Truyện cười: Truyện cười về Chó mừng xuân mậu tuất 2018
Truyện cười mừng xuân mậu tuất 2018 Ngang với chó Bố Vợ Và Con rể Đi lên huyện. Tới Bờ Sông, 2 bố Con nhìn thấy 1 con chó bơi ở dưới Sông. Bố vợ: Con có biêt bơi không? Con rể: dạ! Không ạ! Bố Vợ: Ui! Mày không cả bằng con chó nữa à? Con rể: Thế Bố biêt Bơi không ạ? Bố Vợ: Ta Có ...
Truyện cười mừng xuân mậu tuất 2018
Ngang với chó
Bố Vợ Và Con rể Đi lên huyện.
Tới Bờ Sông, 2 bố Con nhìn thấy 1 con chó bơi ở dưới Sông.
Bố vợ: Con có biêt bơi không?
Con rể: dạ! Không ạ!
Bố Vợ: Ui! Mày không cả bằng con chó nữa à?
Con rể: Thế Bố biêt Bơi không ạ?
Bố Vợ: Ta Có Chứ!
Con rể: Thế Bố cũng chỉ ngang Với Con Chó Thôi! hehehe
Con chó ” thẩm mỹ”
Một khách du lịch vào quán rượu, uống vài ly rồi quay ra cãi nhau với mấy anh chàng địa phương về chuyện giống chó ở đâu khỏe hơn. Cuối cùng, họ quyết định ra sau quán tổ chức đấu… chó.
Khi đám trai địa phương mang chó tới, ông khách du lịch mở va li, mang ra một con chó vàng dài 40 cm. Con vật lần lượt giết chết tất cả những con chó trong khu phố.
Đám trai địa phương hỏi:
– Ông kiếm đâu được con này thế?
– Ừm!.. – Người khách đáp – Trước khi tôi cắt đuôi và sơn màu vàng cho nó, nó là một con cá sấu.
Truyện cười toàn C: Con chó cắn cụ Chánh
Cậu Cẩn con của cụ Chánh, cháu của cô Cúc, cháu của chú Chiến. Cậu Cẩn có con chó cỡ con chồn, cẳng con chó cao cỡ cẳng con cò, cổ cũn cỡn cỡ cổ con cóc. Cổ con chó cậu cột cái chuông. Cậu cưng con chó cùng cực, con chó cũng cưng cậu.
Cứ chiều chiều cậu cõng con chó, cầm chiếc cần câu chăm chỉ câu cá chép cạnh chân cầu cuối cồn cát. Cậu chăm chú canh chừng cước cần câu, chốc chốc cậu cất cao cần câu coi. Con cá chép cắc cớ cắn câu, cậu Cẩn cất cao cần câu, cậu cười.
Chốc chốc cả con cá chuối cũng cắn câu. Cậu Cẩn cầm con cá chuối chặt cổ, chìa cho con chó cưng của cậu. Con chó của cậu cắn cổ con cá chuối co cẳng chạy. Cậu Cẩn cất cần câu, cùng các cậu choai choai chơi cờ cạnh cổng chợ.
Chơi cờ chán chê, cậu cõng con chó, cầm con cá chép cậu chuồn. Cậu Cẩn cho con chó của cậu chui chuồng, cậu cầm con cá chép cậu cạo, cậu chặt, cậu cho chảo cậu chiên. Cá chín, cậu Cẩn cùng cụ Chánh chén cá chép chiên chấm cà cuống cùng chuối chát.
Con chó cưng của cậu Cẩn cứ chập chờn cửa chuồng chở chực. Cuối cùng cậu Cẩn cho con chó chén cơm chiên cùng chút cá chép. Con chó cạp chén cơm cậu cho, chui chuồng.
Cụ Chánh côi cút, cụ có con chim chích choè cùng cái chuồng chim cáu cạnh, cụ cưng con chim của cụ. Cứ chốc chốc cụ cầm cái chổi chà chống chân, cụ chầm chậm chộp các chú chuồn chuồn chập chờn cạnh cây cam cho con chim của cụ chén.
