Thơ Tình: Có Một Người Con Gái Cố Đô
Nếu là hạt nước mắt của trời thì hẳn là nơi duy nhất biết sẻ chia và , tôi nhớ mấy chiều đi với người con gái mình thương dưới những gốc cây già trong màn mưa bay hiếm hoi, ước thầm tàng lá lưa thưa của hàng phượng vỹ mỏng manh hơn nữa mặc cho mái tóc quá vai đã lấm tấm những hạt mưa rơi, những ...
Nếu là hạt nước mắt của trời thì hẳn là nơi duy nhất biết sẻ chia và , tôi nhớ mấy chiều đi với người con gái mình thương dưới những gốc cây già trong màn mưa bay hiếm hoi, ước thầm tàng lá lưa thưa của hàng phượng vỹ mỏng manh hơn nữa mặc cho mái tóc quá vai đã lấm tấm những hạt mưa rơi, những tiếng dạ thưa ngọt lịm, lâu lâu có tiếng thở dài dễ thương mà cũng dễ ghét đến lạ lùng: “Chao ôi! Mưa nhỏ xíu mà lạnh quá đi, anh hỉ!” ()
: Có Một Người Con Gái Cố Đô
Huế giao mùa trời đâu vội vã
Đợi anh về gom nỗi nhớ nhau
Răng mấy đợt thu vương cành lá
Để thân em đơn lẻ rầu rầu?
Huế mùa sương thổi ầm ào
Mưa rơi buồn lòng dạ xôn xao
Em sợ lắm phương xa ai biết
Có trót thương tà áo O nào
Chiều riêng đợi anh không trở lại
Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô?
Rứa biền biệt có còn nhớ tới:
“Đây một người con gái cố đô…?”
Huế chiều ni vắng anh buồn lắm
Mưa nhạt nhòa con nước sông Hương
Anh mần chi phương trời bên nớ
Tội bên này em đứng… tơ vương!
– : Có một người con gái cố đô
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm hoặc