Truyện cười: Tựa của một cuốn sách

Trong chuyến bay đến Viễn Đông. Hai du khách đang cùng nhau trò chuyện. - Ông thường đi đến Trung Quốc chứ? - Không, đây là lần đầu tiên. - Cho tôi tò mò một chút, vì sao ông lại đến đó? - À ! Do tôi đang thu thập tư liệu để viết một cuốn sách về đất nước này. - Ồ! Thật tuyệt quá, ông ở ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 13:17 ngày 18/06/2018

Truyện cười: Sự minh mẫn của đệ tử Lưu Linh

Hai gã nghiện rượu vốn là bạn thân của nhau. Một ngày nọ, một gã âu sầu nói với bạn: "Tôi bị xơ gan nặng, sắp chết rồi. Mai mốt khi tôi qua đời, liệu anh có thể giúp tôi việc này được không?". - Anh nói gì vậy? Tôi rất sẵn lòng. Anh đừng ngại! - Số là trong hầm rượu nhà tôi có một chai whisky ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 13:17 ngày 18/06/2018

Truyện cười: Chiếc xe lật

Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: "Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho". "Bác thật là tốt", Willis trả lời. "Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích". "Vớ vẩn, sang đây", người hàng xóm cào cuột. ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:17 ngày 18/06/2018

VƯƠNG THÁI LÂM (1798 – 1862)

Vương Thái Lâm, tự Húc Cao, biệt hiệu Thoái Tư cư sĩ, người đời Thanh, Giang Tô, Vô Tích. Cha ông là Vuông Khải Hiền, một nhà Nho chưa từng đỗ đạt. Nhà có năm anh em, ông là con nhỏ nhất, cho nên có tên là Ngũ Quan. Ông theo cha học Nho, được cha thương mến vì ông rất thông minh. Khi lớn, theo ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:17 ngày 18/06/2018

ĐƯỜNG THẬN VI

Đường Thận Vi, tự là Thẩm Nguyên, nguyên người Tấn Nguyên, Thục Châu (nay là Sùng Khánh, Tứ Xuyên), sau dời chỗ ở đến Thành Đô. Ông là nhà dược học trứ danh đời Bắc Tống, có viết quyển sách lớn về dược vật học tựa là ‘Kinh Sử Chứng Loại Bị Cấp Bản Thảo’ (gọi tắt là ‘Chứng Loại ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:17 ngày 18/06/2018

TỪ XUÂN PHỦ (1520 - 1596)

Từ Xuân Phủ, tự Như Nguyên, ngươi Kỳ Môn (nay là An Huy, Kỳ Môn). Cha của ông là Từ Hạc Sơn nhận chúc ‘Tương phủ điển thiện’ (phụ trách bộ phận ẩm thực ở Tương phủ?) mắc phải bạo bệnh chết Sớm. Khi cha chết, mẹ đã mang thai, sau đó sinh ra ông. Để thương nhớ cha, ông lấy hiệu là Tư ...

Tác giả: Lê Thị Khánh Huyền viết 13:17 ngày 18/06/2018

Truyện cười: Phải cẩn thận

Một cô gái trẻ bước vào cửa hàng thực phẩm nói với người bán hàng: - Bác bán cho tôi tất cả cà chua, trứng thối của cửa hàng. - Có ngay, thưa cô. Nhưng cô mua nhiều như vậy để làm gì? - Để chuẩn bị cho buổi biểu diễn ca nhạc tối nay. - Làm như thế liệu có hơi ác với ca sĩ đó không? - ...

Tác giả: Lê Thị Khánh Huyền viết 13:17 ngày 18/06/2018

VƯƠNG DUY ĐỨC (1669 – 1749)

Vương Duy Đúc, tự Hồng Tự, biệt hiệu Lâm ốc tản nhân, lại hiệu Định Định Tử, ngụ ở Ngô Huyện (nay là Giang Tô, Ngô Huyện), Đông Đình Tây Sơn, là thầy thuốc ngoại khoa trứ danh đời Thanh. Ông là con nhà thể y chuyên ngoại khoa. Tằng tổ phụ (ông Vương Nhức Cốc, giỏi trị bệnh ghẻ lở, có viết ‘Bí ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 13:17 ngày 18/06/2018

ĐÁI THIÊN CHƯƠNG

Đái Thiên Chương, tự Lân Giao, về già hiệu Bắc Sơn (được gọi là Bắc Sơn tích xinh), người đời Thanh, Thượng Nguyên (nay là Giang Tô, Giang Ninh), sinh sống quãng niêu hiệu Khang Hi và Ung chính (cuối thế kỷ 17 đến đầu thế kỷ 18). Ông tuổi nhỏ theo học với Lâm Thanh Lôi, học khoa cử, hiếu học, nhớ ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:17 ngày 18/06/2018

TÔN TƯ MẠO (581 – 682)

Ông là ngươi đời Tùy Đường, Kinh Triệu, Hoa Nguyên (nay là Thiểm Tây, Điệu Huyện), là nhà y dược học trứ danh. Thiên tư thông mẫn, 7 tuổi đọc sách, ngày học được cả ngàn câu, 20 tuổi đã thông hiểu học thuyết của bách gia chư tử. Ngươi đương thời khen là ‘thánh đồng’. Nhưng thuở ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 13:17 ngày 18/06/2018

ĐẶNG VǍN NGỮ (4.4.1910 - 1.4.1967 )

Giáo sư Đặng Vǎn Ngữ sinh ngày 4/4/1910 tại làng An Cựu ngoại ô thành phố Huế. Nǎm 20 tuổi người thanh niên Đặng Vǎn Ngữ đã đỗ tú tài và tốt nghiệp bác sĩ y khoa nǎm 1937 tại Đại học y khoa Hà Nội. Ngay từ khi còn học trung học, ông đã yêu thích công tác nghiên cứu khoa học. Khi vào trường y, ông ...

