Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài tập làm văn số 4 lớp 11
Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài tập làm văn số 4 lớp 11 5 (100%) 2 đánh giá Xem nhanh nội dung1 Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, ...
Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài tập làm văn số 4 lớp 11 5 (100%) 2 đánh giá Xem nhanh nội dung1 Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài làm 1 2 Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài làm 2 Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài làm 1 Có biết bao lần khi ta làm sai điều gì đó, những việc có lỗi với chính những người sinh thành mình, bố mẹ quát mắng nhưng vì ngang bướng mà cãi lại bố mẹ, không nhận là mình sai. Hay cũng có khi bạn bè hiểu lầm nhau cãi cọ lẫn nhau, không biết bên nào là bên sai cả, có thể bạn hiểu lầm bạn mình, cũng có thể là hai người trực tiếp cãi cọ lẫn nhau vì một điều gì đó. Những lúc ấy cái môm của bạn có ngưng nói những lời không tốt không, có mãi cãi qua không. Người ta thường nói rằng “Chúng ta có hai tai và miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn”. Bạn hiểu sao về ý nghĩa của câu nói này? Trước hết chúng ta tìm hiểu về ý nghĩa của câu nói đó là gì?. Chúng ta có hai cái tai và một cái mồm. Dùng phép so sánh hơn thấp để thây được số lượng nhiều của những bộ phận trên cơ thể ta. Tuy nhiên số lượng tai và mồm thì có liên quan gì đến nói ít và nghe nhiều hơn. Ẩn ý ở đây là chúng ta nên biết lắng nghe những lời của mọi người xung quanh và nói ít hơn. Nói ít không có nghĩa cả ngày “ ăn không nên đọi nói không nên lời’” là tốt mà nói ít ở đây là nên nói những gi đúng lúc đúng thời điểm, không thì cái mồm sẽ làm khổ cái thân. Tóm lại câu nói trên khuyên chúng ta hãy biết lắng nghe nhiều hơn là nói cãi không đúng lúc, không đúng sự việc. Trước tiên hãy biết lắng nghe ngay chính những người thân của mình. Người thân đầu tiên đó chính là ông bà cha mẹ. Họ không những là người sinh thành mà họ còn là những người có kinh nghiệm trải đời hơn ta chính vì thế mà ta nên lắng nghe những lời ông bà cha mẹ mình khuyên mình. Sự lắng nghe thể hiện trong những việc rất nhỏ như bố mẹ dạy bảo đi ngủ trưa hay là con nên nói năng nhẹ nhàng lịch sự hơn thì chúng ta nên lắng nghe chứ không được cãi lại hay chối bỏ. vui biết mấy khi thấy bạn vâng con biết rồi lần sau con rút kinh nghiệm, lòng bố mẹ chẳng yên tâm quá đi chứ. Và như thế cũng thể hiện bạn là một người con ngoan. Hay có nhiều khi bạn xích mích với anh chị em của mình. Có thể là tị nạnh nhau với chị gái nhưng mình là em không được nói hỗn với chị. Nhiều người vẫn hỏi tại sao khi mình là em mà khi cãi nhau với chị, chị cũng nói mình rất quá đáng mà bố mẹ hay mắng mình hơn vì bản thân mình là em nên biết tôn trộng chị trước, nhỏ hơn mà cãi láo thì đáng ăn đánh hơn chị lớn mà không biết nhường em. Đối với em trai cũng vậy mình lớn hơn thì phải ăn nói cho hẳn hoi thì em nó mới phục. Nếu cãi nhau thì mình cũng là người bị mắng. Bố mẹ có cái lý của bố mẹ vậy nên hãy lắng nghe chứ đừng cãi lại, cãi lại chỉ khiến bố mẹ bạn không thích bạn hơn mà thôi. Hay trong những mối quan hệ với bạn bè và những