06/02/2018, 15:07

Ra trường

Mùa hè. Mùa thi, mùa chia ly, ve kêu, hoa phượng nở.. Trời chiều rực đỏ, sân trường lộng gió. Tôi và bạn bè đứng dưới hàng cây, xao xuyến, bồi hồi, tâm hồn bỏ ngỏ, ép đầy những kỷ niệm tuổi học trò. Rồi mai đây ở cuối trời mơ, có những lúc trái tim chúng tôi tìm về dĩ vãng. Bóng chiều bảng lảng, ...

Mùa hè. Mùa thi, mùa chia ly, ve kêu, hoa phượng nở.. Trời chiều rực đỏ, sân trường lộng gió. Tôi và bạn bè đứng dưới hàng cây, xao xuyến, bồi hồi, tâm hồn bỏ ngỏ, ép đầy những kỷ niệm tuổi học trò. Rồi mai đây ở cuối trời mơ, có những lúc trái tim chúng tôi tìm về dĩ vãng. Bóng chiều bảng lảng, tôi tần ngần chẳng muốn bước đi. Mái trường, lớp học thân quen, ngày nào tôi và các bạn ùa vào như bầy ong vỡ tổ. Đây rồi bàn, ghế, bảng đen. Còn đây nữa những trò đùa nghịch như quỷ sứ ngày nào. Bạn cất tiếng ca nghe buồn nức nở "Cho dù có đi nơi đâu ta cũng không bao giờ quên được nhau". Bọn con gái gượng cười lau nước mắt. Bọn con trai lặng thinh cúi đầu. Bạn lơ đãng ngước nhìn bầu trời xanh, hai bím tóc nghiêng nghiêng bên ô cửa sổ. Tôi cầm mẩu phấn nhỏ viết lên bảng dõng chữ buồn nghiêng. Bầy ve sầu vẫn véo von hát nghe sao xa lạ. Tôi ngắm nhìn ngôi trường Nguyễn Du thân yêu lần cuối cùng rồi bước sang đường bồi hồi nuối tiếc tuổi học trò.

Nguyễn Thị Toàn

0