01/03/2018, 17:09

Chùm thơ Thương Lắm Miền Trung, nơi đang bị lũ lụt tàn phá

(iini.net) Thật thương xót cho những con người Miền Trung đang vật lộn với thiên tai, bão lũ trong mấy ngày qua. Người dân mọi miền Tổ Quốc sẽ luôn hướng về miền Trung ruột thịt với sự đồng cảm, sẽ chia. Dưới đây là chùm viết với chủ đề Thương Lắm Miền Trung - viết để chia sẽ với những nỗi đau ...

(iini.net) Thật thương xót cho những con người Miền Trung đang vật lộn với thiên tai, bão lũ trong mấy ngày qua. Người dân mọi miền Tổ Quốc sẽ luôn hướng về miền Trung ruột thịt với sự đồng cảm, sẽ chia.
Dưới đây là chùm viết với chủ đề Thương Lắm Miền Trung - viết để chia sẽ với những nỗi đau mà người miền Trung đang phải gánh chịu.

Thơ thương lắm miền trung lũ lụt
Thơ thương lắm Miền Trung đang bị lũ lụt (ảnh: internet)

THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG

Thơ: Trần Hữu
Miền trung đất anh hùng như vậy
Trong gian lao luôn thấy vững lòng
Trọn tình nặng nghĩa núi sông
Tấm lòng theo Đảng - con rồng cháu tiên

Giữa khúc ruột ba miền đất nước
Đất khô cằn - Người được tôn vinh
Vậy mà trời chẳng thấu tình
Mưa lũ liên tiếp gồng mình chịu sao

Trong đêm tối lũ ào ào xả
Điện năng ơi! Giết cả dân rồi
Chết người của cải nổi trôi
Trách trời hay trách những người vô tâm

Nỗi đau xót tím bầm gan ruột
Dân Bắc Nam đang siết chặt tay
Nhường cơm, sẻ áo họa này
Tình thân ruột thịt chung tay nối vòng.





Bài họa của tác giả Bằng Lăng Tím:
Miền Trung đó chờ mong nước rút
Đã bao ngày lũ lụt về đây
Bên nhau kết nối vòng tay
Cùng nhau đoàn kết mỗi ngày đẹp hơn

Thương em nhỏ giữa cơn bão tố
Mái nhà tranh bé nhỏ điêu tàn
Nước về ngập úng tràn lan
Màn trời chiếu đất cơ hàn khổ đau.


THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG
Thơ: Châu Lê
Chạnh lòng buồn..khi bão đến miền trung .
Cảnh xác xơ não nùng trời u ám.
Miền quê nghèo nay nhìn sao thê thảm .
Khúc eo buồn thương cảm đồng bào tôi.
.
Dẫu cách xa tin trông ngóng từng hồi.
Thương rất nhiều tim buồn ôi đau nhói.
Tiếng khóc khàn trẻ thơ nằm khát đói.
Ngước mắt nhìn thầm trách hỏi trời cao.
.
Lạnh từng cơn gió rít mãi thét gào.
Đàn gà ướt chao dao không chỗ trú.
người thẩn thờ bao đêm rồi không ngủ.
Mong sáng trời vân vũ đẹp bình minh.
.
Rộng vòng tay gửi nơi ấy chút tình.
Trao hơi ấm lòng mình cho tất cả.
Sẻ chia tình vơi niềm đau vất vả.
Nam Bắc cùng một dạ hướng miền Trung.

Bài họa của tác giả Anh Dũng:
Mảnh đất hẹp giàu lòng dũng khí
Đã bao đời vững chí vươn lên
Kiên gang tranh đấu vững bền
Dựng nên sự nghiệp sáng tên oai hùng

Mảnh đất nhỏ cùng chung với lũ
Đội đạn bom ngày cũ còn đây
Chịu bao lắm cảnh thiên tai
Nhà tan cửa nát những ngày đói no

Một miếng giúp cho no cơn khát
Một niềm vui lấn át nổi đau
Chung lòng đùm bọc cùng nhau
Lá lành lá rách bớt đau đớn lòng...

Bài họa của tác giả Lưu Mai Liễu:
Nổi đau nào đau xé lòng ta
Tiếng kêu nào kêu thấu trời xanh
Miền trung ơi sao cay khóe mắt
Phải gồng mình chịu nhiều phong ba

Đất miền trung quanh năm nắng cháy
Suốt tháng ngày gió lào rát thịt da
Mùa thất bát quanh năm một vụ
Cuộc sống nghèo cái khó đeo người dân

Chưa môt lần thiên nhiên ưu đãi
Chưa một lần thay màu mới miền trung
Tội tình chi biển nhiễm độc nguồn sinh
Đất và người thương lắm Miền Trung ơi

Âu cũng là tạo hóa từ ngàn xưa
Vòng trái đất Miền Trung ta đứng đó
Đầu sóng gió thiên tai cùng lũ lụt
Đất và người thương lắm Miền trung ơi

Không hẹn trước mà hàng năm phải chịu
Không lường trước nhưng đau thương vẫn đến
Con người chết .Bò Gà Heo chết đống
Đất và người thương lắm miền trung ơi

Thương lắm lắm những cụ già ret lạnh
Ngồi nóc nhà tránh cơn lũ dâng cao
Một gói mì đỡ đói qua đêm
Đất và người thương lắm miền trung ơi

Dòng nước kia sao vô tình thế
Cuốn em tôi nuốt chửng những mái nhà
Ruộng vườn trôi phá nát hoa màu
Bàn ghế cùng lớp học tan hoang

Cả nước đang hướng về miền trung
Đau nổi đau mất mát miền trung
Cùng tiếp thêm sức mạnh miền trung
Đất và người thương lắm miền trung ơi

Miền trung ơi chịu nhiều thương đau
Xưa đánh giặc người Miền Trung anh dũng
Nay thiên tai sức chịu đựng phi thường
Một núm ruột của hai miền Tổ Quốc.





