Truyện cười: Tiếu lâm hội nhập: Cốc mò cò xơi
Tiếu lâm hội nhập Cốc mò cò xơi - Mừng quá! Mừng quá! Nhà nước bây giờ lo cho dân chu đáo quá! - Đang đọc báo, vợ tôi reo lên như bắt được vàng. - Chuyện gì thế? - Tôi hỏi. - Nhà nước quyết định xây thêm năm khu đô thị mới. Nhà chung cư cao cấp nhưng giá rất mềm, chủ yếu ...
Tiếu lâm hội nhập
Cốc mò cò xơi
- Mừng quá! Mừng quá! Nhà nước bây giờ lo cho dân chu đáo quá! - Đang đọc báo, vợ tôi reo lên như bắt được vàng.
- Chuyện gì thế? - Tôi hỏi.
- Nhà nước quyết định xây thêm năm khu đô thị mới. Nhà chung cư cao cấp nhưng giá rất mềm, chủ yếu phục vụ cho người thu nhập thấp. Tuyệt vời!
- Thế à? - Tôi kêu lên và chụp lấy tờ báo đọc.
Đúng thế thật. Năm khu chung cư, mỗi chung cư ba mươi nhà, mỗi nhà cao mười lăm tầng, mỗi tầng mười căn hộ... Chu cha, tha hồ căn hộ, tha hồ lựa chọn. Chuyến này người nghèo lên hương. Lên đường ngay! Vợ chồng thằng cả chưa có nhà ở, không hỏi mua bây giờ thì đợi đến bao giờ nữa. Một căn hộ 60 mét vuông giá hai trăm rưỡi triệu. Hai trăm rưỡi triệu to lắm nhưng người thu nhập thấp có thể lo được. Một năm làm nhà ba năm trả nợ, ai chả thế. Đòi giá thấp hơn không có đâu. Giá thế là Nhà nước chẳng kiếm lợi của dân đồng nào, có khi bù lỗ trắng mắt ra nhưng lo cho dân Nhà nước không sá. Cơ hội ngàn vàng đến rồi, bà xã nó ơi, tiến lên!
Cộc! Cộc! Cộc!
- Hỏi gì đấy?
- Dạ thưa... hỏi mua căn hộ.
- Đăng ký hết rồi.
Quái quỷ! Thế này là thế nào. Nghĩ mãi không hiểu tại làm sao đi đâu cũng bị thiên hạ xí chỗ. Bỗng một người rỉ tai tôi:
- Hết mà không hết. Không hết mà hết ấy là luật chung cư, anh không biết sao?
- Anh nói gì tôi không hiểu? - Tôi ngơ ngác hỏi.
Người đó cả cười mà rằng:
- Ông anh ngây thơ lắm. Nhà chưa đặt móng ai biết mà đăng ký. Nhưng anh vào kiểm tra sổ thì thấy quả nhiên đã đăng ký hết trơn hết trọi. Ai đăng ký mau thế không cần biết, nếu anh muốn mua lại cái tờ đã đăng ký thì anh phải xì ra mười triệu.
- Mười triệu một tờ giấy đã đăng ký? - Tôi kêu lên.
- Đúng vậy. Liệu hồn mà mua gấp. Đợi người ta đặt móng xong, muốn mua lại phải xì ra ba chục triệu. Xong phần thô thì giá ấy lên tám chục triệu, đến khi hoàn tất ngôi nhà thì mỗi căn hộ nhất nhất đều cộng thêm một trăm năm chục triệu không thiếu một cắc!
- Trời đất thiên địa ơi! - Vợ tôi kêu lên và ngất xỉu.
Hoá ra Nhà nước nhọc lòng lo cho dân, dân chưa được hưởng thì bọn cò nó xơi sạch sành sanh. Bán đắt thì dân không đủ tiền mua, bán rẻ là cơ hội cho lũ cò tham lam xâu xé. Dân khổ vẫn hoàn khổ.
- Này... nhưng cò là ai mà mau thế? Chưa đặt móng đã biết là thế nào? - Tôi túm áo người kia hỏi.
Người kia tủm tỉm cười rồi ngâm nga: "Cái cò là ai? cái cò là ta/ Bay vào xây dựng hoá ra cò mồi".
- Nghĩa là thế nào? - Tôi kêu lên.
Người kia vẫn đủng đỉnh ngâm: "Cái cò bay lả bay la/ Vào Ban dự án hoá ra cò vàng".
Nói xong người kia chợt biến mất. Đến giờ vợ chồng tôi vẫn chưa hết bàng hoàng. Chuyện này có ai biết chưa nhỉ? Có chứ! Nhưng than ôi, biết mà không biết, không biết mà biết ấy là biết vậy!
Ba Cái Đồn