13/01/2018, 10:47

Tả mưa xuân xứ Bắc – Văn hay lớp 7

Tả mưa xuân xứ Bắc – Văn hay lớp 7 Tả mưa xuân xứ Bắc – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Trà Vinh Ở nước ta, khí hâu hai miền khác nhau rõ rệt. Miền Nam chỉ có hai mùa mưa, nắng. Miền Bắc có đủ bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông. Mùa nào cũng có mưa: mưa rào, mưa giông mùa ...

Tả mưa xuân xứ Bắc – Văn hay lớp 7

Tả mưa xuân xứ Bắc – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Trà Vinh

Ở nước ta, khí hâu hai miền khác nhau rõ rệt. Miền Nam chỉ có hai mùa mưa, nắng. Miền Bắc có đủ bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông. Mùa nào cũng có mưa: mưa rào, mưa giông mùa hạ, mưa phùn mùa thu, mưa dầm mùa đông. Gần Tết Nguyên Đán, không khí ấm dần lên. Những cơn mưa dầm gió bấc lạnh thấu xương ngớt hẳn, nhường chỗ cho mưa bụi, đó chính là mưa xuân đấy! So với các loại mưa khác, có lẽ mưa xuân êm đềm và gợi cảm hơn cả.

Mưa xuân rắc nhẹ trên mái tóc, vai áo, trên gương mặt tươi vui của khách du xuân, để lại cảm giác mát mẻ, trong lành. Dưới ánh nắng ban mai tinh khiết, mưa xuân đọng dọc theo nhành lá trong giống như chuỗi ngọc lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Mưa xuân đậu trên mạng nhện chăng trên vệ cỏ ven đường khiến chúng giống như những mảnh ren mỏng nhẹ sáng long lanh.

Nào, chúng ta hãy làm một cuộc du xuân quanh hồ Hoàn Kiếm, Hồ Tây hay ngược lên những làng hoa vùng Nghi Tàm, Quảng Bá, Nhật Tân… Mưa xuân lất phất bay, quang cảnh trời nước mang mang một màu cổ tích. Những hàng cây hoa sữa, cây cơm nguội, những mái phố nhấp nhô. Những con đường thấp thoáng bóng người xe qua lại.. đều nhạt nhòa, lãng đãng trong mưa. Trong vườn hoa, nụ đào, nụ hồng chúm chím sung sướng đón nhận mưa xuân, đợi lúc khoe hương, khoe sắc… Vạn vật lúc hiển hiện, lúc mơ hồ, đẹp như một bức tranh thủy mặc.

Dưới mưa xuân, muôn loài hoa bừng nở. Sau mùa đông dằng dặc, cỏ cây hoa lá có một chút lành lạnh của gió xuân, một chút ẩm ướt của mưa xuân, một chút âm ấm của nắng xuân… đã lên mơn mởn và tỏa ngát hương thơm quyến rũ bướm ong. Mưa xuân đem đến cho mỗi nụ hoa, cành lá, ngọn cỏ.. dòng nhựa căng đầy sức sống. Mưa xuân khiến cho cảnh vật thiên nhiên trở nên đẹp đẽ làm mê đắm lòng người và dường như tâm trạng mỗi người đều rạo rực, xao xuyến lúc xuân sang.

Mùa đông đã hết, mùa xuân đã sang, trời vẫn chưa hết rét. Tục ngữ có câu: Tháng Giêng rét đài, tháng Hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân. Nhưng cái lạnh trong ngọn gió xuân hây hẩy và trong làn nắng xuân mới hé chỉ làm hồng thêm đôi má trẻ thơ. Trong không gian rời rợi sắc xuân, một sớm mai bừng tỉnh dậy, ta đã thấy mưa xuân giăng giăng. Mưa xuân đến với con người và đất trời thật êm đềm, lặng lẽ. Mưa xuân bao phủ vạn vật trong một màn sương khói huyền ảo kết bằng muôn vạn bụi nước li ti màu trắng đục, bay vẩn vơ trong gió nhẹ.

Không gì thú vị bằng được đi dạo cùng người thân hoặc bạn bè dưới mưa xuân. Tâm hồn ta lâng lâng thanh thản và tràn ngập một niềm vui, niềm tin vào những điều tốt lành. Mùa xuân khởi đầu cho một năm và nói đến mùa xuân thì không thể không nhắc đến mưa xuân và hoa đào – những thứ góp phần tạo nên vẻ đẹp của mùa xuân đất Bắc thân yêu!

