa Hạ Tương Tư
Mùa hạ đến sân trường đầy hoa nở
Em đi về phương ấy quá mênh mông
Tôi hái cho em một cánh phượng hồng
Hương hạ nói hộ nỗi lòng trong đó
Mùa hạ cho em xa tôi rồi đó
Hương hạ trả về đôi mắt ướt bay bay
Có mùa hạ nào em trở lại đây
Cho tôi gặp lại áo bay chiều tím cũ
Cho tôi gặp lại mùa hoa quá khứ
Hương hạ vẫn còn thơm ngát mãi em ơi!
(Trần Hồng Ngọc)
3, Anh – Em Và Mùa Hạ
Trời hôm nay nắng nhuộm màu hoa cúc
Gío mơn man tà áo mỏng ngại ngần
Nắng mỉm cười hôn nhẹ má bâng khuâng
Mây trắng xoá bay về đâu vội vã
Công viên vắng lá vương đầy ghế đá
Em lang thang gót mỏng bóng nghiêng gầy
Chiều Hạ buồn phơn phớt tím màu mây
Trời hanh nắng gió ngập ngừng thở nhẹ
Em đưa tay ngoắt Hạ vàng hỏi khẽ
Vào Hạ rồi, người ấy có lạnh không ?
Ở nơi đây em cùng chút nắng hồng
Xin ôm trọn vòng tay tròn sưởi ấm
Lời xa xôi… tim em giờ đã thấm
Bởi vô tình mùa Hạ tím không gian
Bởi bây giờ còn cách nẻo quan san
Nên giá rét về đây dành nắng Hạ
Em và anh hai đời hai mùa Hạ
Hạ bên em phượng đỏ rực sân trường
Mùa Hạ về anh lại thoáng vấn vương
Bao kỷ niệm thuở học trò xưa cũ
Em không có kỷ niệm nào ấp ủ
Để cùng anh dạo mãi khúc tình ca
Nhìn anh buồn nuối tiếc những ngày xa
Em ao ước bên anh cùng chia sẻ
Anh hỡi anh kỷ niệm rời xa nhé !
Người đi rồi cùng đời riêng
Đừng nghe anh! Đừng ôm mãi ưu phiền
Xin rũ bỏ những buồn vui quá khứ
Vui đi anh! Đừng mãi chìm tư lự
Hãy mỉm cười em đang ở kề bên
Vào lãng quên mùa – Hạ kỷ niệm buồn
Em xin nguyện cùng anh mùa Hạ mới….
(Viễn Du)
4, Hạ Hồng!
Anh về mùa Hạ nghiêng vai
Chút mưa, chút nắng gọi ngày đi qua
Cành cao xanh, lá mượt mà
Tự tình, gió ngát hương hoa dịu dàng
Gửi em ngần ấy không gian
Nhắm đôi mắt lại, mơ màng gặp nhau
Chợt thương mùa Hạ trên đầu
Chợt thương nước dưới chân cầu lang thang
Gửi em ngần ấy thời gian
Câu thơ chẳng đủ gói ngàn đợi trông
Dẫu cho anh viết nhiều dòng
Làm sao nói hết trọn lòng anh đây
Anh về, mùa Hạ trên tay
Xôn xao nhành trúc làm ngây ngất lòng
Bổ làm đôi trái ước mong
Chạm môi thật khẽ, hôn trong bóng chiều
Cho em một góc trời yêu
Cho anh một cõi nâng niu để dành
Ví dầu mùa Hạ qua nhanh
Tình ta ở lại bên thành keo sơn…
(Chấn Vũ)
5, Cơn Mưa Hạ
Cơn mưa hạ cuốn trôi bao kỷ niệm
Thuở đầu đời ta mới biết vào yêu
Màu mực tím với thơ tình mềm yếu
Nuớc mắt nào xiêu đổ một con tim
Trời mùa hạ nỗi nhớ cứ đêm đêm
Lòng cô liêu tìm lại thuở êm đềm
Yêu và hận bắt đầu từ ngày ấy
Không giả từ nguời quay buớc ra đi
Tình mùa hạ như trăng rằm
Tỏ sáng ngời bỗng khuất bởi mây đen
Chức biệt Ngưu mỗi năm bỗng thành quen
Cơn mưa ngâu làm nên sầu mùa hạ
Nguời ra đi không gửi câu từ tạ
Lặng tiễn nguời bằng tất cả tim yêu
Bây giờ đây ở nơi chốn phiêu diêu
Nguời chắc hiểu những điều tôi nhắn gửi
Cơn mưa hạ em chẳng còn chờ đợi
Nhưng mỗi năm vẫn đúng hẹn lại về
Bây giờ đây không còn nữa tái tê
Em đã quen với bốn bề mưa hạ…
(Băng Nguyệt)
» Tiếp theo, 5 áng thơ mùa hạ, thơ mùa hè tâm trạng và cảm xúc còn lại:
6, Mưa Hạ Buồn
Mùa hạ bước qua đi
Cánh phượng hồng rớt lại
Đâu rồi thời thơ dại
Tan theo tiếng ve sầu
Ngày em bước qua cầu
Mưa hạ buồn rả rích
Vết thương nào chưa khít
Lại tiếp nối đớn đau
Đêm nghe tiếng kinh cầu
Vang lên niềm sám hối
Em làm gì có lỗi?
Sao đời toàn chông gai
Mưa mùa hạ rơi hoài
Rửa bụi đường tinh sạch
Đời còn bao thử thách?
Bao giờ thắm tình nhau!
