06/02/2018, 10:46

MS09 – Người mẹ trong tôi

Người mẹ trong tôi Bài làm "'Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá Sao đong đầy hai tiếng: Mẹ ơi! ' Trong cuộc đời này, chẳng mấy ai không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru, lời ầu ơ ngọt ngào, mấy ai không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ ...

Người mẹ trong tôi

Bài làm

"'Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá

Sao đong đầy hai tiếng: Mẹ ơi! ' 

Trong cuộc đời này, chẳng mấy ai không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru, lời ầu ơ ngọt ngào, mấy ai không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè ơi ả. Vẫn biết bên mình còn biết bao người thân yêu nhưng đã mấy ai thương con bằng mẹ, mấy ai suốt đời vì con giống mẹ và sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.Và mẹ tôi chính là người phụ nữ bình dị mà cao cả như vậy đấy! Dẫu chưa một lần cất lên tiếng yêu thương ngọt ngào nhưng từ trong sâu thẳm trái tim tôi, mẹ luôn là một bà tiên vĩ đại từ thế giới cổ tích  bước vào cuộc đời tôi, là một món quà vô giá mà thượng đế ban tặng cho tôi, là tất cả những gì tôi cần trân trọng, nâng niu và yêu thương thật nhiều trong cuộc sống này.

Tôi vẫn thường ngây ngô tự hỏi:'Tại sao thời gian trôi qua nhanh quá, thời gian đã mang theo cả tuổi thanh xuân của mẹ- cái tuổi mà đáng lẽ mẹ được sống bình yên và thoải mái nhất nhưng mẹ đã chọn cách hi sinh cả cái thời con gái ngọt ngào ấy cho hạnh phúc gia đình.' Chao ôi, mẹ của con thật vĩ đại biết nhường nào! Ở cái tuổi 43, mẹ đã nếm trải mọi đắng cay, gian truân của cuộc đời, đã gói gọn cho mái ấm gia đình tất cả nhan sắc, tuổi  tác, thế nhưng vối tôi, mẹ vẫn rất đẹp. Vẻ đẹp ấy không nằm ở bề ngoài bởi mẹ tôi vốn đã không có nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh…mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vầng trán cao cùng những nếp nhăn của bao lo âu trong đời in hằn trên khoé mắt. Mẹ tôi đẹp hơn bao người phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách cao thượng, ấm áp luôn toả sáng từ trong con người mẹ.

Mỗi sớm mai thức dậy, tôi thấy thật may mắn và hạnh phúc khi có mẹ ở bên, bàn tay mẹ hiền âu yếm vuốt mái tóc tôi rồi nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng càng khiến tối thấm thía hơn hai chữ ' thiêng liêng' của tình mẫu tử. Một cảm giác lâng lâng, xao xuyến khó tả như bao trùm lấy trái tim tôi, cảm giác như chưa bao giờ tôi được đón nhận yêu thương nhiều đến thế. Dường như, một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi,qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào…qua tất cả những gì của mẹ,cảm xúc ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mới cảm nhận được. Qủa thực,đôi bàn tay gầy gò, chai sạn của mẹ tôi có sức mạnh lớn lao biết bao. Chính đôi bàn tay ấy đã dạy tôi nắn nót những nét chữ đầu tiên,bàn tay ấy đã làm lụng vất vả, trải qua bao mưa nắng để nuôi tôi khôn lớn và đặc biệt, đôi bàn tay ấy đã xây dựng và bảo vệ hạnh phúc gia đình tôi. Tình yêu thương bao la, sự hi sinh vô điều kiện của mẹ đã cho tôi thấu hiểu: Tình mẹ tràn đầy, trắng trong như mặt nước hồ thu mà vẫn chân chất, mộc mạc, gần gũi tựa như trang giấy học trò.

