Tâm Sự: Mùa Noel Cô Đơn
: Mùa Noel Cô Đơn Đêm nay, phố bỗng rộn ràng, từng dòng người hối hả ngước nhìn về chúa, những ánh đèn neon, những dàn đèn led tinh xảo trên mấy nóc nhà và thông Noel làm cho góc phố trở nên lộng lẫy. Không biết nay chợt ấm, hay dòng người cứ mặc cái rét căm thấu da thấu thịt mà hòa vào tiếng ...
: Mùa Noel Cô Đơn
Đêm nay, phố bỗng rộn ràng, từng dòng người hối hả ngước nhìn về chúa, những ánh đèn neon, những dàn đèn led tinh xảo trên mấy nóc nhà và thông Noel làm cho góc phố trở nên lộng lẫy. Không biết nay chợt ấm, hay dòng người cứ mặc cái rét căm thấu da thấu thịt mà hòa vào tiếng nhạc mừng giáng sinh vang lên đâu đó. Đêm nay chỉ có yêu thương, nụ cười và hơi ấm. Dưới bóng giáo đường, vài cặp đôi nắm tay bên luống hoa, khẽ nguyện ước những điều tốt đẹp.
Và đêm nay, bên cạnh và niềm vui, có những con người đang len lỏi giữa người ngoài ấy, sự lạc lõng, trống vắng… Họ đang cười, họ đang vui vẻ, họ đang hạnh phúc. Và họ cũng đang buồn, họ đang khóc, họ đang đau khổ. Một chút ganh tị với những cặp đôi đang nắm tay cười nói có là bao? Chỉ đáng thương cho những tâm hồn lạc trong quá khứ.
Tôi cũng thế, quá khứ trải dài trên hiện tại, có những kỷ niệm dễ dàng chết đi theo thời gian những cũng có những ký ức sống với ta từng ngày, từng giờ và từng giây từng phút. Dối lòng để hòa vào đám đông, rồi trong sự hạnh phúc vui vẻ vô bờ ta nở một nụ cười vô thức, ta nhận ra có một thứ gì đó mang tên vô vị, nhạt nhẽo, thế nhưng ta vẫn thích ngắm nhìn, vẫn lắng nghe, yêu thương, niềm vui, dù chẳng phải của mình.
Nhớ ngày xưa, cái thời học sinh cấp hai xa tít tắp, hồi ấy gần mùa Noel, có con bạn nhét cái thiệp chúc vào cặp, khổ cái nó nhét vào cái ngăn chẳng bao giờ đụng tới nên gần cuối năm mới đọc được, nào là chúc đẹp trai, học giỏi, được nhiều điểm mười, giờ nhớ lại vui thật, ôi những ngày tháng ngây thơ. Tuổi học trò như một buổi sáng tinh mơ vậy, những tia sớm luôn luôn rất đẹp.
Người ta lớn lên, niềm vui nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn, nhưng họ cũng buồn nhiều hơn, lo lắng nhiều hơn, ai rồi cũng phải trải qua một điều gì đó, nhưng khác nhau ở chỗ họ sẽ đón nhận và trải qua nó như thế nào, khi vượt qua được rồi ta sẽ thấy, dù buồn, dù vui thì đó cũng là những điều đặc biệt. Nó làm ta mạnh mẽ hơn, chín chắn hơn và yêu thương nhiều hơn.
Dẫu biết thế, nhưng sao đêm nay dường như khác lạ, dặn lòng ta sẽ đón Noel vào lòng với những niềm vui do mình tạo ra, nhưng dường như quá khứ ảm đạm theo ta tới từng ngóc ngách. Những con ngõ trải đèn lung linh, sặc sỡ, những cặp tình nhân vui vẻ cười nói, những cơn , những hàng cây, một chàng trai với cô gái nào đó lướt xe qua với cái ôm thật chặt, ta đứng trông theo, mỉm cười thật nhẹ. Kéo hơi thuốc, thở hắt ra dường như mệt mỏi rồi thả nỗi niềm vào những áng thơ trong đầu, sương đêm đọng trên khóe mắt, lắng nghe, cảm nhận, ta bước đi…
Xem:
– Xem thêm hoặc