Tả mưa xuân xứ Bắc – Bài làm số 2

Không giống mùa hè với những cơn mưa rào mạnh mẽ, không giống như mùa đông với những cơn mưa giá lạnh, mùa xuân đến đem theo những làn gió tươi mát cùng cơn mưa xuân dịu nhẹ.

“ Mưa xuân nhè nhẹ
Trên mái tóc em
Như hạt sương đêm
Đậu trên cành lá
Nghiêng nghiêng bên má
Chào đón mưa rơi
Em ngẩng nhìn trời
Xuân sang đẹp quá”

Những cơn mưa phùn là hình ảnh quen thuộc của mỗi mùa xuân, nó đem đến cho lòng người sự thoải mái nhẹ nhàng trong không khí giao mùa háo hức. Xuân đến với những sự tốt tươi của cây cỏ, sự xanh mát của khí trời, sự trong xanh của những đám mây. Mùa xuân với tiếng chim hót ca rộn ràng với tiếng ríu rít của hoa lá cỏ cành đang reo vui chào đón năm mới luôn làm lòng người trở nên háo hức. Đi dạo phố dưới những cơn mưa xuân nhẹ nhàng là thích nhất, người ta không lo bị ướt nhẹp cả người, cũng không cần phải dùng để ô vì mưa xuân chỉ thoáng qua đọng lên vai áo người đi đường những giọt sương bé tẹo mà đáng yêu. Giao thừa năm nay vào đúng khoảnh khắc của một cơn mưa xuân, không khí ngày tết tràn ngập trong hương xuân lúc ấy thật trọn vẹn. Mâm cúng của gia đình đã chuẩn bị xong, mọi người đang nao nức đếm ngược thời gian đến giao thừa, mùi nhang, mùi hương xuân đang hòa quện vào nhau, cái mùi đặc trưng của khí xuân đã lan tỏa khắp các ngõ ngách, con đường. Mọi người cùng chúc cho nhau những lời chúc bình an nhất và trong không khí nôn nao ấy thì cái đặc trưng nhất của mùa xuân – mưa xuân như hiểu được lòng người đã rơi xuống lất phất, tạo nên một không khí càng ngập tràn sắc xuân.

Mưa xuân rơi nhẹ nhẹ như chính cái tính cách của nó, không ồn ào, náo nhiệt như những cơn mưa mùa hè, không dai dẳng và giá lạnh như những cơn mưa mùa đông. Những hạt mưa xuân nhỏ xíu rơi lất phất, từng hạt mưa rơi nghiêng nghiêng trong lành làm dịu không gian xung quanh. Mưa xuân nhẹ nhàng nhưng lại có sức mạnh khiến con người và sự vật trở nên tươi mát. Trên những cánh lá xanh của cây cỏ vẫn còn đọng lại những giọt mưa xuân, nhiều giọt cứ lần lượt tích tụ vào với nhau tạo thành những giọt nước trong vắt đến tinh khôi. Giao thừa thiếu vắng mưa xuân thì đúng là thiếu vắng đi cái không khí của ngày tế. Mưa xuân đọng trên làn tóc đen của mẹ, từng giọt, từng giọt nhỏ li ti lấp lánh thật đáng yêu. Mưa xuân không có mùi nhưng nó lại làm dậy mùi thơm đặc trưng của ngày tết, dường như không chỉ con người mà cảnh vật xung quanh cũng đang cố vươn mình đón lấy những giọt mưa xuân lưu lại cái khoảnh khắc của đất trời ban cho.

