Thơ Tình Vương Vấn – Chùm Thơ Tình Yêu Buồn Vấn Vương Lãng Mạn
Contents Cái ấy mà! Nắng gắt, trời trong. Tháng bảy ấy hả? Mưa buồn bất chợt… Tháng bảy gần, mà xa, tháng bảy kì cục lắm! Tháng bảy đưa tay ra hái được , lùi một bước đắm vào trời hạ. Tháng bảy mưa ngâu, tháng bảy gợi sầu, tháng bảy khiến tâm hồn người ta sáo rỗng, ...
Contents
Cái ấy mà! Nắng gắt, trời trong. Tháng bảy ấy hả? Mưa buồn bất chợt… Tháng bảy gần, mà xa, tháng bảy kì cục lắm! Tháng bảy đưa tay ra hái được , lùi một bước đắm vào trời hạ. Tháng bảy mưa ngâu, tháng bảy gợi sầu, tháng bảy khiến tâm hồn người ta sáo rỗng, nhạt nhòa, người ta không khát khao chút nắng như , cũng chẳng thèm một đợt mưa như những ngày . Người đi ngoài phố đâu còn nhớ về một người ngoài phố, buồn quên lãng sương khuya. ()
Xin gửi đến các bạn những bài vương vấn trong buồn và , thơ mình thì cũng chưa được hay nên mong các bạn xem qua và cho nhận xét. Vấn vương – thứ cảm xúc nhẹ nhàng mà mãnh liệt, đôi khi ta lại vấn vương về một người nào đó, có thể là người lạ, không biết nữa. Nhưng chắc hẳn mỗi chúng ta ai cũng từng vương vấn một ai đó rồi, và các bạn thấy cảm giác đó thế nào, hãy cùng mình xem qua tình vương vấn sau đây nhé, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
» Đầu tiên, 5 áng thơ tình vấn vương lãng mạn và buồn bã:
1,
Ơ kìa cô gái giữa đường câu
Cô đứng mần chi dưới bóng cầu
Ánh mắt vợi sầu rơi buồn bã
Chân buồn cô định bước về đâu?
Trời sắp tối rồi cô hỡi cô
Vớt chi tơ nắng dưới đáy hồ
Gói gém mần chi câu chuyện cũ
Mà để trong lòng dậy sóng xô?
Cô chắc cũng buồn chuyện giống tôi?
Những phút phân ly đã qua rồi
Có phải trong lòng cô đang nhớ
Bây chừ… nơi ấy chắc xa xôi?
Tôi đây kẻ chết đã nửa hồn
Nửa hồn vương vấn nửa môi hôn
Nửa tình tan nát miền tan nát
Một nửa tơi bời tạm dấu chôn
Nếu cô không chê, tôi tiễn về
Ơ kìa cô gái mái tóc thề?
Sao cứ hững hờ, im chẳng nói
Để khuyết nửa vành quê
Sáng nay lại đứng ngó dưới cầu
Cô gái tên sầu đã về đâu?
Chẳng quen chẳng biết sao buồn quá!
Đi rồi, có nhớ cái đường câu?
(Huỳnh Minh Nhật)
2,
Thu dệt áo võ vàng hiu hắt nắng
Đông thẫn thờ qua ngõ vắng đìu hiu
Mấy đông rồi, thương nhớ cũng bấy nhiêu
Sao khắc khoải một tình yêu xưa cũ
Gió dập dìu đưa đông vào giấc ngủ
Khói chiều tàn mang em đến bên anh
về phố Huế bỗng vắng tanh
Chiều đổ bóng anh thấy lòng lạnh quá
Em đi xa chia duyên tình đôi ngả
Sớm rồi chiều nhung nhớ chợt xanh xao
Em của anh trong những buổi chiều nào
Chừ biền biệt phương trời mờ sỏi cát
Anh hanh hao trong tháng ngày tẻ nhạt
Em biết không vẫn dào dạt niềm thương
Đợi một ngày khi hồn em mở ngõ
Anh lại ru khúc hát mộng đông trường
Xa quá không em? Làn tóc hương đềm
Anh vương vấn mắt môi, làn tóc ấy
Đông trải dài con phố xưa như vậy
Mỏi mòn chờ lạnh cóng cả trời đông
(Huỳnh Minh Nhật)
3,
Chiều nhá nhem sót vài ba sợi nắng
Tiếng ve sầu nghe trĩu nặng nhớ thương
Con bìm bịp ca lên nỗi vấn vương
Đám phù du tủi hờn sương và gió
Nghe tiếng ếch kêu râm ran đâu đó
Có con ong quên mất ngõ đi về
Chiều muộn rồi ai bảo cứ si mê
Luyến lưu chi nhụy hoa tàn chiều tối
Em đi theo ánh chiều tà buông vội
Để anh buồn ngơ ngẩn ngắm mây trôi
Nơi xa xôi chắc đã lãng quên rồi
Tình yêu ơi xin hãy thôi còn nhớ…
(Huỳnh Minh Nhật)
4,
rồi, lành lạnh gió đông qua
Sao khẽ khẽ tiếng lá rơi còn đó?
Vẫn hoang tàn xơ xác đầu con ngõ
Chiều tím đỏ những chân mây
Tháng mười rồi, sao nhung nhớ còn đây?
