23/02/2018, 15:42

Thơ Tình: Phố Vào Xuân

Chiều sợ hãi lẩn khuất mất tăm mặc cho màn bắt đầu loang lổ in đầy ngõ ngách, bụi phủ mịt mù, phố âm u, phố buồn, phố sợ. Sau những ngày cao ngạo với cái hè, sau cái tự tôi ngạo nghễ rồi cũng đến lúc phố phải cúi đầu, phố chùn bước, phố loay hoay mơ tưởng về những chiều tà , mây tím, ru, không, ...

Chiều sợ hãi lẩn khuất mất tăm mặc cho màn bắt đầu loang lổ in đầy ngõ ngách, bụi phủ mịt mù, phố âm u, phố buồn, phố sợ. Sau những ngày cao ngạo với cái hè, sau cái tự tôi ngạo nghễ rồi cũng đến lúc phố phải cúi đầu, phố chùn bước, phố loay hoay mơ tưởng về những chiều tà , mây tím, ru, không, không phải chiều nay.

Ta bước trên con đường trải đầy lá xanh rơi rụng, nhớ về một thuở phố đã sừng sững đứng đó và cười ha hả vào cái dư vị tình đầu. Nay, sao phố yếu đuối quá, sao lại ngả đầu theo gió? Hãy cứ tiếp tục vững vàng đi, mặc cho những hàng cây phố đã nuôi nấng mái đầu sẽ phải xác xơ, mặc cho những ngôi nhà mà phố yêu thương sẽ tan tành theo từng cơn gió giữ, bởi dù sao mọi thứ vốn dĩ đã quá tơi bời… ()

: Phố Vào Xuân

Nắng rải khắp khúc giao mùa lặng lẽ
Nghe đông phong vỡ khẽ dưới lưng trời
đến vừa chạm tay nhè nhẹ
Rơi nỗi buồn thoáng gợn mặt hồ trôi

Có thể ta chẳng nhớ nữa,
Nhưng làm sao ta quên được cố nhân?
Chiều vẫn tím tháng ngày mong mỏi đợi
Phố lạc loài đâu đó những bàn chân…

Tháng giêng đến thơm mùi nắng
Phố bật cười mây trắng đứng làm duyên
Xuân dịu ngọt những màn thầm lặng
Ru yên bình con nắng ngủ bên hiên

Xuân đấy ư? Hồn xuân tươi đẹp quá!
Sao xác xơ băng giá những lá cành?
Phố hờ hững giả vờ như chẳng biết,
– Trời xanh hoài trên môi mắt em xanh…

– : Phố vào xuân

Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!

Xem thêm:  hoặc 


0