Mùa hạ cũng qua mau
về thổn thức
Lá vàng rơi không dứt
Úa như nỗi lòng ta
(Băng Nguyệt)
7, Sắc Hương Mùa Hạ
Hạ đã về lâu chưa hở em?
Anh đang tìm nhặt cánh hoa mềm
Hoa mùa năm cũ giờ khô héo
Trong lớp bụi mờ hoa ngã nghiêng
Hạ có về ngang qua cửa lớp?
Cho em hái phượng lúc đang mùa
Làn môi em đỏ hương mùa hạ
Để cánh phượng hờn ghen giữa trưa
Anh về níu lại hương mùa hạ
Giữ phượng đừng phai giữa nắng hè
Cho tóc em thơm mùi hạ biếc
Cho người năm cũ những đam mê
Mùa hạ rạng ngời trên nét môi
Mang về nỗi nhớ tận xa xôi
Sân trường, sách vở, khung trời hạ
Lưu luyến trong anh đến trọn đời.
(Minh Tường)
8, Chờ Nghe Mưa Rơi
Chiều nằm đợi cơn mưa về trên phố
Trong lòng anh đầy mùa hạ oi nồng
Mặt trời hồng vừa rớt cuối dòng sông
Cho anh biết một ngày vui đã tắt
Em có đến mang gió vàng hiu hắt
Làm mát tình cây lá đứng bên hiên
Đời loanh quanh trong lối cũ muộn phiền
Mây giăng kín con đường về hạnh phúc
Trái tim anh có buồn vui chen chúc
Đợi vang đều theo nhịp bước chân em
Hãy cùng anh tiếp nối tháng ngày êm
Cho mùa hạ thêm cơn mưa rộn rã
Cơn gió nhẹ bay về đường muôn ngả
Chiều cuối tuần còn đợi tiếng mưa rơi
Anh vẫn đi làm bóng xế ngang đời
Trên mặt đất đã hằn lên nỗi nhớ
(Đỗ Hồng)
9, Hạ Buồn
Qua lối nhỏ sầu gõ
Gió ngập ngừng phượng đỏ buông lơi
Sương buồn sa xuống muôn nơi
Thả lòng xao xuyến rã rời lòng đau…
Nghe nhỏ nhẹ gọi nhau trong gió
Nhớ không em nơi đó phượng hồng
Ngỡ ngàng dừng lại thinh không
Ồ hay nhớ quá mênh mông một trời…
Chiều hạ đến giọt sầu tím nhạt
Gió vương vương xao xác gọi mây
Bóng ai thấp thoáng vai gầy
Nghiêng che chiếc nón cặp đầy trên tay
Chiều hoang ảo gió lay áo trắng
Em nhẹ đi đường vắng bên anh
Thoáng hương dịu ngọt trong lành
Cơn mưa mùa hạ không đành ướt vai
Anh ôm chặt bờ vai em mỏng
Thở nhẹ thôi nóng bỏng bên tai
Lòng buồn xao xuyến ngày mai
Hạ buồn ly biệt buốt dài đời nhau…
Ngày tốt nghiệp lòng đau biết mấy
Mình xa nhau ngày ấy sao anh?
Thảng lòng em khóc vàng oanh
Niềm vui thì ít mong manh giọt tình…
Ôm thật chặt mối tình mùa hạ
Mình lớn khôn mỗi ngã mỗi người
Gió buồn gió cuốn ngược xuôi
Phượng buồn rơi rớt nụ cười vụt tan
Anh nhớ lại chiều tàn mùa hạ
Rơi trên vai chiếc lá đêm dài
Xa xôi hoang dại hồn ai
Ve sầu hát khúc đau cài tim nhau…
Cánh hoa phượng nát nhàu cho chết
Nắng hạ về cho hết chiều xưa
Dương cầm lả lướt sao vừa
Vỡ toang âm điệu cho chừa nhớ nhung
Chiều hạ nhớ lung linh hương thoảng
Dấu chân xưa còn thoáng bên hè
Nhớ không khúc nhạc tiếng ve
Tuổi xuân bỏ lại… hạ về năm xưa…
(Hồng Dương)
10, Mối Tình Đầu
Ta nhặt về đóa hoa tím bằng lăng
Nhuộm tươi nguyên một sắc màu nỗi nhớ
Mùa hạ đi qua… tình ta dang dở
Mùa hạ theo về… tình vẫn dở dang
Ta lại một mình đếm bước lang thang
Trên lối cũ ngôi trường xưa kỷ niệm
Em ở đâu? Bao ngày ta tìm kiếm
Trả lời ta chỉ có tiếng ve sầu
Người giấu điều gì trong đáy mắt nâu
Giấu điều chi trong đôi tà áo trắng
Khi phượng hồng cháy bừng theo ánh nắng
Là tim ta cũng đỏ rực niềm yêu
Nỗi nhớ đốt lòng, nỗi nhớ như thiêu
Tình chôn sâu bao ngày em có hiểu?
Một gã khờ vẫn ôm đàn thất thểu
Bước theo em trên mỗi lối đi về
Ta lạc loài trong từng giấc ngủ mê
Gọi tên em từ niềm yêu cháy bỏng
Tuổi mười tám ta vụng về, lóng ngóng
Lời yêu đầu… không nói… hóa lặng câm
Ta đã yêu em, em đã xa xăm
Để tà áo ai trắng miền ký ức
Để trái tim khờ muôn đời thổn thức
Mối tình đầu… nơi ngực trái… còn đau…
(Timbuondoncoi)
Đó là những bài thơ mùa hạ, thơ mùa hè sưu tầm hay mà tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình mùa hạ này. Đây chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ tình mùa hè có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình mùa hạ hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm: hoặc và