Tác giả: Lê Thị Khánh Huyền viết 13:16 ngày 18/06/2018

Truyện cười: Chẳng thấy gì cả!

Một ông tâm sự với đồng nghiệp: - Đêm tất niên, mình uống ghê lắm, nhưng sáng ra chẳng thấy gì hết. Buổi sáng đó, mình thức dậy, thấy đang nằm ngoài hè, chẳng thấy áo khoác, chẳng thấy quần jeans,chẳng thấy đồng hồ, chẳng thấy bóp… Tóm lại là chẳng thấy gì cả. *** Đêm giao thừa, hai ông ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 13:16 ngày 18/06/2018

VƯƠNG KHẲNG ĐƯỜNG (1549 - 1613)

Vương Khẳng Đường, tự Vũ Thái, hiệu Tổn Am, lại hiệu Niệm Tây cư sĩ, người Kim Đàn (nay là Giang Tô, Kim Đàn) là thầy thuốc trứ danh đời Minh. Ông là con của Vương Tiều, là quan coi sóc Thái tử triều Minh. Năm ông 17 tuổi, mẹ bệnh nặng, mời nhiều danh y đến, nhưng vì luận bệnh khác nhau, không ...

Tác giả: Lê Thị Khánh Huyền viết 13:16 ngày 18/06/2018

VƯƠNG THÚC HÒA

Họ Vương Thúc, tên Hi, người Sơn Dương, Cao Bình thời Ngụy, Tấn (nay là Sơn Đông, Vi Sơn, Trâu Huyện), là ngươi biên soạn sớm nhất quyển Mạch Kinh’, hiện còn của Trung Quốc. Ông xuất thân ở gia đình nghèo, cần mẫn ham học, tánh tình trầm tĩnh, thích đọc sách kinh, sử, nhất là sách y học. ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:16 ngày 18/06/2018

TRẦN THỰC CÔNG (1555 – 1636)

Trần Thực Công, tự Dục Nhân, hiệu Nhược Hư, người đời Minh, Đông Hải, Thông Châu (nay là Giang Tô, Nam Thông) là y gia trứ danh về ngoại khoa, có viết sách 'ngoại khoa chính tông’. Ông bị nhiều bệnh từ thuở nhỏ nên để ý đọc các sách y như ‘Tố Vấn’, ‘Nạn kinh’. Đến ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:16 ngày 18/06/2018

ĐÀO CÔNG CHÍNH (1623 – ? )

Quê ở làng Cõi,huyện Vĩnh Lại, phủ Trung Hồng tỉnh Thượng Hộng (nay là thôn Hội Am, xã Cao Minh, huyện Vĩnh Bảo, tp Hải Phòng). Gia đình toàn là những người thông minh, học cao. Thuở nhỏ ông nổi tiếng là thần đồng, năm 13 tuổi đã đi thi Hương, đậu Hương cống đời Hậu Lê. Kỳ thi Hội, ông đứng thứ ...

Tác giả: Nguyễn Mỹ Hương viết 13:16 ngày 18/06/2018

ĐƯỜNG TÔNG HẢI (1862 – 1918)

Đường Tông Hải, tự Dung Xuyên, người Tứ Xuyên, Bành Huyện, thầy thuốc trứ danh cuối đời Thanh. Ông từ nhỏ hiếu học, tri thức uyên bác, kinh sử thư họa, không thứ nào không tinh thông; hồi là học sinh danh đã vang Ba Thục, có mấy mươi đệ tử. Vì cha ông có nhiều bệnh nên ông cũng học y. Niên hiệu ...

Tác giả: Lê Thị Khánh Huyền viết 13:16 ngày 18/06/2018

ĐẶNG XUÂN BẢNG (1827 - ?

Tự Hy Long, hiệu Thiện Đình. Người xã Hành Thiện, phủ Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Đậu tú tái 1846, 1848, cử nhân 1850, đạu tiến sĩ 1856, giữ chức tuần phủ Hải Dương, vì để mất thành nên bị cách chức. Sau đó được phục hồi hàm Quang lộc, tự Thiếu khanh, lĩnh chức Đốc học tỉnh Nam Định. Ông thích ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 13:16 ngày 18/06/2018

UÔNG Ỷ THẠCH

Ông là y gia vào cuối đời Minh, tên họ, đời sống và quê quán cụ thể đều không được biết rõ, chỉ nghe ngươi đời gọi ông là ỷ Thạch tiên kinh. Ông nổi danh vì giỏi trị chứng bệnh hư lao, có viết bộ sách chuyên về bệnh hư lao ‘Lý Hư Nguyên Giám’ 2 quyển để đời. Bộ sách này được Kha Đức ...

Tác giả: Trịnh Ngọc Trinh viết 13:16 ngày 18/06/2018

VƯƠNG HIẾU CỔ

Vương Hiến Cổ, tự Tiến Chi, hiệu là Hải Tàng, người đời Kim, Triệu Châu (nay là Triệu Huyện, Hà Bắc). ông đỗ tiến sĩ, làm quan Giáo thụ Triệu Châu, kiêm chức Đề cử quản nội y học. ông là ngươi minh mẫn, thông hiểu kinh sử, yêu thích ngành y. Thời niên thiếu, đã tùng cùng Lý Cảo học y với Trương ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 13:16 ngày 18/06/2018