24/02/2018, 12:14

Thuyết minh về cách viết một bàì văn, một kiểu bài, một cách học văn…

Thuyết minh về cách viết một bàì văn, một kiểu bài, một cách học văn… – Mấy mẹo vật khi viết văn kể chuyện Kể chuyên luôn là một nghệ thuật được kết hợp từ rất nhiều yếu tố như ngôn ngữ, giọng điệu, lối diễn đạt, cách triển khai câu chuyện, khả năng lạ hóa ...

Thuyết minh về cách viết một bàì văn, một kiểu bài, một cách học văn… – Mấy mẹo vật khi viết văn kể chuyện

Kể chuyên luôn là một nghệ thuật được kết hợp từ rất nhiều yếu tố như ngôn ngữ, giọng điệu, lối diễn đạt, cách triển khai câu chuyện, khả năng lạ hóa các sự kiện, khả năng tạo ra sự bí ẩn cho những gì mình định kể… Hiệu quả cuối cùng là phải tạo ra được ở người tiếp nhận một câu chuyện không chỉ sâu sắc cả về phương diện tư tưởng lẫn thẩm mĩ mà còn gây cho họ hứng thú suy nghĩ.

Yêu cầu đặt ra trước hết – và điều này cực kì quan trọng – là phải tạo cho câu chuyện có được một sự hấp dẫn người đọc. Hấp dẫn là phẩm chất tối cần thiết của một câu chuyện kể, dù dưới dạng kể miệng hay văn kể. Một câu chuyên có nội dung rất tốt nhưng vẫn không vào được người đọc, người nghe là chuyện rất thường thấy. Cùng một nội dung câu chuyện nhưng dưới ngòi bút của người này thì trở nên rất hay mà dưới ngòi bút của người khác lại thành rất dở cũng là chuyện vẫn diễn ra hàng ngày. Tất cả những hiện tượng đó đều có nguyên nhân gắn với nghệ thuật kể chuyện.

Có rất nhiều kết cấu của một câu chuyện kể:

1. Kể theo trình tự thời gian

Nghĩa là tôn trọng thứ tự diễn ta các sự kiện trong câu chuyện. Người đọc bị dẫn dắt bởi một hứa hẹn ngầm là những gì hấp dẫn nhất còn ở phía sau. Muốn không phản bội lời hứa thì bạn phải biết giấu chuyện. Nghĩa là điều bạn đang kể với điều bạn định kể không trùng nhau. Điều bạn đang kể nhằm khiến độc giả hướng sự phỏng đoán theo hướng này, rồi bỗng họ ngỡ ngàng nhận ra cái đích của nó ở hướng khác và phát hiện ra điều bạn định kể. Yếu tố bất ngờ là yếu tố sống còn cho câu chuyện trong trường hợp này. Nếu không làm được như vậy, lời kể theo trình tự thời gian dễ gây tẻ nhạt, khiến người đọc bị lìcảm xúc.

2.  Bật mí trước

Nghĩa là kết thúc của câu chuyện được nói ra ngay từ đầu và những gì kể sau đó chỉ nhằm diễn giải lô-gích của cái kết thúc ấy. Mẹo này có tác dụng thu hút người đọc bằng một ấn tượng mạnh buộc họ muốn thỏa mãn trí tò mò thì phải theo dõi tiếp. Nhưng điều đó cũng giống như bạn quyết định cưỡi lưng cọp. Độc giả đòi hỏi những gì diễn ra phải tương xứng với ấn tượng vế cái kết ấy. Nếu không đạt được điều đó họ có cảm giác bị lừa bằng một câu chuyện đầu voi đuôi chuột, rằng người kể tung hỏa mù, tưởng có cả một thế giới té ra chả có gì. Đây là điều tệ hại nhất với bất kì người viết nào.