Mùa xuân đã là khác biệt vì thế nên mưa xuân cũng độc đáo, mọi người không phải nhanh chóng đi thu dọn quần áo đang phơi vì sợ ướt như mùa hè, cũng không cần lo lắng quần áo một tuần vẫn chưa khô vào tiết trời mùa đông. Mưa xuân có lẽ là cơn mưa duy nhất đem đến sự yên bình cho con người. Những khi có mưa xuân thì tiết trời luôn trong xanh thoáng mát chứ không hề âm u, mịt mù. Vào buổi tối giao thừa này, cành đào trước nhà em đang rung rinh trước gió đón nhận những cơn mưa xuân với một niềm hân hoan, ríu rít. Thiếu mưa xuân sẽ thiếu cả cái vị đặc trưng của ngày tết. Được ngắm mưa xuân rơi lất phất ngoài trời hòa quyện cùng với những bài hát chào xuân thật là đặc biệt. Xuân sang rộn ràng, mưa xuân lại càng đáng mến hơn bao giờ hết. Khi tiếng mọi người đếm ngược thời khắc giao thời vang lên, khi tiếng pháo hoa đầu tiên cất vang bầu trời là lúc mưa xuân tràn ngập trong niềm vui hân hoan nhất. Mưa thì không biết nói, nhưng mưa xuân, bằng tính cách dịu dàng ê lệ của nó đã len lỏi vào từng ngõ ngách để cùng chung vui với mọi người. Có lẽ mưa xuân chính là món quà đặc biệt nhất của bầu trời đem lại cho con người.

Người ta hay so sánh mưa xuân với sự dịu dàng của người thiếu nữ, chỉ nhìn ngắm thôi cũng thấy yêu đời rồi. Mưa xuân đâu chỉ len lỏi vào các ngóc ngách con phố vào dịp xuân về mà mưa xuân còn đi vào lòng người và hiện hữu trên những trang thơ về mùa xuân, về sự tốt tươi của đất trời. Mưa xuân đến điểm xuyết cho cuộc đời không khí của sự tươi mới, mưa xuân như một thiên thần ban phát sự tốt tươi cho cây cỏ, sự yên bình cho lòng người.

Tả mưa xuân xứ Bắc – Bài làm số 3

Người khách phương nam bỗng sững sờ run người khi bắt gặp làn gió lạnh mang theo những bụi nước li ti lướt qua. Cơn mưa phùn như tiếng gọi của mùa Xuân để trái tim nao lòng và vấn vương nơi xứ Bắc.

1. Đã quen với nắng ấm phương Nam và những cơn mưa như trút nước chợt đến chợt đi… Bỗng sững sờ run người khi bắt gặp làn gió lạnh mang theo những bụi nước li ti lướt qua vào một ngày đầu xuân nơi đất Bắc.

Mưa phùn, những cơn mưa vừa nhẹ, vừa mỏng như một tấm màn nước mờ mờ, ảo ảo phủ lên muôn vật tạo nên khung cảnh như sương như khói. Không một ai, dù tâm hồn có chai đá đến mấy cũng có thể làm ngơ khi bắt gặp một rèm mi cong cong của thiếu nữ, đọng vài giọt mưa nhỏ như kiểu trang điểm đặc biệt do chính cơn mưa phùn vô tình tham dự, để rồi đón một cái nhìn vừa trong trẻo vừa ngây thơ, vừa ướt đẫm những mộng mơ và những câu hỏi không tên sâu trong đáy mắt… Đá cũng tan chảy thành nước, hòa vào mưa rồi ngẩn ngơ nuối tiếc.

Dưới mưa, chen với những luồng gió giấu trong mình cái buốt giá, giơ tay chạm khẽ vào hạt nước mỏng manh như bụi, có cảm giác nếu như ai đó lỡ gây một tiếng động mạnh, mọi cái đều vỡ tan, biến mất, giống như một bàn tay thô vụng, tàn nhẫn xé nát bức tranh vừa thơ vừa mộng dệt bằng cơn mưa.

Những hàng cây, những con đường, những ngôi nhà và cả những bóng người trong mưa đều không rõ nét, đều mang một vẻ huyền bí không một họa sĩ nào có thể khắc họa được. Mưa đã dệt một tấm màn mờ ảo lung linh. Thoáng lay động không biết mình sống trong mộng hay thực, phía trước mình là tranh, là thơ hay là ảo ảnh… Tất cả như không có thực dưới mưa.

Về đêm. Cảm nhận về cơn mưa phùn càng lắng đọng.

Trong buốt lạnh, bụi mưa dường như ấm hơn. Mơ hồ đâu đó những tiếng động khẽ khàng từ những thân cây xù xì. Bất chợt reo lên thành tiếng khi nhìn thấy thật nhiều chồi non đang cố lách ra, vươn lên màu xanh mướt nhỏ nhoi như những đốm sáng trong đêm mưa, từ các vết sần sùi trên thân cây già nua cằn cỗi. Một chút gì len lỏi trong tim thật ấm áp dù đêm thật lạnh.

