25/05/2018, 00:34

Thảo luận về ghi vecto điện tim đồ các đạo trình

Mục đích của hệ thống điện tâm đồ vecto là để phát hiện lưỡng cực tương đương của tim.Nếu các hệ thống khác nhau thực hiện đo lường một cách chính xác,các kết quả đo lường này phải giống nhau.Điều này đúng,tuy nhiên,không phải là mọi trường ...

Mục đích của hệ thống điện tâm đồ vecto là để phát hiện lưỡng cực tương đương của tim.Nếu các hệ thống khác nhau thực hiện đo lường một cách chính xác,các kết quả đo lường này phải giống nhau.Điều này đúng,tuy nhiên,không phải là mọi trường hợp.Trong thực tế,mỗi hệ thống điện tâm đồ vecto đưa ra một kết quả đo lường khác nhau chút ít.

Đã có những nỗ lực để phát triển hệ số chuyển đổi từ một hệ thống này sang hệ thống khác nhằm mục đích làm các hệ thống khác nhau tỉ lệ với nhau.Nếu các hệ thống khác nhau là trực giao,sự chuyển đổi đó,về nguyên tắc,cũng nên là trực giao.

Horan,Flowers, và Brody (1965) thực hiện một nghiên cứu cẩn thận về hệ số chuyển đổi giữa hệ thống đạo trình Frank,McFee-Parungao (axial-) và SVEC III trên 35 người đàn ông trẻ.Trong nghiên cứu này nó đã tìm thấy sự chuyển đổi giữa các hệ thống đạo trình là không trực giao,chỉ ra rằng có ít nhất hai hệ thống điện tâm đồ vecto là không thực sự trực giao.Họ cũng đi đến kết luận rằng khả năng thay thế thực tế của lượng thông tin đã đạt được từ một hệ thống đạo trình để thu được bằng một hệ thống khác bị giới hạn nghiêm trọng bởi vì giới hạn lớn của sự biến đổi sinh lý trong đặc tính chuyển đổi.

Các hệ thống đạo trình đã được thảo luận trước đây đã được kiểm tra sử dụng các mô hình máy tính của lồng ngực để xác định mức độ mà chúng đáp ứng các điều kiện cơ bản cho các đạo trình trực giao đã hiệu chỉnh.

Dưới sự thống nhất,đồng nhất, và các điều kiện giới hạn,Brody và Arzbaecher (1964) đã đánh giá các trường đạo trình cho một vài hệ thống VCG và so sánh mức độ của sự thống nhất.Họ thấy rằng các hệ thống đạo trình Frank,SVEC III và McFee-Parungao đã giới thiệu mức độ bị méo.Tuy nhiên,các hệ thống đạo trình hình lập phương Grishman và tứ diện Wilson là đáng kể hơn.Hệ thống McFee –Parungao đã được phát hiện là có tính trực giao tốt nhất trong tất cả các hệ thống,nhưng cường độ của các đạo trình được phát hiện là không đồng đều.Macfarlane (1969) đã giới thiệu một biến thể mà cường độ các đạo trình là cân bằng.

Ảnh hưởng của việc không đồng nhất trong các trường vecto đạo trình đã được đưa ra bởi Milan Horá ek (1989).Sự kiểm tra này đã được tiến hành bằng môt máy tính mô phỏng trong đó sự ảnh hưởng của việc không đồng nhất trong hình ảnh bề mặt được đánh giá.

Ảnh hưởng của khối lượng máu nội khoang có xu hướng chống lại cái đó ở phổi.Khối lượng máu giảm lưỡng cực tiếp xúc và gia tăng lưỡng cực thường.Ảnh hưởng của độ dẫn phổi trên các vecto đạo trình được nghiên cứu bởi Stanley,Pilkingotn,và Morrow (1986).Bằng việc sử dụng mô hình thực tế trên cơ thể chó,họ đã chỉ ra rằng momen lưỡng cực z (chân tới đầu ) đã giảm một cách đơn điệu có nghĩa là độ dẫn phổi tăng.Mặt khác,các momen lưỡng cực y (phải sang trái ) và x ( mặt sau ra mặt trước ) cso trạng thái một hình quả chuông,với các giái trị thấp cho cả độ dẫn phổi thấp hay cao.Họ tùm thấy rằng,độ dẫn phổi,tuy nhiên,có ảnh hưởng tương đối ít trong tổng số thể tích chất dẫn chi tiết của cơ thể.Sự không đồng nhất ,trong nghiên cứu của họ,có một hiệu quả đáng kể là lớp cơ xương.Kết quả này là hợp lý phù hợp với các nghiên cứu của Gulrajani và Mailloux (1983) và Rudy và Plonsey (1980).

Jari Hyttinen đã phân tích chi tiết của hệ thống đạo trình của Frank và SVEC III với mô hình máy tính được gọi là mô hình ghép (the hybrid model ) (Hyttinen,1989 ).Ông đã phân tích độ lớn và hướng của các vecto đạo trình ở khu vực khác nhau của tim trong một mô hình lồng ngực không đồng nhất.Ông ta cũng tiến hành nghiên cứu về độ nhạy của các đạo trình đến điểm bắt đầu của bán kính và hướng tiếp tuyến (liên quan đến tim ),cái mà tất nhiên có một số tác động lâm sàng.

Trong nghiên cứu của ông về ý tưởng đạo trình VCG,Hyttinen đã phát hiện ra rằng trong tất cả các nghiên cứu các hệ thống đạo trình,các vecto đạo trình của đạo trình x có hướng từ trên xuống trong phần sau cao hơn của tim.Các khối máu ở phía trong và trên tim trong hệ thống mạch lớn này là nguyên nhân chính gây ra tập tính này của các vecto đạo trình.Đạo trình x,cái mà gần nhất với lý tưởng,nằm trong hệ thống trục.Tổng độ nhạy trong hướng x là thấp hơn một ít so với đạo trình x SVEC III,nhưng sự đồng nhất của đạo trình là tốt hơn nhiều.Vị trí của các điện cực trên ngực là tốt và ảnh hưởng lân cận là yếu trong hệ trục đạo trình x đã so sánh với hệ thống đạo trình khác.

Đối với các đạo trình y,đạo trình y SVEC III có đặc trưng tốt nhất.SVEC III và trục đạo trình y có độ nhạy cân bằng trong hướng y,nhưng khác nhau về phân phối độ nhạy trong không gian-đó là,sự đồng nhất của độ nhạy-tốt hơn trong hệ thống SVEC III.Ảnh hưởng lân cận là không quá rõ ràng bởi vì việc sử dụng đạo trình I như một phần của đạo trình y SVEC III.

Trong đạo trình z,sự không đồng nhất là lí do chính dẫn đến các nhiễu của độ nhạy trong không gian.Điều này có thể được nhìn thấy một cách đặc biệt trong khu vực vách ngăn.Các đạo trình,tuy nhiên,rất giống với đạo trình z của Frank,có đặc tính độ nhạy không gian tốt hơn rất ít so với các hệ thống đạo trình khác.

0