Travel: An Island Paradise You Haven''t Seen

An island paradise you haven't seen (Part 1) A trip to this long-lost Eden – known for its tropical forests, azure seas, creative cuisine and quirky city – will show you a whole new side of Cuba. Cuba’s wild, wild east Turquoise water. Sugary white sand. Lush tropical ...

An island paradise you haven't seen (Part 1)
A trip to this long-lost Eden – known for its tropical forests, azure seas, creative cuisine and quirky city – will show you a whole new side of Cuba.

Cuba’s wild, wild east

Turquoise water. Sugary white sand. Lush tropical trees stretching back into a wide mountain range. When Christopher Columbus swung his ships into the arced bay of Cuba’s eastern end in 1492, a view nearly identical to this one likely greeted him. “I was so astonished by the sight of so much beauty that I can find no words to describe it,” Columbus wrote to his royal Spanish patrons. “[It was] so enchantingly beautiful that it surpasses all others in charm and beauty.” Fast-forward more than 520 years, and surprisingly, this area's allure hasn’t diminished, nor has the coastline changed much from what Columbus originally observed. In this forgotten corner of the island, you won’t find big resorts or even much tourism at all – for now. 

The colourful coastal city of Baracoa

The hub of Cuba’s eastern end is the tiny city of Baracoa, which has some powerful claims to fame. Not only is it the spot where Christopher Columbus likely first landed on the island, but it was Cuba’s first capital and oldest Spanish settlement. 
Nevertheless, Baracoa’s isolation has kept it from becoming a more celebrated place. The hilly and windy La Farola road, linked from Guantanamo 120km to the west, serves as the sole pipeline in – and it was only finished as recently as 1965. Today, a rickety fleet of small planes fly from Havana twice a week; otherwise, the only way to get there is by boat. The lack of infrastructure is hardly a bad thing, though, as it’s allowed Baracoans to develop traditions, tastes and attitudes that are uniquely their own.

Baracoa’s sea-thrashed Malecón

On one side of the Malecòn – a term synonymous with boardwalk – stands an endless swath of Atlantic Ocean. On the other, El Yunque mountain rises behind a jumble of scruffy 18th to 20th Century buildings. During the day, it’s tranquil as people saunter along or sit on the stone wall beside the sea; at night, groups gather under the dim beams of scattered streetlights to stage impromptu music jams or play ball. 

The unlikely flavours of eastern Cuba

The standing joke in Cuba is that the food is better in Miami, since every dish on the island is seen as a repetitious round of rice and beans, beans and rice. Not so in Baracoa, where the locals bring their own creative twists to the locally-grown cuisine, with a nod to the area’s indigenous Taíno, French and Haitian influences. On the savoury side, there’s lechita, a mixture of coconut milk, tomatoes, garlic and spices that’s often poured over seafood, as well as tetí river fish, a Baracoan delicacy (available August through December) that’s often fried into omelettes or served dried as a snack. On the sweet side, the area around Baracoa is ground zero for Cuban cacao production, and chocolate is everywhere. Look for chorrote, a thick hot chocolate sometimes found in cafes or made by campesinos (country people) at their homes, as well as homemade squares of the rich stuff sold on nearly every corner.

-------------------------
Bài dịch: HÒN ĐẢO THIÊN ĐƯỜNG MÀ BẠN CHƯA TỪNG THẤY.
Một chuyến đi tới vườn Eden bị lạc mất từ lâu - được biết đến với các khu rừng nhiệt đới, bờ biển xanh, ẩm thực sáng tạo và thành phố lạ kỳ - sẽ cho bạn một cách nhìn khác về Cuba.
Sự hoang sơ phía đông Cuba.

Nước màu ngọc lam. Cát trắng như đường. Cây nhiệt đới tươi tốt kéo dài vào một dãy núi rộng. Khi Christopher Columbus đong đưa con tàu của của mình vào vịnh hình cung ở phía đông Cuba vào năm 1492, một khung cảnh giống như vậy đã chào đón anh. "Tôi đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp mà tôi không có từ ngữ để mô tả nó" Columbus đã viết thư cho khách hàng hoàng gia Tây Ban Nha của mình. "Vẻ đẹp quyến rũ của nó vượt qua tất cả những nơi khác." hớn 520 năm sau, và đáng ngạc nhiên, vẻ đẹp quyến rũ nơi này không hề giảm đi, bờ biển cũng không thay đổi nhiều so với những gì Columbus ban đầu được quan sát thấy. Trên hòn đảo bị lãng quên này, bạn sẽ không tìm thấy các khu nghỉ mát lớn hay thậm chí khu du lịch cho đến tận bây giờ.

Thành phố ven biển đầy màu sắc của Baracoa
Trung tâm phía đông của Cuba là thành phố nhỏ của Baracoa, tại đó có một số lời tuyên bố mạnh mẽ nổi tiếng. Đây không chỉ là nơi mà Christopher Columbus có khả năng hạ cánh đầu tiên trên đảo, nó còn là thủ đô đầu tiên của Cuba và lad nơi có người Tây Ban Nha định cư lâu đời nhất.
Tuy nhiên, sự cô lập của Baracoa đã giữ nó trở thành một nơi nổi tiếng hơn. Con đường đồiLa Farola lộng gió, nối từ Guantanamo 120km về phía tây, phục vụ như làcon đường dẫn duy nhất và nó chỉ được hoàn thành gần đây là năm 1965. Ngày nay, có một đội máy bay nhỏ bay từ Havana hai lần một tuần; nếu không, cách duy nhất đế đi đến đó là bằng thuyền. Việc thiếu cơ sở hạ tầng là một điều tồi tệ, mặc dù, điều đó cho phép Baracoa phát triển một cách truyền thống, theo thị hiếu và thái độ độc đáo của riêng mình.
Biển vỗ sóng của Baracoa - Malecon
Ở một bên của Malecon - (side: một thuật ngữ đồng nghĩa với lối đi) - là một vạt cắt bất tận của Đại Tây Dương. Mặt bên kia, núi El Yunque nhô cao sau một mớ lộn xộn từ thế kỷ 18 cho đến các tòa nhà xuề xòa thế kỷ 20. vào ban ngày, đó là một nơi yên tĩnh, người ta có thể đi thơ thẩn dọc bờ hoặc ngồi trên những bức tường đá phía biển; vào ban đêm, có một vài nhóm rải rác dưới ánh đèn mờ chơi nhạc hoặc chơi bóng.

Những hương vị khác biệt tại phía dông Cuba
Một trò đùa khi đứng ở Cuba là thực phẩm là tốt hơn ở Miami, vì mỗi món ăn trên đảo được xem như là một vòng lặp đi lặp lại của gạo và đậu, đậu và gạo. Ở Baracora thì không như vậy, nơi mà người dân địa phương mang lại sự sáng tạo của mình để các món ăn địa phương phát triển, với một cái gật đầu với người bản xứ Taino của khu vực, ảnh hưởng của Pháp và Haiti. Về vị mặn, có lechita, một hỗn hợp của nước cốt dừa, cà chua, tỏi và gia vị mà thường được rưới lên hải sản, cũng như Teti cá sông, một món ăn Baracoa (có sẵn từ tháng Tám đến tháng Mười Hai) mà thường được chiên hoặc sấy khô phục vụ như một bữa ăn nhẹ. Về vị ngọt, vùng xung quanh Baracoa sản xuất cacao Cuba, và sôcola. Hãy tìm chorrote, một loại sôcôla nóng dày có ở các quán cà phê, nhà của người dân hoặc các công trường bán các sản phẩm tự chế phong phú ở các góc.

0