người xung quanh cũng cần phải biết lắng nghe dù họ lớn hơn hay bằng thậm chí là nhỏ tuổi hơn bạn. Nhiều khi chính những suy nghĩ non nớt và ngây thơ của trẻ con lại vô tình khiến cho bạn nhận ra một chân lý nào đó trong cuộc sống. Chân lý ấy đứa bé không hề biết nó chỉ thấy và nói một cách ngây thơ không hề suy nghĩ nhưng bạn thì phải suy nghĩ rất nhiều. Có thể nói rằng lắng nghe luôn tốt hơn là mở miệng thanh minh hay cãi cọ phân bua. Nhiều khi tình bạn cũng được bồi đắp khi trải qua những mâu thuẫn, vì qua đó sẽ hiểu được nỗi lòng của nhau hơn. Và chính vì thế yêu quý nhau hơn. Mâu thuẫn ấy có thể mình hiểu nhầm bạn của mình, hay cũng có thể do chính bạn thân hai người bạn tạo nên với nhau. Vì tuổi trẻ nông nỗi nhiều khi bạn không nhìn nhận vấn đề một cách thấu đáo vì thế cho nên bạn sẽ có những quyết định và suy nghĩ khá vội vàng. Chinh vì thế mà bạn bè có đôi lúc xảy ra mâu thuần, khi ấy nếu muốn giũ tình bạn của mình thì mặc dù mình đúng hay bạn sai một cách trắng trơn, hoặc bạn đang hiểu lầm mình thì hãy lắng nghe những điều bạn nói để cũng nhau giải quyết chứ càng cãi qua cãi lại để phân định ai đúng ai sai làm cái gì. Liệu rằng làm như thế bạn có vui vẻ hơn không?. Lắng nghe những suy nghĩ của người khác về mình và rồi bộc lộ những suy nghĩ của mình một cách bình tĩnh chân thành ấy mới là một phương pháp, một liều thuốc tốt để tránh mất đi một tình bạn xây dựng biết bao lâu nay. Chính vì thế hãy biết lắng nghe nhiều hơn nhé! Tuy nhiên hãy biết chọn đúng đối tượng để bạn lắng nghe không nên nghe theo những lời phản động nhà nước mà lại ch là đúng như thế không tốt. Có thể khẳng định rằng câu nói trên hoàn toàn đúng. Số lượng của cái tai tương đương với chúng ta nên làm điều gì nhiều hơn, đó là nghe nhiều hơn nói. Vì nói trong những trường hợp ấy nhiêu khi không đúng lúc để cho người ta hiểu ý của mình. Thậm chí còn dẫn đến trạng thái gay gắt mất đoàn kết. tuy nhiên trong nhiều trường hợp thì nên nói vì tính chất khẩn trương của sự việc. vì vậy hãy thông minh khi biết lựa chọn sự lắng nghe hay nói trong cuộc sống nhé! Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài làm 2 Ai cũng có mồm để ăn nói, có tai để nghe. Nói như thế nào, nghe như thế nào, là cả một nghệ thuật sống trong giao tiếp hằng ngày, trong ứng xử giữa người với người trong cộng đồng. Câu nói của nhà triết học Hi Lạp Dê-nông (346-264 trước Công nguyên) với một người bẻm mép là một lời khuyên sâu sắc để chúng ta ghi lòng và suy nghĩ: “Chúng ta có hai tai và một mồm để nghe nhiều hơn và nói ít hơn”. Câu nói trên đây của Dê-nông hướng tới kẻ bẻm mép. Kẻ bém mép còn gọi là kẻ trém mép, nhừng kẻ nói hay mà ít làm, không chịu làm. Hai chữ “chúng ta” trong câu nói cùa Dê-nông như một lời tâm sự, một điều chiêm nghiệm nên không làm mất lòng đối với người đang đối thoại, dù đó là kẻ bẻm mép. Dê- nông đã từ một hiện thực cụ thể hiển nhiên là “chúng ta có hai tai và một mồm” để rút ra một bài học, một chân lí, một lời khuyên giản dị mà sâu sắc: Ai cũng nên nghe nhiều hơn và nói ít hơn. Chúng ta có hai tai và một mồm để nghe nhiều hơn và nói ít hơn Tại sao trong giao tiếp cần nghe nhiều hơn và nói ít hơn? Kẻ bẻm mép thường