Thông tin liên hệ
Bài viết của Trần Bảo Ngọc

Hãy cười để cuộc sống luôn đẹp

Có thể bạn sẽ ngất xỉu khi nhìn thấy cảnh một phụ nữ sinh nở – trần trụi và đau đớn. Nhưng bạn cũng sẽ ngạc nhiên khi chính người phụ nữ ấy, phút trước còn như ở dưới mười tầng địa ngục, bỗng như đã quên tất cả, đón vào vòng tay mình cái sinh linh bé nhỏ thân thương, và mỉm một nụ cười của hạnh ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:58 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Cái tát

Làm nghề dạy học đã nhiều năm, tôi nghĩ mình nếu như chưa nói là hiểu hết thì cũng hiểu gần đủ về tâm lý của sinh viên. Một lần tôi nhận được một mảnh giấy. Nhìn nét chữ tôi biết đó là của một nữ sinh. Cách viết của một người bướng bỉnh đầy cá tính. Lối hành văn thì sắc sảo và có phần hơi hỗn: ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:58 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Cho nhau một nụ cười

Tôi dắt xe ra đường. Mưa không cản được những cuộc hẹn cuối tuần. Cũng như mưa không cản được những cái đầu đang sắp nổ tung như tôi đang muốn ra ngoài cho dịu bớt. Tôi cảm thấy cuộc sống thật đáng chán khi cứ phải sống trong muôn vàn áp lực như thế này. Đã bao nhiêu ngày, một ngày, hai ngày, một ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:58 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Gửi đến ba…!

Ai cũng viết thư cho người đang sống, còn con thì… Con trở lại trường, sau năm ngày nghỉ học chịu tang cha. Buổi trở lại trường đầu tiên nghe tiếng trống bãi, con vội xếp tập vô cặp rồi như thường lệ đứng trước cổng trường để đợi… Tuổi thơ làm cho con mong vào những điều kỳ diệu, ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:57 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Cuộc sống luôn có 2 đáp án

Thầy tôi là một người rất đặc biệt, trong mỗi vấn đề của cuộc sống Thầy luôn đưa ra hai đáp án khác nhau, ví dụ: đối với những học sinh xuất sắc Thầy nói rằng: “học kỳ này em thi đạt thành tích nhất lớp cũng không có gì tự hào lắm, vì học kỳ sau em chưa hẳn đạt được như vậy. Nhưng nếu học kỳ ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:57 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Một buổi chiều trong công viên

Có một cậu bé muốn gặp Thượng Đế. Cậu biết rằng phải đi cả một quãng đường rất dài mới có thể đến được nơi ở của Người, nên gói ghém mang theo bên mình những chiếc bánh Twinkie và cả sáu hộp nước trái cây, rồi bắt đầu cuộc hành trình. Khi đi qua được khoảng ba dãy phố, cậu gặp một bà lão. Bà đang ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:56 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Cho đi rồi sẽ nhận về

Khi đang làm công việc giới thiệu các ca khúc trên đài phát thanh ở Columbus, Ohio, tôi thường hay ghé vào một bệnh viện địa phương trên đường về nhà. Tôi vào các phòng bệnh để đọc Kinh Thánh cho các bệnh nhân nghe hoặc trò chuyện cùng họ. Đó thật sự là một giải pháp hữu hiệu để tôi có thể quên ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:56 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Ba yêu con, và con cũng rất yêu ba

【 BỨC DI THƯ CỦA NGƯỜI CHA GỬI CON GÁI VÀ THƯ HỒI ÂM MƯỜI NĂM SAU CỦA CON GÁI 】 GỬI ĐẾN CÔ CON GÁI YÊU CỦA BA : Con với ba đã cùng chơi qua rất nhiều lần trò chơi trốn tìm, lần nào cũng thế, chỉ trong tích tắc đều bị con tìm ra ngay. Nhưng lần này thì …… ba quyết định sẽ trốn ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:56 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Phần quan trọng nhất trên cơ thể

Mẹ tôi thường đố: “Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể?”. Ngày nhỏ, tôi thường cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: ”Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con cứ suy nghĩ vế câu ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:56 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa

Lòng can đảm

Một bé gái mắc phải một căn bệnh nguy hiểm và rất hiếm gặp. Cơ hội được cứu sống duy nhất của cô bé là được truyền máu của cậu anh trai 5 tuổi- cũng mắc phải căn bệnh ấy nhưng kì diệu thay cậu bé lại sống được nhờ cơ thể đã tự sản sinh một loại kháng thể chống lại căn bệnh đó. Bác sĩ giải thích ...

Tác giả: Trần Bảo Ngọc viết 17:56 ngày 12/06/2018 chỉnh sửa