3.  Đánh lạc hướng

Bây giờ mới là lúc bạn không ngại tung hỏa mù khiến độc giả có cảm giác bị lạc ngay từ đầu. Những gì bạn kể một cách công phu hóa ra lại chỉ là cái nền cho một câu chuyện khác cứ thấp thoáng ẩn hiện và chỉ hiện ra một cách rõ ràng bằng chính sự chắp nối của người đọc. Một nụ cười mỉm, một cái xuýt xoa của độc giả chính là dấu hiệu bạn đã thành công. Nhưng hãy cẩn thận bởi bạn rất dễ bị trả giá cho trò phiêu lưu này. Trước hết bạn phải đủ sức kiểm soát và đưa dẫn câu chuyện đã bị chính bạn cắt vụn ra, nếu không nó rất dễ bị rơi vào tình huống chính bạn không biết mình đang làm gì, còn độc giả thì nổi giận một cách chính đáng trước trò ú tim chữ nghĩa mà họ không cần.

4.  Chen ngang

Đây là meo hay được dùng nhất hiện nay. Thời gian và các sự kiện không tuân theo lô-gích vật lí. Vào thời điểm sự kiện này đang xảy ra và trong khi độc giả đang chờ xem nó là cái gì thì một sự kiện khác được kể chen vào và trong khi có cảm giác sự kiện ấy sắp kết thúc thì cái sự kiện đang xảy ra kia lại lù lù hiện ra. Và cứ như vậy, độc giả liên tục phải xác định xem mình đang ở trong khoảng thời gian nào bởi nếu không chính họ rất dễ bị nhầm lẫn. Mẹo này khiến câu chuyện biến đổi không ngừng, tạo ra sự sinh động và những hứa hẹn bất ngờ. Nhưng nếu không cao tay dễ rơi vào thảm họa tự mình làm rối tung lên và biến một câu chuyện mộc mạc nhưng có ý nghĩa thành câu chuyện được cắt dán công phu nhưng vô nghĩa hoặc không đâu vào đàu.

5.  Mượn chuyện

Người kể chuyện hóa thân thành độc giả đang theo dõi một câu chuyện nào đó và cái câu chuyện ấy giống hệt về nội dung với câu chuyện mình định kể, chỉ khác tên nhân vật. Nghĩa là về hình thức thì câu chuyện định kể vẫn chưa được kể ra nhưng thực chất nó chính là câu chuyện nghe được kia.

Tuy nhiên mẹo mực nghe có vẻ ghê gớm nhưng đôi khi chỉ là mẹo vặt. Bài văn của bạn mà không có hồn, bạn không có duyên kể chuyện – một thứ năng khiếu đấy-bạn không tôn trọng người đọc, bản cẩu thả khi dùng ngôn từ… thì càng lắm mẹo càng chỉ lộ ra chỗ dở. Đừng bắt chước người khác, đây mới thực là mẹo hay để có một câu chuyện hấp dẫn mang dấu ấn của người kể.

Thuyết minh về cách viết một bàì văn, một kiểu bài, một cách học văn… – Thuyết minh về phương pháp học môn ngữ văn

Trong thời kì công nghiệp hóa, hiện đại hóa – thời kì mà con người như bị cuốn hút vào đồng tiền, cơn vũ bão của vật chất, văn chương, chữ nghĩa gần như trở thành một trang sức tầm thường, có cũng đc mà không có cũng chẳng sao. Hiếm người nhận thức được giá trí đích thực của việc học văn. Vậy thì, để nhận ra những giá trị của văn chương, cần có những phương pháp hiệu quả để tiếp cận, để học, để có những bài văn hay, thuyết phục những con người mù quáng đó.

Điều đầu tiên, chúng ta cần chọn thầy để học. Nếu được thầy cô giỏi, tâm huyết giảng dạy và hướng dẫn, chúng ta sẽ vẫn thấy văn học hấp dẫn và thú vị hơn, hiểu vấn đề sâu sắc hơn. Hiện nay, tài liệu tham khảo tràn ngập thị trường, để mua được những cuốn sách tốt, chúng ta nên nhờ thầy cô có uy tín giới thiệu. Khi đọc tài liệu tham khảo, chúng ta không nên “bê” nguyên một bài viết của người khác vào làm bài của mình. Những người cầm bút nên nhớ không bao giờ được Đạo Văn. Đọc sách tham khảo không phải chỉ để chép mà còn để xem cách thức làm bài, triển khai vấn đề…