ăn nói ba hoa, khoe mẽ; nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Ăn nói khoe khoang là bản tính của kẻ bẻm mép. Lúc giao tiếp, lúc đối thoại với bất cứ ai, kẻ bẻm mép bao giờ cũng vậy, ăn nói huyên thuyên, hết đưa xa cái lí lẽ này, lời bình phẩm nọ, tung ra mọi tin tức thông báo, rồi nhận xét, đánh giá. Anh ta cũng có hai tai đấy, nhưng không biết lắng nghe mà chỉ huyên thuyên khoe biết, khoe tài, khoe giỏi. Anh ta có biết đâu, nhưng người đang nghe anh ta nói khó chịu và coi thường anh ta. Trong giao tiếp cần nghe nhiều hơn, nói ít hơn. Nói là để biểu đạt tình cảm, tư tưởng, nhận thức, sự hiểu biết của mình. Phải biết làm chủ bản thân mình nên phải nói ít. Biết mười nói một, làm nhiều nói ít là người khôn. Tục ngữ có câu: – Người khôn nói ít làm nhiều, Không như người dại lắm điều rởm tai. – Khôn ngoan chẳng lọ nói nhiều, Người khôn mới nói nửa điều cũng khôn. Nói ít nghe nhiều lúc giao tiếp là thể hiện sự khiêm nhường, lịch sự, đức tính chín chắn. Ngay cả lúc tranh luận, bàn cãi bất cứ về chuyện gì, ta cũng phải làm chủ thái độ, làm chủ ngôn ngữ, đừng cướp lời, đừng đỏ mặt tía tai, đừng vừa nói, vừa vung tay! Nói ít nghe nhiều thì mới học được điều hay, điều tốt đẹp. Ông bà, cha mẹ thường dạy bảo con cháu: "Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Học ăn, nói, gói, mở, để ứng xứ, để giao tiếp, để tu dưỡng nhân cách, đạo đức, trình độ học vấn của mỗi người. Trong giao tiếp, bất cứ ai cũng vậy, nên nói ít nghe nhiều, phải suy nghĩ chín chắn rồi mới nói. Nghe nhiều, nói ít mới đúng là người có nhân cách văn hóa. Đó đây trong nhà trường, ở đường phô, trên báo chí; .. ta thường bắt gặp những kẻ đa sự, nói nhiều. Có kẻ nói nhiều đã trở thành bệnh lí, cố tật. Kẻ bẻm mép có biết đâu bị thiên hạ cười chê. Nói dài, nói dai, nói dại: Đất xấu trồng cây khẳng khiu / Những người thô tục nói điều phàm phu – những lời châm biếm ấy của dân gian hình như những kẻ bẻm mép chưa bao giờ được nghe, chưa hao giờ được nghĩ tới. Trong xã hội mới, trong nền kinh tế trí thức, bài học nghe nhiều, nói ít vẫn rất thiết thực và bổ ích đối với thế hệ trẻ chúng ta. Học cho rộng, suy cho kĩ, nghĩ cho sâu mới là con người mới. Nói và làm phải đi đôi với nhau, cổ nhân đã từng lưu ý: “Ngôn quá kì hành, bất khả trọng dụng”, nghĩa là nói nhiều hơn làm, không dùng việc lớn được. Ngày nay, việc lớn là công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước thì không thể dùng được những kẻ bẻm mép nói nhiều hơn làm. Sau hơn hai nghìn năm, câu nói trên đây của nhà triết học Hi Lạp Dê-nông vẫn còn nguyên giá trị. Nghe nhiều hơn và nói ít hơn là một lời khuyên đẹp, một bài học nhẹ nhàng mà sâu sắc, thấm thìa. Nói ít, nghe nhiều, làm giỏi là thước đo giá trị và nhân phẩm. Nhắc lại câu nói của Dê-nông, làm theo câu nói của Dê-nông là để sống đẹp. Từ khóa tìm kiếm:nha triet hoc hi lap de nong 346-264TCN chung ta c Bài viết liên quanPhân tích bút pháp lãng mạn trong truyện Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân – Bài tập làm văn số 4 lớp 11Chí Phèo của Nam Cao – một nhân vật điển hình – Bài tập làm văn số 4 lớp 11Phân tích nghệ thuật châm biếm sắc sảo của Vũ Trọng Phụng qua đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia – Bài tập làm văn số 4 lớp 11Tưởng tượng 20 năm sau về thăm trường xưa vào một ngày hè, hãy viết thư cho một bạn học hồi ấy kể lại buổi thăm trường đầy xúc động đó – Bài tập làm văn số 2 lớp 9Nêu quan điểm của em về tình bạn – Bài tập làm văn số 4 lớp 8Bài tập trắc nghiệm Địa lý lớp 10 Bài 29Bài tập trắc nghiệm Hóa học lớp 11 Bài 42: Luyện tập: Ancol và phenolBài tập trắc nghiệm Lịch sử lớp 10 Bài 25: Tình hình chính trị, kinh tế, văn hóa dưới triều Nguyễn (nửa đầu thế kỉ XIX) (phần 2)
Xem nhanh nội dung
Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài làm 1
Có biết bao lần khi ta làm sai điều gì đó, những việc có lỗi với chính những người sinh thành mình, bố mẹ quát mắng nhưng vì ngang bướng mà cãi lại bố mẹ, không nhận là mình sai. Hay cũng có khi bạn bè hiểu lầm nhau cãi cọ lẫn nhau, không biết bên nào là bên sai cả, có thể bạn hiểu lầm bạn mình, cũng có thể là hai người trực tiếp cãi cọ lẫn nhau vì một điều gì đó. Những lúc ấy cái môm của bạn có ngưng nói những lời không tốt không, có mãi cãi qua không. Người ta thường nói rằng “Chúng ta có hai tai và miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn”. Bạn hiểu sao về ý nghĩa của câu nói này?
Trước hết chúng ta tìm hiểu về ý nghĩa của câu nói đó là gì?. Chúng ta có hai cái tai và một cái mồm. Dùng phép so sánh hơn thấp để thây được số lượng nhiều của những bộ phận trên cơ thể ta. Tuy nhiên số lượng tai và mồm thì có liên quan gì đến nói ít và nghe nhiều hơn. Ẩn ý ở đây là chúng ta nên biết lắng nghe những lời của mọi người xung quanh và nói ít hơn. Nói ít không có nghĩa cả ngày “ ăn không nên đọi nói không nên lời’” là tốt mà nói ít ở đây là nên nói những gi đúng lúc đúng thời điểm, không thì cái mồm sẽ làm khổ cái thân. Tóm lại câu nói trên khuyên chúng ta hãy biết lắng nghe nhiều hơn là nói cãi không đúng lúc, không đúng sự việc.
Trước tiên hãy biết lắng nghe ngay chính những người thân của mình. Người thân đầu tiên đó chính là ông bà cha mẹ. Họ không những là người sinh thành mà họ còn là những người có kinh nghiệm trải đời hơn ta chính vì thế mà ta nên lắng nghe những lời ông bà cha mẹ mình khuyên mình. Sự lắng nghe thể hiện trong những việc rất nhỏ như bố mẹ dạy bảo đi ngủ trưa hay là con nên nói năng nhẹ nhàng lịch sự hơn thì chúng ta nên lắng nghe chứ không được cãi lại hay chối bỏ. vui biết mấy khi thấy bạn vâng con biết rồi lần sau con rút kinh nghiệm, lòng bố mẹ chẳng yên tâm quá đi chứ. Và như thế cũng thể hiện bạn là một người con ngoan. Hay có nhiều khi bạn xích mích với anh chị em của mình. Có thể là tị nạnh nhau với chị gái nhưng mình là em không được nói hỗn với chị. Nhiều người vẫn hỏi tại sao khi mình là em mà khi cãi nhau với chị, chị cũng nói mình rất quá đáng mà bố mẹ hay mắng mình hơn vì bản thân mình là em nên biết tôn trộng chị trước, nhỏ hơn mà cãi láo thì đáng ăn đánh hơn chị lớn mà không biết nhường em. Đối với em trai cũng vậy mình lớn hơn thì phải ăn nói cho hẳn hoi thì em nó mới phục. Nếu cãi nhau thì mình cũng là người bị mắng. Bố mẹ có cái lý của bố mẹ vậy nên hãy lắng nghe chứ đừng cãi lại, cãi lại chỉ khiến bố mẹ bạn không thích bạn hơn mà thôi.
