Thơ Tình Dang Dở – Chùm Thơ Chia Ly Dở Dang Về Tình Yêu Buồn
Contents Những ngày này, những ngày cuối với những loài mạnh mẽ xô vào lòng phố cái lạnh đầu mùa duyên dáng, những con cũng mãnh liệt hơn, ấm áp hơn, chẳng khác chi chiếc hôn của ông mặt trời chớm hạ. Tôi đã dự định gói ít đồ để lang thang đâu đó ở một nơi xa, một nơi có ...
Contents
Những ngày này, những ngày cuối với những loài mạnh mẽ xô vào lòng phố cái lạnh đầu mùa duyên dáng, những con cũng mãnh liệt hơn, ấm áp hơn, chẳng khác chi chiếc hôn của ông mặt trời chớm hạ. Tôi đã dự định gói ít đồ để lang thang đâu đó ở một nơi xa, một nơi có thể bỏ quên đi mớ tâm tư mà thư giãn, kiếm vài khung hình bình lặng. Vậy mà không biết thế nào, quanh đi quẩn lại cùng mấy nét thơ tôi đã quyết định trở về cao nguyên với những buổi tụ tập say mèm cũng lũ bạn… ()
Gửi đến các bạn những bài dang dở, viết về sự dở dang, chia ly, tiễn biệt trong . Tình yêu sẽ không phải là tình yêu và nó sẽ không thể khiến cho thi văn nhân loại phải lao đao nếu không có những điều ấy, chia tay là một kết thúc ngọt ngào, và đúng vậy, cái đẹp của tình yêu không phải ở sự quan tâm, lo lắng, chăm sóc, mà còn là những ghen tuông, oán hận, ly biệt, là trong dài, là nỗi buồn dâng trào tím cả …
» Đầu tiên, 5 áng thơ tình dở dang chia ly, tiễn buồn cô đơn buồn bã:
1,
Ta không vẹn được câu thề xưa cũ
Lòng vẫn say một giấc ngủ tình duyên
Hạ rồi thu bến đợi một dáng thuyền
Nắng chiều nay vương luyến thương tím biếc
Nẻo thời gian còn trăm năm biền biệt
Lỡ đôi mươi hồn biết sẽ còn đi
Nhưng vỡ tình vỡ một mảnh tim si
Nên ngập ngừng tìm chút gì sót lại
Trời về thu cứ chợt lại bay
Nét bút nghiêng làm lòng ta dậy sóng
Tìm yêu khát một môi hôn cháy bỏng
Lửa tình nồng cô dại chốn phòng không
Ôi! Ta còn yêu nhưng tình thì hai lối
Bụi đời thường rửa vội những nhớ nhung
Con đường anh còn thương nhớ trập trùng
Dòng sông em có còn hương tình cũ?
Ta hết yêu hay tình còn đang ngủ?
Sao không vẹn được câu thề xưa cũ?
Tình chỉ đẹp khi đang còn e nụ
Nhưng ta thèm nở rộ một tình yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)
2,
Sao tình chết khi mới vừa chớm nở
Để nửa hồn lạc lõng nửa hồn đau
Áo tím ai lịm tím khoảng trời sầu
Ta điên dại bao nỗi niềm tình ái
Mùa nơi đâu để thu tàn rơi mãi
Mắt lá buồn xơ xác thuở còn xanh
Bóng hoàng hôn đưa ký ức mỏng manh
Chìm vào tối, khuất xa vào màn tối
Đêm lẩn khuất ngã ba đường lầy lội
Sương khuya rơi buốt lạnh rét bờ vai
Cuối đường kia hiển hiện một hình hài
Sao quen quá! Người dưng, hay tình cũ?
(Huỳnh Minh Nhật)
3,
Tim hóa đá: người đi về nẻo ấy
Tĩnh mịch đêm sương lạnh đẩy hồn trôi
Mảnh trăng gầy ai nỡ bẻ làm đôi
Ném vào nhau một cuộc tình dang dở
Tình nợ tình chất chồng bao mảnh vỡ
Thương nhớ thương trăn trở nỗi niềm riêng
Hận và yêu từng cơn chảy triền miên
Trên dòng sông mối tình đầu bồi lở
Tình mênh mang dập dìu trôi theo gió
Nhớ chiều nào môi đỏ ngại ngùng trao
Đâu bài thơ tình tứ những ngọt ngào
Nay se sắt, lạnh lùng, rơi,
Phố bây chừ vẫn hàng cây gầy guộc
Bóng ngả chùng bên thềm đá rêu phong
Ta hiên ngang ngọn lửa cháy trong lòng
Mà lạnh quá! Giữa hạ sầu băng giá…
(Huỳnh Minh Nhật)
4,
Hôm nay trở lại bến sông xưa
Hiu hắt mình tôi dưới bóng dừa
Bóng dáng con đò đâu chẳng thấy
Chạnh lòng: em đã lấy chồng chưa
Ngày ngày em chỉ một dòng trôi
Chèo chống lại qua bến lở bồi
Một buổi tàn thu trên bến đợi
Có người viễn khách ở phương trời
Người về năm trước thuở vào đông
Ngày ấy xôn xao nhuộm pháo hồng
Hoa cưới nhà ai giàn trước ngõ
Nàng se duyên thắm sánh vai chồng
Tôi buồn ngăn lệ đọng rèm mi
Lỡ chuyến đò yêu biết nói gì
Lòng đã dặn lòng… nhưng lại sợ
Phương trời hai lối rẽ phân ly
Hôm nay người ấy đã sang ngang
Chậm bước mình tôi với lỡ làng
Gió rét heo may về lạnh buốt…
Đời tôi – Từ ấy… lại qua trang
(Huỳnh Minh Nhật)
5,
Thấm thoắt đã tới nhà
Gió đùa, chim hót, bóng chiều sa
Lối vắng dáng hiền nghiêng trong mắt
Đông tàn rũ rượi tiễn người qua
Đời ta từ ấy đã qua trang
Bến cũ hoàng hôn nhạt nắng vàng
Đò đã sang ngang, ta buồn quá!