Mẹ tôi là một công nhân thuỷ lợi, công việc của mẹ vô cùng vất vả nhất là khi đến mùa mưa bão hay những vụ mùa gặt hái. Công việc của mẹ tôi không quá lớn lao,cao cả nhưng nó lại góp phần quan trọng  đến những mùa màng, đến những bát cơm ngon, hạt gạo trắng ngần và đến đời sống của bao người. Chính vì vậy, tôi vô cùng tự hào và mãn nguyện khi được sinh ra làm con của mẹ. Mỗi khi mùa mưa bão đến, chứng kiến mẹ tôi phải đi sớm về khuya,chẳng được ăn no cũng chẳng được ngủ yên giấc, tôi thấy thương mẹ vô cùng. Mẹ tôi vất vả là thế, khổ cực là thế, nhưng chưa một giây phút nào mẹ quên đi trách nhiệm và việc lo lắng chăm sóc cho gia đình. hờ có mẹ, mái ấm gia đình tôi luôn được sạch sẽ, chan hoà và luôn âm vang tiếng cười, tràn ngập niềm hạnh phúc, sự sẻ chia. Công việc dù có bận rộn nhưng mẹ vẫn cố gắng dành thời gian để ở bên gia đình, nấu những  bữa cơm ngon cho gia đình và cùng nhau xây dựng mái ấm hạnh phúc. Hơn nữa, mẹ tôi luôn dành thời gian để dạy tôi học bài, chia sẻ cho tôi những câu chuyện hằng ngày trong cuộc sống để từ đó dạy tôi những bài học làm người vô cùng ý nghĩa và sâu sắc. Khi còn thơ bé, tôi vẫn thường nghĩ mẹ mình thật nghiêm khắc thế nhưng khi đã lớn khôn rồi tôi đã thấu hiểu được rằng:đó chính là cách mẹ yêu thương con cái, là cách mẹ đưa tôi vào đời. Chính vì thế, mẹ tôi chính là người thầy đầu tiên của tôi – một người thầy vô cùng đặc biệt, luôn kề vai, sát cánh bên tôi từ thuở bạp bõm biết đi, bi bô biết nói. Mẹ tôi – người phụ nữ ấy thật tuyệt vời! Mẹ không chỉ làm tròn trách nhiệm của một người mẹ hiền mà mẹ còn ở bên tôi, sẻ chia cùng tôi như một người bạn, dạy dỗ tôi giống như một người thầy… và mẹ là tất cả của tôi.

Các cụ xưa từng nói:

'Con ho lòng mẹ tan tành

Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi.'

Điều này quả thật không sai. Những lúc tôi bị ốm dường như mẹ còn đau hơn tôi. Nỗi đau của mẹ không giống  những cái đau đứt da, đứt thịt mà nó là nỗi đau thật khó diễn tả hết bằng lời. Một nỗi đau như xâm chiếm lấy trái tim mẹ, nỗi đau đến quặn lòng bởi mẹ đang vô cùng lo lắng cho tôi. Hình ảnh của mẹ, dáng người gầy bé của mẹ, bàn tay mềm dịu của mẹ bên tôi những đêm như thế thật là ấm áp, thật dịu hiền biết nhường nào! Mẹ thức cả đêm để chăm sóc cho tôi, nhẹ nhàng chườm khăn lên chán tôi, đôi bàn tay dù đã quá mỏi mệt nhưng vẫn cố gắng cho tôi gối đầu để tôi được ngủ ngon giấc. Vậy mà, chưa bao giờ tôi tự đặt câu hỏi: 'Tại sao mẹ chấp nhận hi sinh vô điều kiện vì con.' Những lúc như thế, tôi đã nhận ra: Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên. Một người con như tôi khó có thể đền đáp hết được công ơn trời biển mà mẹ dành cho tôi.

'Mẹ ơi, mẹ hi sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi trả công'. Cuộc đời của mẹ là cả một đời mãi hi sinh cho tôi, tình yêu của mẹ dành cho tôi mênh mông như trời biển, vẫn như câu ca dao xưa đó thôi:'Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra' và nước trong nguồn vẫn luôn chảy mãi như tình mẹ luôn tồn tại vĩnh hằng. Tình mẹ bao la quá! Với mẹ, tôi vẫn mãi là đứa bé thích được nằm trong vòng tay âu yếm, trìu mến của mẹ, của gia đình. Tình mẹ ấm áp như dòng sữa nóng ngọt lành, to lớn và vĩ đại như một mặt trời thứ hai đem đến cho con nguồn ánh sáng bất diệt của tình yêu thương, nguồn động lực, niềm tin trong cuộc sống.

Ngày một trưởng thành, tôi càng thấm thía sâu sắc hơn tình yêu thương và sự hi sinh to lớn của mẹ dành cho mình. Tôi nguyện sẽ gắng  học tập thật tốt, rèn luyện bản thân nên người như lời mẹ dạy để co thể góp một phần nhỏ bé cho xã hội, đem lại niềm hy vọng, tự hào cho mẹ và cho cả gia đình thương yêu của mình. Vì thế, tôi rất muốn mẹ biết rằng:

'Mẹ yêu ơi

Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi

Giờ con lớn khôn rồi

Và con sẽ nên người

Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi

Mẹ ơi, mẹ chỉ được hạnh phúc thôi

…………..Suốt đời'

Lưu Thị Huyền Ngọc

Trường THPT Nguyễn Du, Thanh Oai, Hà Nội

0