Hay trong những mối quan hệ với bạn bè và những người xung quanh cũng cần phải biết lắng nghe dù họ lớn hơn hay bằng thậm chí là nhỏ tuổi hơn bạn. Nhiều khi chính những suy nghĩ non nớt và ngây thơ của trẻ con lại vô tình khiến cho bạn nhận ra một chân lý nào đó trong cuộc sống. Chân lý ấy đứa bé không hề biết nó chỉ thấy và nói một cách ngây thơ không hề suy nghĩ nhưng bạn thì phải suy nghĩ rất nhiều. Có thể nói rằng lắng nghe luôn tốt hơn là mở miệng thanh minh hay cãi cọ phân bua. Nhiều khi tình bạn cũng được bồi đắp khi trải qua những mâu thuẫn, vì qua đó sẽ hiểu được nỗi lòng của nhau hơn. Và chính vì thế yêu quý nhau hơn. Mâu thuẫn ấy có thể mình hiểu nhầm bạn của mình, hay cũng có thể do chính bạn thân hai người bạn tạo nên với nhau. Vì tuổi trẻ nông nỗi nhiều khi bạn không nhìn nhận vấn đề một cách thấu đáo vì thế cho nên bạn sẽ có những quyết định và suy nghĩ khá vội vàng. Chinh vì thế mà bạn bè có đôi lúc xảy ra mâu thuần, khi ấy nếu muốn giũ tình bạn của mình thì mặc dù mình đúng hay bạn sai một cách trắng trơn, hoặc bạn đang hiểu lầm mình thì hãy lắng nghe những điều bạn nói để cũng nhau giải quyết chứ càng cãi qua cãi lại để phân định ai đúng ai sai làm cái gì. Liệu rằng làm như thế bạn có vui vẻ hơn không?. Lắng nghe những suy nghĩ của người khác về mình và rồi bộc lộ những suy nghĩ của mình một cách bình tĩnh chân thành ấy mới là một phương pháp, một liều thuốc tốt để tránh mất đi một tình bạn xây dựng biết bao lâu nay. Chính vì thế hãy biết lắng nghe nhiều hơn nhé!
Tuy nhiên hãy biết chọn đúng đối tượng để bạn lắng nghe không nên nghe theo những lời phản động nhà nước mà lại ch là đúng như thế không tốt.
Có thể khẳng định rằng câu nói trên hoàn toàn đúng. Số lượng của cái tai tương đương với chúng ta nên làm điều gì nhiều hơn, đó là nghe nhiều hơn nói. Vì nói trong những trường hợp ấy nhiêu khi không đúng lúc để cho người ta hiểu ý của mình. Thậm chí còn dẫn đến trạng thái gay gắt mất đoàn kết. tuy nhiên trong nhiều trường hợp thì nên nói vì tính chất khẩn trương của sự việc. vì vậy hãy thông minh khi biết lựa chọn sự lắng nghe hay nói trong cuộc sống nhé!
Giải thích ý nghĩa câu nói của nhà triết học Hi Lạp, Dê-nông (346 – 264 TCN) nói với một người bẻm mép: “Chúng ta có hai tai và một miệng để nghe nhiều hơn và nói ít hơn” – Bài làm 2
Ai cũng có mồm để ăn nói, có tai để nghe. Nói như thế nào, nghe như thế nào, là cả một nghệ thuật sống trong giao tiếp hằng ngày, trong ứng xử giữa người với người trong cộng đồng.
Câu nói của nhà triết học Hi Lạp Dê-nông (346-264 trước Công nguyên) với một người bẻm mép là một lời khuyên sâu sắc để chúng ta ghi lòng và suy nghĩ: “Chúng ta có hai tai và một mồm để nghe nhiều hơn và nói ít hơn”.
Câu nói trên đây của Dê-nông hướng tới kẻ bẻm mép. Kẻ bém mép còn gọi là kẻ trém mép, nhừng kẻ nói hay mà ít làm, không chịu làm. Hai chữ “chúng ta” trong câu nói cùa Dê-nông như một lời tâm sự, một điều chiêm nghiệm nên không làm mất lòng đối với người đang đối thoại, dù đó là kẻ bẻm mép. Dê- nông đã từ một hiện thực cụ thể hiển nhiên là “chúng ta có hai tai và một mồm” để rút ra một bài học, một chân lí, một lời khuyên giản dị mà sâu sắc: Ai cũng nên nghe nhiều hơn và nói ít hơn.