Người lữ khách lan man đầy bối rối
Cánh nhạn sa ngọn gió nào khẽ thổi
Én lạc bầy mỏi mệt nỗi
Tháng mười rồi, đêm sẽ bỗng dài hơn?
Trong khói thuốc và giận hờn nức nở
Dòng thơ ấy vẫn còn hoài dang dở
Cung đàn buồn còn lỡ phím yêu đương
Cuộc đời ta: Thân trai mãi tha phương
Kiếp viễn du những thu trường tình tự
Ôi tình yêu và kẻ đời viễn xứ
Dở dang hoài, dang dở, dở dang thôi
Nay tháng mười, mặc kệ dòng thu trôi
Đời cô độc sẽ còn lênh đênh mãi
Dòng chênh vênh còn ở lại
Mảnh thơ tình khờ dại
Vẫn hoài bay…
(Huỳnh Minh Nhật)
5,
Anh tìm em trong cơn gió chiều nay
Nhưng chỉ thấy nỗi cô đơn buốt giá
Ở nơi ấy chắc đang mùa nắng hạ
Vấn vương gì chút gió lạnh chiều nay?
Anh tìm em và vẫn mãi đi tìm
Trên lối vắng hoang tàn hiu hắt ấy
Anh hỏi gió sao chiều nay buồn vậy
Gió thẫn thờ, chắc gió cũng cô đơn!
Không có em gió cũng muốn dỗi hờn
Từng con ngõ tái tê sầu rét mướt
Anh ước sao dòng thời gian chảy ngược
Để hôn lên làn tóc ngát mây chiều
Mình nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu
Cũng trả về cho từng cơn kỷ niệm
Bao đong đầy lời ước hẹn
Cũng nhạt nhòa dòng nước mắt – lặng im
Anh vẫn tìm em – anh vẫn đi tìm
Trong ngu ngơ một hồn yêu khờ dại
Anh đang tìm và sẽ còn tìm mãi
Dẫu biết rằng tình dang dở truân chuyên…
(Huỳnh Minh Nhật)
» Và tiếp theo, 5 áng thơ tình vấn vương lãng mạn không kém phần cảm xúc còn lại:
6,
Chiều rơi tan tác vỡ yêu đương
Phố vẫn thênh thang mấy ngả đường
Ta vẫn là ta tình vương vấn
Người về nẻo ấy lắm yêu thương
Cung đàn gieo mãi chẳng thành câu
Tiếng hát ai ngân lắm nốt sầu
Phố cũ chiều về hiu hắt gió
Bóng người lữ thứ rớt về đâu?
Chiều nay cô đơn ta lang thang
Chợt nhớ vần thơ thi sĩ hàn
Ngân lên như gãy phím tơ đàn:
“Ta điên – ta xé toang hơi gió
Ta buồn – ta bóp nát tơ trăng…”(*)
(Huỳnh Minh Nhật)
7,
Đến chi hỡi nắng buồn tênh tháng sáu?
Lặng nghe đi tiếng gió khóc chia lìa
Khi bụi phấn chẳng còn vương tà áo
Người đã về mơ ước phía bên kia
Ta gọi ai? Nắng có buồn chăng nắng?
Người tháng sáu sao mãi chẳng thấy về
Tim khắc khoải lời biệt ly
Nỗi tư tình giăng ngập kín hoang kê
Chà, nắng hỡi! Hãy quay về chốn ấy
Để ta buồn thêm lần nữa rồi thôi
Nắng không thấy hay giả vờ không thấy?
Em xé tan tháng sáu của ta rồi
Phút giao mùa ta đã ước mưa rơi
Để cuốn trôi bao giấc mộng nửa vời
Ơ hay! Nắng? Tiếng rơi chiều rất khác
Vắng em rồi, có phải nắng chơi vơi?
(Huỳnh Minh Nhật)
8,
Này cô em gái xứ phố hoa
Sương nỡ làm em ướt lệ nhòa
Hay gió mùa thu làm em khóc
Em khóc thu buồn, em biết không
Em buồn liễu rũ ngả bóng sông
Cho ai ngơ ngẩn chốn người đông
Tóc xõa ngang vai bờ môi thắm
Mắt ướt mộng mơ vạt áo hồng
Ôi cô em gái chưa biết tên
Muốn lau nước mắt nhưng chưa quen
Cuối đường ai đó đang còn đợi
Để em cô đơn, phố lên đèn…
(Huỳnh Minh Nhật)
9,
Mưa đầu mùa chiều nay tầm tã
Gió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di
Mưa đầu mùa chắc thường như thế
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường
Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?
(Huỳnh Minh Nhật)
10,
Nắng hôn nhẹ vai gầy em gái
Sao vô tình em để chiều rơi?
Chân cứ bước như còn bước mãi
Lá cuốn theo ánh mắt anh rồi!
Huế mùa này hoàng hôn rất khẽ
Mắt em buồn nghiêng rẽ chân mây
Bờ vai nhỏ tóc mềm che đậy
Vạt nắng hồng rớt xuống hồn say
Em dỗi hờn một nửa yêu thương
Hay đang mơ một mảnh tình hường?
Mà gót chân hững hờ lướt vội
Để nắng chiều rơi ướt dòng Hương…
(Huỳnh Minh Nhật)
Và vừa rồi là những áng thơ tình vấn vương lãng mạn, nhiều cảm xúc mà tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình vương vấn này. Chùm thơ tình vương vấn này chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ vương vấn khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ tình vương vấn hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm hoặc và