Em hãy kể lại Sự tích hồ Ba Bể bằng lời của bà lão ăn xin
Ta chính là giao long ở Thủy Cung, ta vốn thích du ngoạn sơn thủy ngắm cảnh và xem đời sống của nhân dân cũng như muốn giúp đỡ những người khó. Văn miêu tả hay cho bạn tham khảo Một lần đi du ngoạn tới xã Nam Mẫu thuộc tỉnh Bắc Cạn chợt ta muốn thử lòng dân ...
Ta chính là giao long ở Thủy Cung, ta vốn thích du ngoạn sơn thủy ngắm cảnh và xem đời sống của nhân dân cũng như muốn giúp đỡ những người khó.
Văn miêu tả hay cho bạn tham khảo
Một lần đi du ngoạn tới xã Nam Mẫu thuộc tỉnh Bắc Cạn chợt ta muốn thử lòng dân chúng nơi đây nên đã hóa thân thành một bà lão ăn xin gầy còm, mình đầy lở loét như người mắc bệnh phong để đi xin ăn tất cả mọi người trong xã. Nhưng ta đi đến đâu người dân ở đó cũng đều xa lánh, xua đuổi ta, tới lúc tâm trạng vô cùng thất vọng ta lại vô tình gặp được hai mẹ con nhà bà góa kia. Họ đưa ta về nhà còn cho ta ăn và thu xếp cho ta một chỗ ngủ đêm đó. Thấy hai người là người tốt và vô cùng lương thiện nhưng ta vẫn muốn thử lòng họ một lần nữa trước khi giúp đỡ họ. Đêm đó chờ họ đã đi vào giấc ngủ ta hóa thành giao long nằm cuộn mình sáng rực ở đó. Biết hai mẹ con rất kinh hãi nhưng vẫn nằm yên và không có ý định gì muốn hại ta. Cho tới sáng ta lại trở về hình dạng của bà lão ăn xin tội nghiệp và trước khi rời khỏi nhà vì thương hai mẹ con góa nhưng tràn đầy lòng thương với con người ta có nhắc nhở hai mẹ con vùng này sắp có một trận lụt lớn nên sẽ cho hai mẹ con một nắm tro rắc quanh nhà để bảo vệ nhà cửa tránh tai họa. Người mẹ lúc đó đã hỏi ta cách cứu giúp dân làng. Cảm động trước trái tim nhân hậu của người phụ nữ ấy ta lấy một hạt thóc cắn làm đôi và đưa cho họ và dặn
– Hai mảnh vỏ trấu này sẽ giúp chị làm việc thiện!
Nói xong rồi ta biến mất. Đêm đó khi mọi người đang vui chơi tại lễ hội bỗng có một tiếng nổ vang trời và nước ập tới trắng xóa, nhà cửa mọi thứ chìm trong biển nước.Dân làng vô cùng sợ hãi mặc dù trước đó mẹ con người đàn bà góa đã báo cho mọi người biết nhưng thật đáng buồn bởi không ai chịu tin lời họ. Giữa lúc dân làng không biết bấu víu vào đâu ta chợt thấy đằng xa chiếc thuyền của hai mẹ con người đàn bà đang chống chọi với dòng nước để cứu từng người dân. Thật cảm động biết bao khi ta đã gặp được một con người tràn đầy tình yêu thương với mọi người, sẵn sàng bao dung cứu giúp những người gặp nạn và nghèo đói.
Cũng bởi trận lụt ấy mà sau đó ở đó tạo thành một cái hồ và nền nhà của hai mẹ con góa đó nổi lên như một cái gò ngay giữa hồ. Và cũng không biết tại sao sau này hồ lại được lấy tên là hồ Ba Bể và người dân truyền nhau tên gọi là Gò Bà Góa như để tưởng nhớ công ơn của bà.
Qua đó ta muốn nhắc nhở mọi người và tình yêu thương, về cách sống giữa con người với con người. Xã hội sẽ thật tốt đẹp nếu con người chúng ta biết yêu thương nhau bằng trái tim chân thành.