Chúng ta có hai tai và một mồm để nghe nhiều hơn và nói ít hơn
Tại sao trong giao tiếp cần nghe nhiều hơn và nói ít hơn? Kẻ bẻm mép thường ăn nói ba hoa, khoe mẽ; nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Ăn nói khoe khoang là bản tính của kẻ bẻm mép. Lúc giao tiếp, lúc đối thoại với bất cứ ai, kẻ bẻm mép bao giờ cũng vậy, ăn nói huyên thuyên, hết đưa xa cái lí lẽ này, lời bình phẩm nọ, tung ra mọi tin tức thông báo, rồi nhận xét, đánh giá. Anh ta cũng có hai tai đấy, nhưng không biết lắng nghe mà chỉ huyên thuyên khoe biết, khoe tài, khoe giỏi. Anh ta có biết đâu, nhưng người đang nghe anh ta nói khó chịu và coi thường anh ta.
Trong giao tiếp cần nghe nhiều hơn, nói ít hơn. Nói là để biểu đạt tình cảm, tư tưởng, nhận thức, sự hiểu biết của mình. Phải biết làm chủ bản thân mình nên phải nói ít. Biết mười nói một, làm nhiều nói ít là người khôn. Tục ngữ có câu:
– Người khôn nói ít làm nhiều,
Không như người dại lắm điều rởm tai.
– Khôn ngoan chẳng lọ nói nhiều,
Người khôn mới nói nửa điều cũng khôn.
Nói ít nghe nhiều lúc giao tiếp là thể hiện sự khiêm nhường, lịch sự, đức tính chín chắn. Ngay cả lúc tranh luận, bàn cãi bất cứ về chuyện gì, ta cũng phải làm chủ thái độ, làm chủ ngôn ngữ, đừng cướp lời, đừng đỏ mặt tía tai, đừng vừa nói, vừa vung tay! Nói ít nghe nhiều thì mới học được điều hay, điều tốt đẹp. Ông bà, cha mẹ thường dạy bảo con cháu: "Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Học ăn, nói, gói, mở, để ứng xứ, để giao tiếp, để tu dưỡng nhân cách, đạo đức, trình độ học vấn của mỗi người. Trong giao tiếp, bất cứ ai cũng vậy, nên nói ít nghe nhiều, phải suy nghĩ chín chắn rồi mới nói. Nghe nhiều, nói ít mới đúng là người có nhân cách văn hóa.
Đó đây trong nhà trường, ở đường phô, trên báo chí; .. ta thường bắt gặp những kẻ đa sự, nói nhiều. Có kẻ nói nhiều đã trở thành bệnh lí, cố tật. Kẻ bẻm mép có biết đâu bị thiên hạ cười chê. Nói dài, nói dai, nói dại: Đất xấu trồng cây khẳng khiu / Những người thô tục nói điều phàm phu – những lời châm biếm ấy của dân gian hình như những kẻ bẻm mép chưa bao giờ được nghe, chưa hao giờ được nghĩ tới.
Trong xã hội mới, trong nền kinh tế trí thức, bài học nghe nhiều, nói ít vẫn rất thiết thực và bổ ích đối với thế hệ trẻ chúng ta. Học cho rộng, suy cho kĩ, nghĩ cho sâu mới là con người mới. Nói và làm phải đi đôi với nhau, cổ nhân đã từng lưu ý: “Ngôn quá kì hành, bất khả trọng dụng”, nghĩa là nói nhiều hơn làm, không dùng việc lớn được. Ngày nay, việc lớn là công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước thì không thể dùng được những kẻ bẻm mép nói nhiều hơn làm.
Sau hơn hai nghìn năm, câu nói trên đây của nhà triết học Hi Lạp Dê-nông vẫn còn nguyên giá trị. Nghe nhiều hơn và nói ít hơn là một lời khuyên đẹp, một bài học nhẹ nhàng mà sâu sắc, thấm thìa. Nói ít, nghe nhiều, làm giỏi là thước đo giá trị và nhân phẩm. Nhắc lại câu nói của Dê-nông, làm theo câu nói của Dê-nông là để sống đẹp.