23/02/2018, 15:13

Thơ Tình: Phố Hoàng Hôn

Anh êm ái đặt vết thương lòng tới… Chỉ có mới có sức mạnh đó mà thôi, một vết thương ngọt ngào, mà đau đớn. Khoảng với tôi là lúc mà dâng lên nhiều nhất, tôi thường lang thang viết những tâm sự và áng vào trong suy nghĩ, nhớ về ký ức, nhớ về kỷ niệm, rồi đâu đó trong tiếng rít và những ...

Anh êm ái đặt vết thương lòng tới… Chỉ có mới có sức mạnh đó mà thôi, một vết thương ngọt ngào, mà đau đớn. Khoảng với tôi là lúc mà dâng lên nhiều nhất, tôi thường lang thang viết những tâm sự và áng vào trong suy nghĩ, nhớ về ký ức, nhớ về kỷ niệm, rồi đâu đó trong tiếng rít và những tia yếu ớt, tôi nghe lòng mình gọi tên em như mãi thuộc về….

Chiều đưa phố đến bên bờ lặng lẽ
Gió đông buồn lạnh khẽ nép bên hiên
Em giữa giá rét triền miên
Khuôn viên cũ anh ôm mình lạc lõng

Yêu thương xa sao cứ hoài hi vọng
Dẫu biết tình chết lặng giữa đông phong
Hai đứa mình lạc đâu trời nhung nhớ?
Yêu không yêu, xa cũng chẳng đành lòng

Em cô bé! Người tình anh bé nhỏ
Mắt ngây thơ, hồn trắng nét đài kiều
Chưa một lần dang dở chuyện tình yêu
Anh êm ái đặt vết thương lòng tới

Rồi từ đó, mỗi hoàng hôn rơi xuống
Mắt ngóng chờ xa thẳm tím chân mây
Anh cũng buồn, cùng phố đẫm men say
Gọi tên em, như thuộc về, mãi mãi…

: Phố hoàng hôn

Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!

Xem thêm:  hoặc 


0