Bình giảng bài thơ “Việt Bắc” của Tố Hữu- Văn 12
Đề bài: Em hãy bình giảng bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu Tố Hữu được xem là một trong những nhà thơ cách mạng đã có nhiều đóng góp lớn lao cho sự nghiệp cách mạng của Việt Nam nói chung. Ta có thể thấy được dường như thơ của ông là những chân thực ngọt ngào và nó như cũng đã chứa được những ...
Đề bài: Em hãy bình giảng bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu
Tố Hữu được xem là một trong những nhà thơ cách mạng đã có nhiều đóng góp lớn lao cho sự nghiệp cách mạng của Việt Nam nói chung. Ta có thể thấy được dường như thơ của ông là những chân thực ngọt ngào và nó như cũng đã chứa được những tình cảm sâu sắc về một vùng đất mà dường như cũng đã phải chịu nhiều đau thương, và chính những nỗi đau ấy đang thấm nhuần và in sâu vào trong từng trang sách của ông. Có thể nói được sự tiêu biểu đó là bài “Việt Bắc”.
Ta như có thể thấy được những cuộc chiến đấu hào hùng tại vùng đất Việt Bắc dường như cũng như đã để cho tác giả Tố Hữu những nguồn cảm hứng thật riêng. Đó là những nguồn cảm hứng về con người và vùng đất nơi đây. Có thể thấy được những hình ảnh đó dường như cũng đã thẫm đẫm chất dân tộc và đó còn chính là những kỉ niệm khó quên nó như sâu sắc mà dường như trong mỗi chúng ta cần nhớ. Và đó không là gì khác ngoài chính là cội nguồn của sự tư do. Ngay từ những trang mở đầu bài thơ tác giả Tố Hữu như cũng đã nói về những phút giây lịch sử hào hùng. Có thể nói đó chính là những giây phút chia tay như thật sự xúc động và cuỗ chia tay như diễn ra là giữa người ra đi và người ở lại. Có lẽ rằng ta như cũng đã thấy được ở đây thì chính tác giả như cũng đã thể hiện cảm xúc của mình qua những nỗi nhớ thương đó. Và rồi đó còn chính là những kỉ niệm gắn bó của tác giả những ly niệm hào hùng cũng như đã tạo nên cho chúng ta những cảm xúc nhớ thương da diết khôn nguôi biết bao nhiêu. Nhất là khi thời gian gắn bó với chiến trường đó khá dài và nó cũng như đã thật vang vọng trong tâm trí mỗi con người. Có lẽ rằng chính khoảng thời gian gắn bó với miền đất nơi đây cũng như thật khá dài. Có lẽ cũng chính vì vậy khi ra đi chia tay họ mà tác giả hay cả những người đi như lại có những cảm xúc nhớ thương, và rồi họ như lại thật tiếc nuối về những gì đã qua. Đó chính là những vấn đề đã diễn ra ở đây hình ảnh đó rung động và như cũng đã mang những cung bậc ngọt ngào. Như thật sâu sắc biết bao nhiêu. Và có lẽ rằng trong những giây phút lịch sử đó chúng ta như lại được quyền tự hào về tự hào về quãng thời gian đã trôi qua khi từng gắn bó để bảo vệ tổ quốc thân thương như là máu là thịt của mình.
Mình về mình có nhớ ta?
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
Mình về mình có nhớ không?
Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn.
– Tiếng ai tha thiết bên cồn
Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi
Áo chàm đưa buổi phân ly
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay…
Và khi ra đi thì ngoài việc nhớ những người đồng chí đồng đội của mình, tác giả Tố Hữu như cũng đã còn nhớ thiên nhiên nơi đây. Và đó cũng chính là những khoảnh khắc như đã được chia ngọt sẻ bùi của những người cách mạng đối với nhau. Và cũng có lẽ rằng chính với những kỉ niệm đó dường như cũng đã tạo nên những giai điệu như ngân vang như thật là sâu sắc. Hơn nữa nó như cũng có những tác động mạnh mẽ vào sâu thẩm cho đến tâm trí của con người. Vẫn còn đó chính là những hình ảnh về quê hương đất nước cũng như đã thấm đẫm trong tư tưởng của nhà văn. Hơn hết đó chính là niềm tự hào và mong ước đó đã diễn ra,và có thể thấy khi mà những hình ảnh nơi mà tác giả Tố Hữu đã và đang chiến đấu vẫn luôn hiện diện trong tâm trí của ông. Tố Hữu như đã thật không ngừng suy nghĩ và nhớ thương về một quãng thời gian gian khổ và hào hùng đã qua đó là những điều thật kì diệu biết bao nhiêu mà nó như đã khiến cho tác giả cảm thấy thương và mong nhớ về những kí ức đã qua. Có thể thấy được khi khoảng thời gian chiến đấu đã qua đi nhưng chính những hình ảnh đó nó cũng như vẫn mãi còn đọng lại trong nỗi nhớ của người. Ta cũng không thể nào mà quên được hình ảnh về một đất nước thân thuộc và hào hùng dường như cũng đã mang trong tim của chúng ta. Và có thể thấy được những niềm tự hào riêng mà nó cũng như thật đã vang vọng và khắc sâu trong tâm trí của người. Ta cũng như đã thấy được những địa danh nổi bật mà tác giả cũng như đã dùng ngòi bút của mình để như đang nhắc đến đó là Tân Trào, Hồng Thái… Có lẽ đây là những căn cứ địa cách mạng cũng rất nổi bật và nó như lại có những ấn tượng vô cùng sâu sắc:
Mình đi, có nhớ những nhà
Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son
Mình về, còn nhớ núi non
Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh
Mình đi, mình có nhớ mình
Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?
