Những stt cảm động viết cho ngày tốt nghiệp khó quên
Một bức ảnh tốt nghiệp chỉ cần 3 giây để chụp, nhưng nó lại lưu giữ kỷ niệm của suốt 3 năm thời gian. Stt tâm trạng viết cho tuổi thanh xuân trong trẻo không thể nào quên Ngày tốt nghiệp, khi ấy mọi người đều tranh nhau chụp ảnh lưu niệm, trong lòng bỗng dưng cảm thấy như đang mất ...
Một bức ảnh tốt nghiệp chỉ cần 3 giây để chụp, nhưng nó lại lưu giữ kỷ niệm của suốt 3 năm thời gian.
- Stt tâm trạng viết cho tuổi thanh xuân trong trẻo không thể nào quên
Ngày tốt nghiệp, khi ấy mọi người đều tranh nhau chụp ảnh lưu niệm, trong lòng bỗng dưng cảm thấy như đang mất đi những con người thân thiết với mình nhất. Thậm chí, cả những đứa bạn mà ngày trước nói chuyện không hợp rơ cũng trở nên đáng yêu bao nhiêu! Ngay cả những thầy cô mà ngày trước mình không thích cũng trở nên hiền hòa, thân thiết vô cùng! Con người chúng ta vẫn thường như thế, vào những lúc sắp mất đi rồi mới đột ngột phát hiện ra những điều tốt đẹp ấy.
Bạn thân, hãy để tôi nhẹ nhàng chào một tiếng, tất nhiên, đời người không thể tránh khỏi việc hợp rồi tan, nhưng thật ra trong lòng tôi, quý mến nhất, khó quên nhất chính là các bạn.
Tốt nghiệp giống như một ô cửa thủy tinh, chúng ta phải đâm vỡ nó, sau đó lau sạch những mảnh nhỏ sắc bén, đi qua một mảnh máu xót, để bắt đầu một cuộc đời mới hoàn toàn khác.
Cấp 3 là quãng thời gian khó quên nhất. Là bài Văn viết mãi không xong, là đề Toán khó đến phát khóc, là cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh, là cuộc sống sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: Nhà, trường, chỗ học thêm. Đó là quãng thời gian buồn tẻ nhưng cũng phong phú nhất trong đời.
Tôi cứ ngỡ sẽ là cảnh tượng mọi người cùng ôm nhau òa khóc, hoặc vui sướng phát điên mà xé giấy tung đầy trời, và thầy cô sẽ rưng rưng nói lời từ biệt chúng tôi…Nhưng những cảnh tượng ấy không hề xảy ra. Chiều hôm ấy bình lặng lắm, mọi người đều lặng lẽ thu dọn sách vở, lau dọn phòng học, cũng giống như cảnh tượng vào những lần tổng vệ sinh mỗi cuối tháng vậy. Đó là những việc quen thuộc mà mọi người đã từng làm vô số lần, quen thuộc như mới đây thôi, chúng tôi vẫn còn ngồi đấy nghe thầy cô giải đề sau mỗi kì thi vậy. Nhưng lần này đã là lần cuối cùng rồi, cũng không thể nào quay trở lại được nữa. Tạm biệt nhé, thuở cấp 3 của tôi!
- Stt tâm trạng viết cho những nuối tiếc về tuổi thanh xuân một đi không trở lại
Tiếng chuông vào giờ, tan lớp. Tiếng cô giảng bài, tiếng thầy dạy dỗ. Tiếng chúng bạn tíu tít. Tiếng ăn vụng trong giờ. Tiếng lật sách, tiếng bút thước. Tất cả những âm thanh ấy đều là thanh xuân.
Câu nói duy nhất mà thầy cô không gạt chúng ta chính là: “Thời gian ba năm thật sự rất ngắn”.
Bạn đã từng thử là người cuối cùng rời lớp chưa? Khoảnh khắc khi bạn khóa cửa, cái bàn cái ghế mà chúng ta từng ngồi, bảng đen phấn trắng bao lần viết cũng đều đong đầy kỉ niệm. Sau khi khóa đi rồi, tựa như là cách biệt giữa 2 thế giới. Những thứ ấy nặng nề lắm. Bạn nói bạn không thể mang đi được, phải chăng là bởi vì bạn đang gánh theo rất nhiều nỗi nhớ, rất nhiều lý tưởng ước mơ, rất nhiều kì vọng, và cả rất nhiều hoang mang về con đường phía trước? Để rồi những thứ ấy cũng vì thế mà nằm lại mãi mãi trong những tháng ngày xưa cũ đó.