Có chiều, cậu Cẩn cùng các chú choai choai câu cá, câu cua chỗ cống của cậu Cử. Cậu cột con chó cưng của cậu cạnh cửa. Con chó của cậu Cẩn cà chớn cứ chực cắn con chim của cụ Chánh. Cụ Chánh cầm cây chổi chọc con chó, con chó co cẳng chạy. Cụ Chánh cảnh cáo cậu Cẩn, cậu chỉ cười cậu còn cãi chày cãi cối.
Cũng có chiều cậu Cẩn cần công cán chỗ công cộng. Cậu cũng cột con chó của cậu cạnh cửa chuồng. Cụ Chánh cùng cụ Chẩn chơi cờ. Cụ Chẩn cũng có con chó choai choai, cụ chẳng coi chừng, cụ cột con chó cạnh chỗ con chim của cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cùng con chó của cậu Cẩn cắc cớ chỉ chờ chực cắn chim của cụ Chánh.
Cụ Chánh cầm cây cố cản, con chó cứ cào cấu, cứ cằn cằn. Chợt con chó của cậu Cẩn chồm cẳng cao cắn cái chuồng chim của cụ Chánh. Con chim chích choè chạy cuống cuồng cầu cứu cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cắn cụt cánh, con chó của cậu Cẩn chặn cửa cắn chân, cắn cổ con chim. Chim của cụ Chánh cụt cẳng, cụt cánh, cuối cùng chết cứng, chỉ còn cái chân còn cục cựa.
Cụ Chánh cay cú cầm cây cối chục cân cất cao choảng con chó. Con chó của cụ Chẩn cà cuống co cẳng chạy. Cái cối cán cẳng con chó của cậu Cẩn cái “cộp” chát chúa, con chó cố chạy, cụ Chánh cầm cây cuốc cuốc cổ con chó. Con chó của cậu Cẩn chùn chân. Cuối cùng cụ Chánh chém con chó chết cứng.
Cụ Chánh cùng cụ Chẩn cắt cổ con chó, các cụ cầm chép các cụ cạo, các cụ chất con chó cạo vào chỗ có củi cháy. Cẳng con chó cong cong, các cụ chờ con chó chín các cụ chặt, các cụ cưa.
Cụ Chánh cất cho cậu Cẩn cái cẳng, cái cổ. Còn cả con chó các cụ cho chảo các cụ chiên. Con chó chết các cụ có cớ chè chén. Chó chiên, chả chìa, củ chuối. Chốc chốc các cụ cùng chạm cốc, các cụ… cười!
Con chó
Một phụ nữ trẻ đi ngang qua phố chợt để ý đến một đám tang rất kỳ lạ. Hai chiếc quan tài màu đen nối đuôi cách nhau khoảng 15m. Ngay theo sau cỗ quan tài thứ hai là một goá phụ mặc đồ tang đi cạnh một con chó chăn cừu trông rất hung dữ. Góa phụ và con chó này đang dẫn đầu một đoàn người phía sau khoảng 200 người toàn là phụ nữ.
Không thể ngăn nổi trí tò mò, người phụ nữ xáp lại bên góa phụ và hỏi: “Tôi biết đây là lúc không nên hỏi, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy một đám tang kỳ lạ như thế này. Bà có thể cho tôi biết đám tang này là của ai không ạ ?”
– Quan tài thứ nhất là của chồng tôi
– Ðiều gì đã xảy ra với ông nhà ạ ?
– Con chó của tôi đã tấn công và giết chết anh ấy – Góa phụ thở dài trả lời.
– Thế quan tài thứ hai là của ai ?
– Của mẹ chồng tôi. Bà ấy đang cố kéo chồng tôi ra thì con chó quay sang tấn công bà ấy.
Sau một hồi im lặng ra vẻ cảm thông, người phụ nữ trẻ chợt lên tiếng:
– Bà có thể cho tôi mượn con chó không ạ ?
Nghe vậy phía dưới chợt nhao nhao:
– Xếp hàng đi cưng !
Thơ vịnh con chó
Có một anh học trò nhỡ độ đường, vào huyện ăn xin, nói là học trò nghèo. Quan huyện vốn trước cũng là trò nghèo, thương hại, bảo:
– Có phải học trò thì ta ra thơ “Con chó” cho mà làm, làm được sẽ có thưởng.