Khi mà đi ra đi khỏi miền đất này dường như cũng đã từng gắn bó máu thịt của mình ở đó những lời thề như cũng đã thật thủy chung son sắt. Và chính những lời thề này như đã diễn ra và nó trở thành động lực cho con người, giúp cho con người ta như cố gắng và nuôi dưỡng ý chí trong con người của mình.
Và khi ra đi tác giả như vẫn còn vương vấn, như vẫn còn nhớ mong tất cả những điều đã diễn ra. Tất cả điều đó nó như còn vang vọng mãi mãi trong trái tim mỗi người. Ta như có thể thấy được những hình ảnh đó như một miền đất hứa hẹn nhiều điều tốt đẹp cũng như đã diễn ra. Và cho dù là một vùng đất mà ngay mà tác giả Tố Hữu cũng đã vào sinh ra tử nhưng đó để lại cho tác giả những cảm nhận riêng và dường như ta không thể nào nguôi đi nỗi nhớ về vùng đất này. Và đó chính là một vùng đất có khung cảnh thiên nhiên như mê mẩn đắm say, nó như thật tuyệt đẹp tác giả dường như chính tác giả cũng như đã vẽ ra một bức tranh thiên nhiên tứ bình đặc sắc và nó thể hiện những nỗi niềm sâu thẳm trong tâm hồn con người. Ta như đã thấy những hình ảnh hoa và thiên nhiên nơi đây đã thể hiện sự gắn bó như thật sâu sắc chính trong tâm hồn của tác giả Tố Hữu về chính vùng đất này. Và nó dường như chính là niềm mong ước và sự tự hào gắn bó trong khoảng thời gian ở nơi đây. Và có thể thấy được những màu xanh của núi rừng bạt ngàn và dường như chính những màu sắc mang đậm những nét tươi tắn của thiên nhiên:
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
Nhớ từng rừng nứa bờ tre
Ngòi Thia sông Ðáy, suối Lê vơi đầy
Ta đi, ta nhớ những ngày
Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…
Ta như cũng thấy thiên nhiên ở đây gần gũi và gắn bó với con người bởi những nét bình dị và gắn bó với cuộc sống của con người. Dường như chúng ta không ngừng học hỏi và có lẽ rằng chính những điều thật tuyệt vời với vùng đất quê hương này một vùng đất đã để lại nhiều gắn bó cũng giống như có nhà văn đã từng nói
“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”.
Quả là khi ra đi thì tình yêu thương mới được thể hiện một cách ngọt ngào và sâu lắng đến như thế này. Có thể thấy được chính những hình ảnh đó gợi nhớ những khoảng thời gian trôi đi nhẹ nhàng và nó tình cảm và gắn bó với những ai đã từng sống và làm việc chiến đấu tại nơi đây. Đó chính là một khung cảnh thiên nhiên ở vùng Việt Bắc dường như làm cho con người ta như cũng đã thật chứa chan biết bao nhiêu cảm xúc khó tả.
Và đó chính là một bức tranh với đa dạng màu sắc đã được tác giả thể hiện như cũng như rất sâu sắc nó như cũng đã tạo nên những khoảng thời gian riêng để có thể nhớ lại những quãng thời gian đã qua. Và ta như cũng đã thấy được chính những hình ảnh và thiên nhiên Việt Bắc như lại vô cùng phong phú, bởi như nó cũng như đã mang bao âm điệu sâu sắc. Có thể thấy được khi hình ảnh thiên nhiên nơi đây dường như cũng đã mang lại biết bao những vẻ đẹp của một vùng quê gắn bó với những người cách mạng trong suốt một chiều dài lịch sử.
Ta về, mình có nhớ ta
Ta về ta nhớ những hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Ðèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.
Có thể thấy được chính những hình ảnh về thiên nhiên đã hiện lên trong khoảng không gian rộng lớn đó như cũng chính là bốn bề của mùa xuân hạ thu đông. Dường như ở mỗi mùa lại có những nét đẹp riêng biệt và nó cũng như đã vang vọng cho con người của tác giả. Ta như cũng đã thấy được nhiều hình ảnh khác cũng được tác giả thể hiện đó cũng như chính là nơi đây còn. Mảnh đất Việt Bắc đó chính là một mảnh đất anh hùng, nơi diễn ra rất nhiều những chiến công.
Ta như cũng nỗi nhớ của tác giả đã bao trùm lên toàn bộ bài thơ, đây là bài thơ thể hiện tiếng lòng sâu sắc của tác giả Tố Hữu như là về một vùng đất cách mạng. Và người ra đi như có những nhớ thương về một vùng đất hào hùng và ta như thấy được chính những sự chiến đấu đầy gian nao nguy hiểm nhưng dường như những người chiến sĩ của ta vẫn chiến đấu kiên cường để giành được độc lập cho cả một dân tộc.
Nguồn: Văn mẫu hay