Thông tin liên hệ
Bài viết của Trịnh Ngọc Trinh

LẠI SAY

Đã quá nhiều thương tích ở trong tim Lệ đắng chát giữa im lìm bóng tối. Đã quá đau nên đành thôi chẳng nói Sương rơi đầy buốt nhói đợi ngày lên. Này lõa lồ ân ái chợt mờ hoen Mưa âm thầm ngoài hiên rơi sầu tủi. Ta bước về qua tháng ngày lầm lũi Vẫn một mình nông nỗi một mình đau. ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

MUỘN

Em hãy hạnh phúc bên chồng Nghìn trùng ngăn cách bận lòng làm chi. Đường trần mải miết anh đi Mang theo kỷ niệm còn ghi bóng người. Thương ánh mắt nhớ nụ cười Những đêm mơ tưởng trao lời ái ân Ngỡ như ta cặp tình nhân Tri âm tri kỷ bạn thân trong đời. Gặp nhau đã muộn màng ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

MỘT MÌNH

Một mình đêm bước lang thang Ánh đèn vàng võ mưa giăng phố buồn. Sắt se cơn lạnh ngập hồn Bao lâu rồi nhỉ trời còn đang mưa. Hỏi lòng đã thật quên chưa Tiếng thu vọng mãi lời xưa cho người. Lệ rơi trong những nụ cười Yêu thương ngày ấy xa rồi còn đâu! Niềm vui tìm ở nơi ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

TÌNH ĐẮNG

Ta âm thầm đứng bên cuộc đời nhau Chút hạnh phúc thôi, khổ đau nhiều lắm. Giọt rượu tràn trên bờ môi cay đắng Mây tím ngang chiều quạnh vắng buồn thêm Nỗi sầu này ta mãi chẳng biết tên Tình yêu này gửi về em chốn đó Niềm vui à nửa kiếp người chưa có Đã mấy mươi mùa mưa gió đìu ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

MẸ ƠI CON NHỚ

Mẹ ơi con nhớ mẹ đã mùa đông rồi sao chín mùa hoa cải trổ tưởng mới như hôm nào Chín mùa con nước ngược chín mùa thôi xôn xao chín mùa hoa lan trắng sao vẫn còn chênh chao Mẹ ơi nhà đầy gió đêm vẫn dài mênh mông con đã già mẹ ạ và giờ con không chồng Có lẽ nào dâu bể ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

KHẮC KHOẢI

Đừng rơi nỗi nhớ vào đêm nhé rộng lắm khoang xưa gió ngập đầy tàu đã lên đèn sân ga vắng tiềng còi chìm lặng giữa heo may Có lẽ người đi còn vương vấn nên đường trở lại quá mênh mông đêm gói vào đêm nhiều tâm sự rộng dài dâu bể chợt hư không Một khắc nghìn trùng thương nhớ ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

MƯA

Mẹ ơi ngày ấy vu qui áo cô dâu mới - có gì mẹ lo? chỉ còn bà với cơn ho mùa đông gió thổi lạnh co thân gầy Mẹ đi ngày ấy nhiều mây con còn giữ lại chăn đầy mùi thương ngoài sân pháo nổ kín đường mẹ cười - con khóc - bà đương ngậm ngùi Bây giờ mưa lại sụt sùi cơn ho ngày ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

HẠ CŨ

Con nắng vờn trong gió mùi khê nồng của hạ, cây phượng già đỏ lửa buổi chia ly. nỗi nhớ nhân hai thấp thoáng bóng phân kỳ, viên phấn trắng chợt thấy mình lạc lõng. Áo trắng ai bay mà trắng trời trông ngóng, con đường quen bỗng lạ lẫm rêu phong, buổi xa trường ngày ấy có còn ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

PHỐ CŨ

Phố cũ vẫn buồn như thuở ấy ta đi chiều nhạt nắng vẽ thời gian trong gió đêm lại mênh mông đêm thở dài như thể biết người xa lời hứa cánh vạc chiều Phố trầm mình u uất giấc cô liêu ta đôi lúc giật mình thấy sao đời quá bạc căn gác nhỏ thông thốc chiều chao chát giấc mơ nào vỡ ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa

CHA ƠI CON MUỘN LỜI THƯƠNG!

Có rất nhiều điều con muốn nói cùng Cha đất vỡ nén đau nẩy mầm xanh lá cha đặt chân mình trên nốt chân trâu là lạ cúi xuống mùa nóng dẫy buổi cày trưa Có nhiều điều mà con chẳng biết thốt thưa cay mắt ướt mi bỏng mùa hạ nhớ đôi vai gầy cõng những nhọc nhằn dang dở mạ lên rồi ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 14:13 ngày 31/03/2021 chỉnh sửa