Thông tin liên hệ
Bài viết của Trần Bảo Ngọc

Trở ngại

Ngày xưa, có một ông vua muốn thử xem dân chúng ra sao, liền ăn mặc quần áo thường dân đi thật xa ra ngoài cung thành. Ông đặt một tảng đá thật to giữa một con đường nhiều người qua lại, không phải để bắt buộc người dân phải bê nó đi, mà muốn xem người dân sẽ phản ứng tự nhiên ra sao với những ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:06 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Thư gửi bố!

Khi mấy thằng bạn cùng phòng đi chơi hết, con ngồi ở nhà. Con ngồi với bốn bức tường, với chiếc máy vi tính second hand mệt mỏi, với chính sự trống vắng trong lòng của thời mới lớn. Con mới hiểu rằng, suy cho đến kiệt cùng, bố và con là hai thế hệ. Hai thế hệ cách nhau thêm vài thế hệ nữa. Bố mải ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:06 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Cổ tích về ngọn nến

Một tối mất điện, ngọn nến được đem ra đặt giữa phòng. Người ta châm lửa cho ngọn nến và nến lung linh cháy sáng. Nến hân hoan nhận ra rằng ngọn lửa ngõ nhoi của nó đã mang lại ánh sáng cho cả căn phòng. Mọi người đều trầm trồ: “Ồ nến sáng quá, thật may, nếu không chúng ta sẽ chẳng nhìn ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:06 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Ngày mai tươi đẹp

Lá cây xanh rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn những chiếc lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây, thở dài một tiếng trở về với cát bụi, chắc bạn sẽ nghĩ : chúng đi rồi không bao giờ trở lại. Nhưng xuân đi rồi xuân đến, hoa tàn rồi hoa lại nở, cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:05 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Cội rễ của sự trưởng thành

“Sức mạnh của con người định hình trong chính sự yếu đuối của người ấy” (Raipl Waldo Emerson). Hồi còn nhỏ, tôi có một người hàng xóm mà mọi người gọi là bác sĩ Gibbs. Ông không giống như bất kỳ bác sĩ nào tôi từng biết. Ông rất giản dị và hiền từ, nhất là đối với bọn nhóc nghịch ngợm ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:05 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Nghệ thuật tha thứ

Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên. Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:05 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Nói về BẠN

Có người đã nói “Bạn là một người thay đổi cả thế giới của bạn dù chỉ là một phần trong thế giới đó, có thể đem đến cho bạn nụ cười, chia sẻ với bạn từng giọt nước mắt… một người khiến bạn tin là vẫn còn điều gì đó thật tốt đẹp trong cuộc sống, một người luôn mở tấm lòng ra vì ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:05 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Một chỗ trống để điền yêu thương

Cha tôi thường nói đùa với tôi rằng: – Sau khi cha qua đời nhớ giữ cho cha một chỗ ở bàn nhé! Và tôi trả lời: – Chỉ những người tốt mới thường chết sớm! Con sẽ đi trước cả cha cho xem! Có khi cha phải giữ chỗ cho con ấy chứ! Và cuối cùng cha tôi mất. Tôi đã giữ lời hứa qua rất nhiều năm. ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:05 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn mặt người đàn ông khi được phóng viên hỏi “Nếu ông biết ông ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:05 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Gia đình siêu nhân

Tôi thấy gia đình tôi là một gia đình siêu nhân kỳ quặc! Bạn biết tại sao không? Vì ba tôi dù buổi tối có mệt mỏi tới đâu thì sáng luôn luôn đúng giờ pha cho 3 người: ba, mẹ và tôi – 3 ly cà phê sữa. Rồi ba mang đến cho mỗi người với một cái mỉm cười bắt đầu ngày mới. Vì mẹ tôi luôn dậy đúng ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 18:04 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa