13/01/2018, 17:00

Tả người bà kính yêu của em – Văn hay lớp 2

Tả người bà kính yêu của em – Văn hay lớp 2 Tả người bà kính yêu của em – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Cà Mau Trong gia đình, người tôi yêu mến và kính trọng nhất là bà nội tôi. Năm nay, đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng bà còn rất khoẻ. Da bà nhăn ...

Tả người bà kính yêu của em – Văn hay lớp 2

Tả người bà kính yêu của em – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Cà Mau

Trong gia đình, người tôi yêu mến và kính trọng nhất là bà nội tôi.

Năm nay, đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng bà còn rất khoẻ. Da bà nhăn nheo, ngăm đen. Tôi vẫn đùa, đấy là chứng tích của thời gian. Khác với những người bà cùng tuổi, bà tôi có mái tóc đen, dài, lúc nào cũng được búi gọn sau gáy. Vầng trán cao, đôi mắt to đã có phần mờ đục. Đặc biệt nụ cười với hàm răng nhuộm đen làm bà thêm phúc hậu. Đôi bàn tay xương xương với những vết chai sần vì làm lụng vất vả. Bà ăn mặc rất giản dị, nhiều khi chỉ là những bộ đồ nâu đã cũ. Mỗi khi mẹ tôi biếu tiền để mua quần áo, bà thường lắc đầu và bảo: "Mẹ già rồi, không cần nhiều quần áo, con để tiền đó lo cho bọn trẻ".

Bà nội tôi rất thích chăm sóc cây xanh. Sáng sáng, bà thường tự tay tưới tắm và bắt sâu cho cây. Một lần, cái Anh, em họ tôi hỏi bà: "Bà ơi, tại sao bà quý những cái cây này thế. Có khi nào bà yêu chúng hơn bọn cháu không?". Bà nhìn chúng tôi, bảo: "Sao thế được, tất nhiên là bà phải yêu các cháu bà hơn rồi. Những cái cây này chỉ là thú vui của bà thôi. Đây là những cái cây ông để lại khi mất. Bà thay ông chăm sóc chúng".

Bà rất yêu chúng tôi. Hồi tôi còn bé, bà đã thay mẹ, chăm bằm tôi từng li từng tí. Hằng đêm, bà đưa tôi vào giấc ngủ qua những khúc hát ru. Mỏi lần tôi ốm, bà xuống chăm nom tôi để mẹ đi làm. Bà ngồi bên giường, dỗ dành, đút cho tôi từng thìa cháo nhỏ. Suốt những năm tuổi thơ, tôi đã lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà. Sau này, khi không còn ở bên tôi thường xuyên nữa nhưng cứ mỗi lần xuống nhà tôi chơi, bà lại mang rất nhiều quà quê lên cho tôi và hàng xóm láng giềng. Ai cũng yêu quý và kính nể bà.

Bà rất nhân hậu. Có lần, nhìn thấy một em bé ăn xin từ xa, bà vội bước lại cho bé tiền và bảo bé đi mua gì ăn cho đỡ đói. Đợi em đi khỏi, bà nói với tôi: "Cháu đã nhìn thấy em đó chưa? Bà đoán chắc em bé đó chỉ tầm tuổi cháu thôi, thế mà đã phải ra đường ăn xin. Thật tội nghiệp. Nếu từ nay về sau, cháu gặp ai cơ nhỡ, khó khán, cháu nhớ giúp người ta. Họ cũng là người như chúng ta, chẳng qua cuộc sống của họ không được may mắn, cháu không bao giờ được kì thị, chế giễu người ta".

Vì rất yêu quý bà nên tôi rất thích được về quê. Tôi chỉ mong luôn được gặp bà, được nghe những câu chuyện cổ tích của bà, được nằm trong lòng bà, thiu thiu ngủ qua tiếng ru à ơi của bà.

Tối rất yêu bà, Tôi mong sẽ không bao giờ phải xa bà.

Tả người bà kính yêu của em – Bài làm số 2

Trong gia đình, người mả em yêu quý nhất đó là bà của em. Bà là người gần gũi với em, chăm lo cho em từ thuở em mới lọt lòng. Bà ru em bằng những lời ru êm dịu.

Bà em năm nay đã già rồi, mái tóc đã bạc phơ vì bươn chải với thời' gian. Khuôn mặt đầy đặn, đẹp lão. Vầng trán cao đã có nhiều nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả. Đôi mắt bà không còn tinh anh nữa nhưng đôi mắt ấy thật dịu hiền khó tả. Đôi mắt đầy yêu thương, trìu mến.

Tuy lưng hơi còng nhưng bà đi lại rất nhanh nhẹn. Đáng chú ý nhất là đôi tay khéo léo của bà. Đôi bàn tay ấy đã chai sần, những ngón tay gầy gầy, xương xương nhưng bà làm biết bao nhiêu là việc. Bà rất thích lao động, ít nghỉ ngơi. Bà thích làm bánh, nấu ăn, dọn dẹp đồ dùng gọn gàng, ngăn nắp.

Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình yêu bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em. Bằng những câu ca dao ru hò êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bà yêu thương tất cả mọi người, hay giúp đỡ người nghèo khó. Bà mong em học giỏi, thành tài. Bà dạy em những điều hay, lẽ phải. Bà nhắc nhở em phải biết đạo lí, kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô giáo, hòa nhã với bạn bè. Bà thường lấy những câu chuyện đời thường thể hiên điều nhân nghĩa để giáo dục em.

Tấm lòng nhân hậu của bà đã làm tâm hồn em thêm phong phú, đã truyền thêm sức mạnh cho em để vững bước đi lên. Gia đình em ai cũng thích bà, làm theo điều mong muôn của bà. Em vẫn thường tha thẩn theo bà, lúc quét nhà, khi nhặt rau, múc nước giúp bà. Em thầm mong sao cho bà em đừng già thêm nữa.

Tả người bà kính yêu của em – Bài làm số 3

“Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm!” Em thích nhất là câu hát này trong bài hát “Cháu yêu bà”.

Bà em là một người phụ nữ tần tảo, đầy nghị lực. Bà luôn phải chống chọi với căn bệnh cao huyết áp, thế mà chẳng bao giờ em thấy bà chịu nghỉ ngơi. Bà làm việc luôn chân luôn tay. Từ lúc trời còn tờ mờ sáng, bà đã thức dậy để giặt quần áo. Còn mùa đông, bà dậy sớm đun nước để khi cả nhà thức dậy đã có ngay nước ấm đánh răng, rửa mặt. Dáng người cùa bà em hơi thấp, bà thường bước đi một cách nhẹ nhàng, chậm rãi. Bà luôn nhìn em bằng ánh mắt trìu mến, đầy tình thương yêu. Tóc của bà bạc đi rất nhiều. Em thường hay nhổ tóc sâu cho bà. Vuốt nhẹ mái tóc bạc trắng cùa bà, em càng cảm nhận rõ những vất vả, nhọc nhằn mà bà đã phải chịu. Trên khuôn mặt bà đã có nhiều nếp nhăn lắm rồi nhưng bà vẫn có những nét đẹp của thời con gái. Đó là khuôn mặt trái xoan, sống mũi cao và miệng cười rất hiền từ. Em nghe mọi người kể hồi còn trẻ bà đẹp nhất làng. Bà thích ăn trầu. Lúc nhai trầu, môi bà đỏ tươi như là thoa son vậy. Tối thứ bảy, chủ nhật nào em cũng đấm lưng, bóp chân, bóp tay cho bà và em lại được nghe bà kể chuyện cổ tích. Trong thế giới của những câu chuyện cổ tích ấy, có nàng Bạch Tuyết xinh đẹp, bảy chú lùn tốt bụng, dễ thương và cô Tấm dịu hiền… Thế rồi, điều em không mong muốn đã xảy ra, bà em bị ốm nặng. Hôm ấy, mẹ cho em vào nằm với bà một lúc. Em chườm khăn cho bà. Nghe tiếng bà ho mà em rơm rớm nước mắt. Em thấy thương bà quá. Nếu lúc này có một điều ước, em sẽ ước bà chóng khỏe để em được sà vào lòng bà, nghe bà kể chuyện cổ tích. Em rất yêu qúy, kính trọng bà bởi em luôn hiểu: tình thương yêu bà dành cho em là vô tận.

Tả người bà kính yêu của em – Bài làm số 4

Bà nội của em năm nay đã 62 tuổi. Bà làm công nhân Nhà máy Thuỷ tinh Hải Phòng về hưu đã gần mười năm. Ông nội đã mất, bà nội ở với gia đình em. Da bà hồng hào, gương mặt thanh tú. Tóc bà vẫn đen, răng bà vẫn trắng đẹp. Bà ngủ ít, ăn mỗi bữa chỉ lưng bát cơm.

Bà nội rất yêu thương các cháu. Bà vẫn chải tóc, tết tóc cho em. Bà thường nhắc: "Các cháu phải ngoan, siêng năng và chăm chỉ học hành thà bà mới vui”.

Bà có niềm vui là đi chùa lễ Phật. Mồng một, ngày rằm, bà đến chùa Hàng, chùa An Dương. Bà mặc bộ quần áo nâu dài, vai khoác túi vải. Dáng bà bước đi khoan thai, rất đẹp.

Hồng Loan tổng hợp

Từ khóa tìm kiếm:

  • bai văn tả bà lớp 2
  • tả người bà của em

Bài viết liên quan

  • Tả hình dáng và tính tình của một cụ già mà em rất mến yêu – Văn hay lớp 5
  • Tả bà nội kính yêu của em – Văn hay lớp 6
  • Kể về bố của em – Văn hay lớp 6
  • Kể về người thầy (cô) giáo em yêu quý – Văn hay lớp 6
  • Viết một đoạn văn tả về một người thân yêu của em – Văn hay lớp 2
  • Tả một vài đồ thủ công làm ruộng mà em biết – Văn hay lớp 2
  • Kể về mẹ của em – Văn hay lớp 6
  • Kể về người mẹ của em – Văn hay lớp 6
0