Bước giữa mùa xuân lệ tuôn tràn
Em ơi có về qua phố cũ?
Hàng cây xơ xác vẫn đứng chờ
Em có về không nơi chốn cũ?
Vẫn còn dang dở nửa vần thơ
Rồi mai em cùng bên người ấy
Rộn ràng hai đứa lối xuân xưa
Nơi cuối chân trời anh vẫn đợi
Ngắm nhìn làn tóc gió đong đưa
Khói thuốc tàn dần dưới màn sương
Dáng ai lẩn khuất ngã ba đường
Trông ngóng người xưa còn hờ hững
Thẫn thờ lẻ bước nỗi buồn vương
Thôi rồi xuân đến nhớ người xưa
Thu về nắng đổ hạ ướt mưa
Đông đến, kìa em, này, lạnh lắm!
Bao nhiêu xuân nữa để cho vừa?…
(Huỳnh Minh Nhật)
» Và 5 bài thơ tình dang dở đầy tâm trạng khi mong nhớ lại người xưa còn lại:
6,
“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”
Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở
Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua
“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”
(Huỳnh Minh Nhật)
7,
Chiều ta về…
Hồn mênh mang mênh mang,
Chiều ta về…
Mây lang thang lang thang.
Chiều anh về tìm lại mảnh tình xưa:
Là góc quán, là ngày mưa xa vắng;
Là hôm gặp cúi đầu trong im lặng,
Ngượng ngùng nhau đành chẳng nói năng gì.
Những nhạt nhòa cứ thế dắt chân đi
Để tâm tư ngập tràn thêm da diết
Chiều rực tím tím hoàng hôn biền biệt
Buổi ban đầu còn tha thiết trong anh
Anh trở về trên con phố rêu xanh
Nghe hồi ức mong manh đà rạn vỡ
Những vạt nắng thơm lừng hương nỗi nhớ
Vẫn mặn mà như thuở mới vào yêu
Ta thương nhau không biết đã bao chiều
Tình khôn lớn qua bao nhiêu màu áo
Vậy mà sao cả hai đều cao ngạo?
Để hôm nay ôm khắc khoải mong chờ…
Hay vô tình bất chợt đứng ngẩn ngơ
Môi thoáng vọng một tên người chấp chới
Có hiểu không rằng anh đang còn đợi,
Những nỗi buồn vẫn gợi chút …
(Huỳnh Minh Nhật)
8,
Chiều đưa phố đến bên bờ lặng lẽ
Gió đông buồn lạnh khẽ nép bên hiên
Em cô đơn giữa giá rét triền miên
Khuôn viên cũ anh ôm mình lạc lõng
Yêu thương xa sao cứ hoài hi vọng
Dẫu biết tình chết lặng giữa đông phong
Hai đứa mình lạc đâu trời nhung nhớ?
Yêu không yêu, xa cũng chẳng đành lòng
Em cô bé! Người tình anh bé nhỏ
Mắt ngây thơ, hồn trắng nét đài kiều
Chưa một lần dang dở chuyện tình yêu
Anh êm ái đặt vết thương lòng tới
Rồi từ đó, mỗi hoàng hôn rơi xuống
Mắt ngóng chờ xa thẳm tím chân mây
Anh cũng buồn, cùng phố đẫm men say
Gọi tên em, như thuộc về, mãi mãi…
(Huỳnh Minh Nhật)
9,
Em báo tin vui, cớ sao buồn?
Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn
Đò đã sang ngang, em – người ấy
Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn
Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng
Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang
Tôi đợi người xưa, xa xăm quá!
Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi
Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời
Người chắc hững hờ vui tình mới
Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi
Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước
Em ngồi tính chuyện của mai sau
Như cánh hồng phai bên dòng nước
Thấm thoắt thời gian đã vụt mau
Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh
Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà
Em ngồi lặng yên nghe tôi kể
Những chuyện trong đời đã trôi qua
Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?
Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan
Giờ nghe tin ấy tim đau nhói
Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn
Tôi vẫn tìm em trong áng thơ
Viết về cái thuở đã mộng mơ
Dẫu em chung bước bên người ấy
Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ
Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ
Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ
Những tối trăng mờ nghe đêm rớt
Tôi biết tình em vẫn hững hờ…
(Huỳnh Minh Nhật)
10,
Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi
Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím
Hạ lại về giục lòng ta tìm kiếm
Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Sao chẳng nói để ve sầu nức nở
Mưa hạ về nghe như lời than thở
Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng
Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung
Một hồn thơ cho những ngày xa vắng
Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng
Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô
Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ
Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết
Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết
Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta
Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua
Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ
Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở
Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…
(Huỳnh Minh Nhật)
Và vừa rồi là tình dở dang trong tình yêu nhiều cảm xúc, cô đơn và tâm trạng mà tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình buồn tan vỡ ấy. Đây chỉ là một chùm thơ dở dang trong rất nhiều những áng thơ tình dang dở khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình dang dở hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm hoặc và