Thứ hai, để có thể hiểu được một tác phẩm văn học, chúng ta cần khám phá tác phẩm trong các mối liên hệ. Tác phẩm văn học là đứa con tinh thần của nhà văn, nhưng cũng là con đẻ của hoàn cảnh lịch sử, thời đại và là nơi ghi dấu ấn tâm hồn, tư tưởng, tài năng của và tâm huyết của nhà văn trong một thời điểm nhất định. Muốn nắm bắt tác phẩm cần phải biết tác phẩm đó gắn liền với hoàn cảnh lịch sử nào. Khi tìm hiểu văn học cũng phải đặt nó trong mối liên hệ mật thiết với giai đoạn văn học, trào lưu văn học, thời kì hoặc phương pháp sáng tác… Mỗi tác phẩm văn chương thường có hai phần nổi bật là nội dung tư tưởng và hình thức nghệ thuật. Tìm hiểu nội dung là nhằm chỉ ra tư tưởng và quan niệm của nhà văn về con người và cuộc sống, tìm hiểu hình thức là chỉ ra tài năng nghệ thuật của nhà văn, cũng như sự thống nhất và phù hợp của hình thức với nội dung. Nên từ hình thức tìm ra nội dung và tránh diễn xuôi tác phẩm, văn thơ. “Mọi chân lí sẽ trở nên sai lầm, nếu chúng ta cứ xét đoán nó trên cơ sở của nhưng kinh nghiệm hằng ngày” (Ph.Angghen ). Thế giới hình tượng trong tác phẩm được xây dựng nên từ các chi tiết nghệ thuật. Tìm hiểu tác phẩm phải luôn xuất phát từ chi tiết. Mỗi chi tiết trong tác phẩm là một ô cửa mở ra cả thế giới, bởi nó có khả năng sinh nở ra những ý nghĩa mới.

Nói chung, về văn xuôi, chúng ta nhất định phải nắm đc diễn biến câu chuyện, cách kể và giọng điệu của nhà văn, nhân vật trung tâm và những chi tiết, sự kiện xoay quanh nhân vật trung tâm đó.

Về thơ, cần phải nắm được cảm hứng chủ đạo của thơ, kết cấu cảm hứng của bài thơ, đoạn thơ, những chi tiết, hình ảnh mà nhà thơ sử dụng để bộc lộ cảm xúc.

Về kịch, phải nắm được những mâu thuẫn, xung đột, các lời thoại quan trong… Từ các chi tiết nghệ thuật ấy, tìm ra tư tưởng và tình cảm mà nhà văn gửi gắm cũng như tài năng nghệ thuật của nhà văn.

Còn làm sao để có thể viết được một bài văn hay? Văn chương không phải là chuyện cứ làm cho câu cú cầu kỳ, chữ nghĩa đến một bay bổng, uốn éo là hay. Một câu văn hay là một câu văn đơn giản, khúc chiết, rõ ràng và đủ ý. Chỉ có những lúc khi tâm hồn thăng hoa thì văn chương sẽ đạt đến một mức độ thuần túy, thanh khiết, chứ không bao giờ “bay bổng”. Muốn diễn đạt đến mức tinh tế thì phải chuẩn xác ngôn ngữ. Đơn giản nhưng chính là cái phức tạp nhất. Bằng cách nào? Đọc nhiều sách, và một cách đơn giản và thiết thực hơn là có một cuốn từ điển Tiếng Việt. Trong số chúng ta, phần lớn ai cũng có những cuốn từ điển ngoại ngữ mà không hề xuất hiện một cuốn từ điển Tiếng Việt, kể cũng nực cười. Chúng ta chỉ nên đọc chứ không nên tra. Chỉ có những người không hiểu gì về văn học và việc làm văn mới cho là văn chương lai láng, mơ mộng, càng dài càng tốt, muốn viết thế nào thì tùy.

Văn học là một môn khoa học nghệ thuật ngôn từ. Vì vậy, cần kết hợp tăng cường chất văn vừa tăng cường chính xác trong bài văn, nhất là tỏng việc trích dẫn kiến thức và dẫn chứng. Từ xưa, cụ Tú Xương đã dạy “Văn chương nào phải đơn thuốc / Chớ có khuyên xằng, chết bỏ bu.”