Anh học trò nghĩ một hồi lâu đọc:
Thoạt thấy chúa về ngoe nguẩy theo
Thương ôi! Con chó ngỡ con mèo.
Quan huyện nghe xong, phán:
– Học trò thật! Thơ không hay lắm, nhưng được cái đúng vần.
Liền thưởng cho một quan tiền và một thúng gạo. Anh kia lạy tạ ra về. Giữa đường gặp một anh học trò khác, anh này hỏi:
– Tiền gạo đâu ra thế?
Anh kia kể đầu đuôi câu chuyện. Anh này liền vào huyện, cũng nói là học trò nghèo, nhỡ độ đường vào huyện. Quan huyện cũng lại ra thơ như lúc nãy. Anh ta mừng quýnh, tưởng chuyến này ăn chắc, liền đọc:
Thoạt thấy chúa về ngoe nguẩy thời
Thương ôi! Con chó ngỡ ông trời.
Quan huyện nghi anh ám chỉ mình, tái mặt, sai lính đánh mấy chục roi, rồi đuổi ra.
Tuyển chồng không sợ chó
Làm giai cho đáng nên giai
Gặp chó không sợ gặp nai coi thường…
Chốt hạ của tôi là kiếm một chàng trai không sợ chó. Câu thơ này vô danh nhưng hơi bị chuẩn, chồng mà sợ chó còn ra thể thống cống rãnh gì nữa.
Chó là một loài vật hạ đẳng nhất rồi, chỉ có một việc là canh trộm. Mấy tỉ năm nhiệm vụ ấy không thay đổi, đùng phát bây giờ chó lại sợ trộm mới kinh. Nhoằng phát tên trộm bắn súng điện, chó lăn ra bị túm cho vào bao chế thành 7 món lập tức.
Bao nhiêu cái xấu nhất, cái ngu nhất của con người đều được ví với chó, tỉ dụ như “ngu như chó, bẩn như chó, khốn nạn như chó…”. Ấy vậy mà đàn ông lại sợ chó thì không thể chấp nhận được.
Tư tưởng đã thông suốt, quan điểm đã rõ ràng, tôi quyết định triển khai chương trình tuyển chồng theo tiêu chó không sợ chó.
Bán tạm cây vàng bốn con chín, tôi mua một con chó thuộc diện khôn nhất trong vùng. Con chó này có thể phân biệt được người tốt người xấu, chính vì thế mà tôi rất yên tâm để con chó này kiểm định những ứng cử viên muốn lấy tôi làm vợ.
Tôi để con chó đói mấy ngày, không cho ăn gì, chỉ cho uống sữa bò pha loãng. Nó nằm ngay giữa sân trên tấm gấm hoa văn rất đẹp. 5 máy camera được các chuyên gia truyền thông gắn xung quanh thu hình các ứng viên, chỉ cần một động tác nhỏ thôi là biết ngay anh ta có sợ chó hay không. Một ánh mắt sợ chó, một thoáng giật mình, một bước chân ngập ngừng khi nhìn thấy con chó này cũng sẽ được phân tích đánh giá chính xác về nhân cách, tư cách, bản lĩnh của ứng viên. Các chuyên gia làm giám khảo đánh giá nhận xét cuộc thi tuyển này được bố trí ngồi trong một phòng kín đáo xem camera.
7 ngày ròng rã, gần 500 ứng viên đã đi qua sân vào trong nhà, tất cả đám đàn ông này đều sợ chó, thật đáng buồn. Tôi bắt đầu chán nản, buồn vì đàn ông trong vùng đều thuộc diện hèn nhát. Làm sao có thể lấy chồng sợ chó được chứ. Con chó còn sợ, gặp cướp thì mặt xanh lè, chạy mất dép, bỏ mặc vợ bị hiếp cũng nên.
Bất ngờ một chàng trai hùng dũng bước vào, con chó nhìn thấy liền bỏ chạy cong đuôi. Tôi mừng quá lao ra ôm chặt lấy chàng: Xin tuyên bố, anh chính thức làm chồng em! Tôi thổn thức khóc vì sung sướng, anh ơi, bí quyết gì mà con chó nó sợ anh đến vậy?
– À à, có gì đâu em ơi, hồi trước anh từng là thằng… trộm chó mà.