Có một loại tốt đẹp mang tên Thanh Xuân, có một loại chia ly mang tên Tốt Nghiệp.
Tốt nghiệp là một mùa tàn nhẫn nhất, trưởng thành hay không đều phải thu hoạch, trân trọng giữ gìn hạnh phúc trong tay, không nên đợi đến khi thất bại mới hối hận lúc đầu không thích hợp, không nên hơi một tí liền chấp nhận hứa hẹn, xin tiếp tục kết hợp dã tâm, có hoài bão, dã tâm, tranh chấp, bình tĩnh thực hiện, nhưng phải có dã tâm, bạn mới có thể tiến bộ, mới có thể không phạm sai lầm, nên cảm ơn và nhớ rõ thời điểm mà người khác đã từng giúp bạn trong cuộc sống.
Tại ngày ánh mặt trời nắng gay gắt, chúng ta sẽ rời đi, để bữa tiệc thật tốt phải thật náo nhiệt. Sau đó nhìn mọi người dần dần đi khỏi, lại nhìn căn phòng ký túc xá trống trải mà nói lời “Tạm biệt.”
Tốt nghiệp rồi, có một vài người thất vọng rồi, có một vài người thất tình, có một vài người mất tích, có một vài người làm giàu, có một vài người mập ra, có một vài người phát thiếp cưới. Những điều này, hiểu được sẽ lần lượt phát sinh, hiểu được quỹ đạo sống qua ngày tưởng chừng không ngừng, bắt đầu cuộc sống không giống nhau của đời người. Những ngày xa xỉ không đổi ngày qua ngày nhưng mong đừng quên bộ dáng ban đầu của mỗi người, thành quả kết quả, chúng ta đều từng xông vào sinh mệnh của nhau.
Không ai khóc, không ai buồn bã, không ai cố ý uống say. Chỉ dạt dào những lời chúc phúc và trò quậy phá tung trời. Một dòng nước triều gọi là “tuổi trẻ” nhấn chìm tất cả chúng tôi. Khi con sóng rút về một đám mình mẫy ướt sũng ngồi trên bờ cát nhìn cô gái chúng tôi yêu quý nhất đang vẫy mạnh hai cánh tay hạnh phúc bước lên một chặng khác trong con đường đời.
- Tổng hợp những stt cảm động về thời cấp 3 hồn nhiên áo trắng
Tâm trạng của mấy đứa chúng tôi trong buổi liên hoan chia tay hôm ấy cũng giống như lời của Trương Duy Giai đã nói vậy: “Trong đời người, vẫn luôn sẽ có vài khoảnh khắc mà bạn nguyện dùng cả năm dài chỉ để đổi lấy vài giây ngắn ngủi như thế”. Tôi chỉ muốn đem nhiều tháng năm kia chỉ để đổi lại cái đêm chia tay đáng nhớ ấy.
Ngày chụp ảnh tốt nghiệp hôm ấy, tôi cứ mải miết tìm kiếm ánh mắt của em giữa biển người nhưng không tìm được. Khi ấy mới biết rằng, những phút giây khi tình cờ quay đầu trong lớp học, phát hiện người thích mình cũng đang nhìn mình kia chỉ còn là hoài niệm. Thật mong có thể nhìn thấy em lần nữa biết bao!
Ngày tốt nghiệp, tôi cứ tưởng là mình vừa thoát khỏi chốn địa ngục. Nào có ngờ rằng, chính nơi tưởng địa ngục mới thực sự là thiên đường.
Lời kết: Ba năm thanh xuân trôi qua chóng vánh nhưng đổi lại cho ta một trái tim đầy kỉ niệm. Những năm tháng cắp sách đến trường có hai lời khó nói nhất. Đó là lời chào làm quen vào lần đầu gặp mặt. Và lời tạm biệt trong phút cuối cùng của buổi lễ tốt nghiệp khó quên.