***THƠ MỚI CẬP NHẬT:

BÀI THƠ: THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG
Thơ: Dương Tuấn
Hỏi ai gây cảnh khốn cùng ?
Ngẫm thương khúc ruột miền Trung nghẹn ngào
Đỏ ngầu con nước dâng cao
Cuồng điên cơn lũ thét gào ngày đêm.

Phố hoa vắng bặt ánh đèn
Nóc nhà tum húm, chút chen nhau ngồi
Trong dòng lũ dữ cuốn trôi
Sinh tồn, vật vã , hụp chồi cứu thân.

Giàu sang chốc hóa túng bần
Mì tôm đỡ đói, lưng trần phơi sương
Trẻ thơ khóc lóc thảm thương
Người già khấn nguyện mười phương phật trời.

Bao dòng lệ khó ngừng rơi
Nhà tan, của mất cuộc đời về đâu
Ruộng vườn ngập dưới đáy sâu
Vịt gà vắng bóng, bò trâu chẳng còn.

Lòng người lũ ác xoáy mòn
Sạch sành sanh vét cho tròn túi tham
Bụng bia, miệng mỡ nhở nham
Thấp cổ bé họng đành cam dân lành.

Rừng sâu trơ trọi cây xanh
Thương thay biển bạc hóa thành biển đen
Đê điều, bờ đập khá khen
Mưu toan cắt xén, thấp hèn bợn nhơ.

Lũ về mặt ngáo trơ trơ
Mặc dân sống chết hững hờ ngó ngang
Tâm xà khẩu phật huênh hoang
Tội dân, xót cảnh lầm than khốn cùng.

Đồng bào đất Mẹ, trời chung
Túi tham mờ mắt lạnh lùng ác tâm
Lũ ơi! Mau trút hờn căm
Mồ chôn bao kẻ ươm mầm tai ương.

Lạy trời ban chút lòng thương
Đừng gieo thống khổ đoạn trường con dân
Lá lành xin tỏ lòng nhân
Chở che lá rách một phần ấm no.

BÀI THƠ: THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG
Thơ: Phụng Hải Đăng
Thuỷ Tinh giặc xuất hiện rồi
Hô mây gọi gió hại đời chúng sinh
Miền trung yêu dấu của mình
Đang cơn hoạn nạn điêu linh thuỷ tràn

Dọc ngang khung cảnh điêu tàn
Đại hồng thuỷ chiến nát tan cửa nhà
Làng quê trắng nước bao la
Dân tình đói khổ sơn hà hoạ vô

Bao năm gây dựng cơ đồ
Thuỷ Tinh cướp sạch đời xô chốn nào ?
Thương lắm miền trung đồng bào
Lầm than khổ cực biết bao tủi sầu

Sơn Tinh chàng ở nơi đâu ?
Chúng dân lũ lụt đang cầu chàng đây !
Mau về dâng đất giải vây
Giúp dân thoát khỏi đoạ đầy khổ đau

Sơn Tinh chàng hãy về mau
Tình hình khẩn cấp lệ sầu đang rơi
Đánh cho giặc Thuỷ tơi bời
Muôn dân hạnh phúc đời đời nhớ ơn.

BÀI THƠ: THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG
Thơ: Chử Văn Hoa
Nghe đài báo miền Trung mưa ngập
Nước trên nguồn tới tấp đổ về
Lũ dâng tràn khắp vùng quê
Nhà cửa ngập sạch bốn bề mênh mông

Lúa sắp gặt ngoài đồng mất hết
Súc vật nuôi đã chết sạch rồi
Ngồi nhìn dòng nước lũ trôi
Mà sao buồn thế quê tôi điêu tàn

Miền Trung lại gian nan là vậy
Khúc ruột đau nhìn thấy mà thương
Thiên nhiên hủy hoại môi trường
Để cho bão lũ muôn phương hoành hành

Biết như thế nhưng đành chịu vậy
Cuộc sống giờ nơi ấy miền Trung
Tai ương thảm họa một vùng
Mọi người hãy gắng sức chung tay nào

Thắm tình nghĩa đồng bào cả nước
Giúp miền Trung vững bước đi lên
Lấy tình thân ái làm nền
Vượt qua hoạn nạn TRÍ BỀN LÒNG DÂN

BÀI THƠ: NỖI ĐAU MIỀN TRUNG
Thơ: Chử Văn Hoa
Thân thương quá miền Trung nhỏ bé
Dải đất này đất mẹ miền Trung
Chiến tranh bom đạn bão bùng
Đã làm tan cả một vùng quê hương

Dải đất hẹp con đường huyết mạch
Chạy nằm theo bên vách Trường sơn
Khổ đau trí dũng không sờn
Người Miền Trung vẫn vững hơn bao giờ

Quyết vượt lũ không chờ chi hết
Mọi người dân đoàn kết giúp nhau
Mảnh đất nghèo chẳng thể giàu
Thiên nhiên tàn phá nỗi đau khôn cùng

Ôi thương quá cả vùng ngập nước
Cảnh điêu tàn phía trước âu lo
Bao nhiêu sản vật trâu bò
Bát cơm manh áo còn mò được không

Cả một vùng mênh mông biển nước
Giờ chỉ mong điều ước hiển linh
Mọi người vì nghĩa nhân tình
Giúp miền Trung vượt qua mình hôm nay

Tất cả hãy vòng tay nối lại
Giúp miền Trung vững trãi đi lên
Môi trường sống phải vững bền
Lòng tin sức mạnh trên nền nhân dân.
0