2. Em phone: “Anh đã vẽ mưa phùn bao giờ chưa? Đẹp, siêu thực, tuyệt vời…”. Câu nói như lời mời, như sự thôi thúc. Tôi bay từ miền nắng phương Nam ra mùa xuân phương Bắc. Mưa phùn là cái cớ để em cho tôi… gặp em.

Em mảnh dẻ như nhành liễu đung đưa bên Hồ Gươm. Như từ bức tranh trong viện bảo tàng. Em đón tôi. Đôi mắt màu nâu, rợp bóng hàng mi cong như nét phẩy cây cọ… Tôi đi trong mưa bên em. Mưa phùn như tấm màn dệt bằng muôn ngàn bụi nước, phả hơi lành lạnh. Hàng cây bên đường huyền ảo trong mưa. Phố Hà Nội chênh vênh những mái ngói vảy cá, những góc cạnh không tên hư hư thực thực. Tôi sững sờ khi bắt gặp những hạt mưa nhẹ như bụi đọng trên mi em, li ti như từng viên ngọc, những hạt mưa làm tôi bối rối. Tôi muốn chạm vào em nhưng lại sợ. Nỗi sợ không đặt được tên, chỉ sợ khi chạm vào thì những viên ngọc tuyệt đẹp kia sẽ tan ra mất mà không ngòi bút nào có thể lưu lại được giây phút này.

Chúng tôi vào một quán nước ven đường. Em chúm môi thổi chén chè tàu bốc khói. Tôi thấy mình trẻ lại bên em, ngoài kia mưa vẫn mềm mại thả những sợi tơ từ trời, giăng mắc. Những sợi mưa run rẩy phủ lên phố xá một màu xám bạc, tôi như người mộng du, thậm chí không dám thở mạnh, em đang ở bên tôi rất gần, rất gần…

Tôi là họa sĩ phóng túng, quen những gam màu nóng, những nét cọ phóng khoáng như nắng gió phương Nam. Mưa phùn giống như cơn mộng mà tôi biết đến lần đầu. Em, bức tranh cổ, phảng phất một mối tình như những hạt mưa trên tóc, trên mi, tôi chỉ có thể ngắm nhìn thôi mà không thể cầm vào được…

Em nhìn tôi thầm hỏi bằng ánh mắt trong veo. Mưa ngoài kia mềm mại, quyến rũ, bí ẩn, mọi vật như được cách điệu ảo ảo, liêu trai, sương khói. Bàn tay cầm cọ của tôi chợt run lên bất lực, làm sao họa được những nét mưa như có như không thế này. Và cả em, em trong mưa phùn lung linh như từ bức họa cổ bước ra mong manh, chợt tan, chợt hiện…

Mưa phùn, mưa phùn… Em miền nhớ trong tôi

Và sáng ra, dưới mưa, một màu xanh tràn ngập như phép lạ khắp nơi. Sức sống như tràn ra từ màu xanh mơn mởn ấy. Những trái tim yếu đuối già nua như hồi sinh cùng những mầm xanh và những tứ thơ sẵn sàng tuôn trào để cho đời thêm đẹp với vô vàn ước mơ xanh. Những cơn mưa phùn đất Bắc đã làm cho khách phương Nam xao xuyến. Mỗi khi mùa mưa tới, nhìn những dòng mưa xối xả đổ xuống như trút hết nước trên trời cao, nhớ đến nao lòng những hạt mưa nhỏ bé, nhẹ như sương, đủ làm duyên cho những hàng mi thiếu nữ, và để trái tim ai phải vấn vương thương về xứ Bắc.

Hồng Loan tổng hợp

Bài viết liên quan

  • Phát biểu cảm nghĩ về bài Mưa – Văn hay lớp 6
  • Phát biểu cảm nghĩ về tác phẩm Bài ca nhà tranh bị gió thu phá – Văn hay lớp 7
  • Thuyết minh về lễ hội dân gian – Văn hay lớp 9
  • Phát biểu cảm nghĩ về bài Tinh thần yêu nước của nhân dân ta – Văn hay lớp 7
  • Tả cánh đồng lúa trong mùa gặt – Văn hay lớp 2
  • Phát biểu cảm nghĩ về bài Bánh trôi nước – Văn hay lớp 7
  • Tả một khu vườn hoa mà em nhìn thấy – Văn hay lớp 4
  • Giải thích và bình luận câu tục ngữ “Ta về ta tắm ao ta, …” – Văn hay lớp 7
0