23/02/2018, 15:29

Thơ Tình: Tần Ngần

Tôi viết bài thơ này khi đang viết một bài về trăng, là bài . Đây là bài mà thoạt đầu giống như những lời trò chuyện cùng với trăng, nhưng thật ra chỉ là những tiếng tự tình của một gã đang giữa tối. Với tôi, trăng chưa bao giờ là những cảm xúc rõ ràng nhưng lại vô cùng mãnh liệt, cũng chưa bao ...

Tôi viết bài thơ này khi đang viết một bài về trăng, là bài . Đây là bài mà thoạt đầu giống như những lời trò chuyện cùng với trăng, nhưng thật ra chỉ là những tiếng tự tình của một gã đang giữa tối. Với tôi, trăng chưa bao giờ là những cảm xúc rõ ràng nhưng lại vô cùng mãnh liệt, cũng chưa bao giờ quá buồn, nhưng lại luôn luôn phảng phất một nỗi sầu dai dẳng trong tâm. Trăng là gì nhỉ? Có phải là những nỗi ưu tư của mà muôn đời luôn còn hiển hiện, những u buồn nặng nề hãy còn day dứt ngàn năm…

Trăng buồn vì ai, trăng hỡi trăng?
Đón ta lên ấy chốn cung hằng
Vui đùa mây ta bầu bạn
Mặc thế gian này nặng sầu giăng

Bụi tình nhân thế buồn bã lắm
Trăng thời ngự ở chốn thần tiên
Cớ sao than thở vào hơi gió?
Để ải trần buồn khóc liên miên!

Tay ta điếu thuốc cháy lụi dần
Nửa hồn đã chết nặng đôi chân
Lã bước khuất lần sau màn tối
Trăng ngước nhìn theo đứng tần ngần!

: Tần ngần

Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!

Xem thêm hoặc 


0