Khi viết văn, cần tuân thủ các nguyên tắc. Để đạt điểm cao, bài văn phải được trình bày sáng sủa, sạch đẹp. Vì vậy, trong quá trình triển khai ý làm bài, các em nên trình bày mỗi ý thành một đoạn văn, được phân biệt với dấu chấm xuống dòng. Cách trình bày như thế vừa giúp bài văn sạch đẹp hơn, gây thiện cảm đới với thầy cô giáo, các ý trong bài nổi bật hơn, thầy cô không thể bỏ sót ý, nên bài văn có lợi hơn về điểm số.

Diễn đạt là quá trình vô cùng quan trọng, sánh ngang với việt tìm ý cho bài văn. Không có ý, thì ko có gì để viết, nhưng có ý đầy trong đầu, mà không biết cách nói ra, thì ý dù hay, dù sâu sắc đến đâu cũng trở thành vô nghĩa. Cũng cần tránh trình trạng diễn đạt mập mờ, dễ gây hiểu nhầm cho người đoc. Vì vậy, chúng ta cần rèn luyện cho mình một cách diễn đạt đúng, nghĩa là nói và viết đúng ngữ pháp. Nếu chưa giỏi diễn đạt, hãy viết các câu văn ngắn, ít thành phần câu, tránh cầu kì, rườm rà và dễ bị mắc lõi ngữ pháp. Và sau đó, khi đã tiến bộ, cần sử dụng linh hoạt các kiểu câu, linh hoạt các hình ảnh, các phép tu từ, chuyển nghĩa để lời văn có cảm xúc và chất văn.

Giống như quá tình tư duy, quá trình nhận thức của con người, khi học và làm văn, cũng cần qua ba bước là “HIỂU – NHỚ – VẬN DỤNG”. Muốn nhớ được kiến thức thì trước hết phải hiểu nó. Muốn hiểu thì phải chịu khó tìm tòi, suy nghĩ. Học văn không phải là cắm đầu ghi cho đầy vở, mà là phải hiểu, nhớ và ghi lại các ý hay, quan trọng. Gặp những vấn đề chưa hiểu, chúng ta cứ mạnh dạn hỏi, chắc chắn không thầy cô giáo nào từ chối. Kiến thức càng sắp xếp khoa học, chặt chẽ, rành mạch bao nhiêu thì càng dễ nhớ bấy nhiêu. Để tránh học vẹt, khi học văn, chúng ta không nên cầm sách học thuộc lòng, mà nên học theo phương pháp tái hiện.

Sau giờ học trên lớp, hãy dành thời gian tĩnh tâm (khoảng 20- 30 phút) để nhớ lại kiến thức vừa học. Việc hệ thống kiến thức theo các bảng, theo mô hình nhánh cây… và việc liên hệ giữa văn học và cuộc sống cũng giúp chúng ta nhớ kiến thức lâu và sâu sắc.

Sau khi đã hiểu và nhớ, cần vận dụng lại bằng cách làm bài tập,.. Để dễ nhớ dẫn chứng và học văn đạt kết quả tốt, cần đọc tác phẩm. Ta nên đọc tác phẩm trước khi được học trên lớp, khi chưa hề nghe giảng. Điều này rất quan trọng, bởi những ấn tượng bạn đầu của các em khi tiếp xúc với tác phẩm sẽ được nhớ lâu và giúp định hướng tác phẩm.

Nhìn chung, để học văn đạt hịêu quả, chúng ta phải học văn bằng chính trái tim và cái đầu của mình, tự tìm một con đường riêng cho mình Maxim Gorky đã từng nói “văn học là nhân học”. Đến với văn học, chúng ta sẽ tự mình đến với những cung bậc và cảm xúc khác nhau của đời thường. Đến với văn học, chúng ta sẽ nhìn đời sâu sắc hơn cũng như khám phá thêm nhiều điều bổ ích lí thú của cuộc sống. Vậy thì, chúng ta hãy học vằn một cách khoa học ngay từ hôm nay để có những kiến thức vững chắc và những bài văn hay.

 

Từ khóa tìm kiếm nhiều:

0