Thơ Tình: Tàn Đêm
Mỗi khi buồn quá tôi lại hút thêm điếu thuốc và làm một bài cho khuây khỏa, thói quen rồi. Tôi nhớ về những buổi gần tàn, dần buông xuống trải dài cả con phố, trời lặng , như xám xịt cả một con ngõ dài, lẳng lặng. Tự nhiên lòng buồn, tự nhiên nhung nhớ, tôi chợt hỏi, em nơi đâu? Giữa hoàng hôn ...
Mỗi khi buồn quá tôi lại hút thêm điếu thuốc và làm một bài cho khuây khỏa, thói quen rồi. Tôi nhớ về những buổi gần tàn, dần buông xuống trải dài cả con phố, trời lặng , như xám xịt cả một con ngõ dài, lẳng lặng. Tự nhiên lòng buồn, tự nhiên nhung nhớ, tôi chợt hỏi, em nơi đâu? Giữa hoàng hôn tĩnh mịch chìm vào sương khói, thấm thoắt chẳng nhìn mấy chốc đã hóa tàn đêm…
Tim ta đã giá tự bao giờ?
Từ thuở thu chiều tím mộng mơ?
Hay buổi hoàng hôn trời lạnh ngắt
Khói thuốc phất phơ bạc ngõ chờ…
Ta hỏi gió buồn em nơi đâu?
Hỏi gầy suốt canh thâu
Gió trốn đằng sau nhành hoa trắng
Trăng nấp làn mây giấu nỗi sầu
Em giận lá rơi chăng?
Hay dỗi hoàng hôn mây tím giăng?
Để đến cô đơn quá
Vắng cả màn đêm, ánh nguyệt tà
Ta ngồi ngơ ngẩn dưới cây già
Mắt buồn đẫm lệ tựa tuôn
Trách tình duyên thế ưa ly biệt
Tàn đêm quanh quẩn với nỗi buồn…
mùa đông: Tàn Đêm
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm hoặc