31/05/2017, 13:15

Tả con chó, vật nuôi đáng yêu của gia đình em.

Đề bài: Tả con chó, vật nuôi đáng yêu của gia đình em. Bài viết của bạn Hoàng Phương Trà. Lớp 4A – Trường Tiểu học Cù Chính Lan – Thành phố Thanh Hóa Con chó xoáy Phú Quốc Anh Phú là Thiếu úy hải quân công tác ở tận cực Nam Tổ quốc. Anh về phép thăm nhà sau hai năm đi công tác ...

Đề bài: Tả con chó, vật nuôi đáng yêu của gia đình em. Bài viết của bạn Hoàng Phương Trà. Lớp 4A – Trường Tiểu học Cù Chính Lan – Thành phố Thanh Hóa

Con chó xoáy Phú Quốc

Anh Phú là Thiếu úy hải quân công tác ở tận cực Nam Tổ quốc. Anh về phép thăm nhà sau hai năm đi công tác xa. Món quà đặc biệt của anh tặng em là một con chó xoáy Phú Quốc mới được hai tháng tuổi. Nó có cái bờm dài chạy dọc sống lưng, nhưng lại có cả xoáy ở đầu vai trước. Anh còn mang về một gói đất Phú Quốc, ngày nào cũng trộn vào thức ăn một thìa nhỏ, để chú ta không bị “ngã nước”. Em đặt cho nó một cái tên rất oách: Rốt-xi.

Bố mất đã 5 năm, anh Phú đi xa. ở nhà chỉ có mẹ và em. Nay có thêm Rốt-xi nữa. Cảnh nhà thêm vui và ấm áp đầy sức sống.

Rốt-xi nay đã được 8 tháng tuổi. Lông màu hạt dẻ vàng đậm; lông mọc dày sát da rất mượt. Dáng hình như một con ngựa chiến vùng thảo nguyên. Bụng thon, chân cao, lưng dài, phía trước to hơn phía sau. Ngực nở, đôi tai hình lá sim rất đẹp luôn nghiêng mười độ về phía trước nên rất thính, nhanh nhẹn, mạnh mẽ.

Rốt-xi ưa sạch, tinh khôn. Ban ngày, nó hiền lành, ngoan ngoãn như một em nhỏ. Nó quấn quýt với mẹ. Mẹ đi làm vừa về tới ngõ, nó đã chạy ra đón, cái đuôi ve vẩy mừng rỡ. Em đi học về đến sân, nó chạy ra cắn lấy gấu quần, chỉ khi nào được em vuốt ve và nói: “Chào Rốt-xi” thì nó mói chịu buông ra. Mẹ chăm chút và yêu thương nó như đứa con nhỏ trong nhà. Một cái áo len ba màu khoác trong mùa đông. Một cái tô đựng thức ăn, một cái bát đựng nước uống bằng sứ. Một đệm cói màu đỏ để nằm. Rốt-xi sống như một công tử phong lưu.

Nó ít sủa nhưng rất nahnh nhạy về đêm. Nó vẫn đi tuần từ sân vào nhà. Rốt-xi là “thần giữ của”. Bình, Thuận, Chính… bạn em đến chơi, nó cho vuốt ve, chơi đùa, nhưng lúc ra về, chỉ cần giả vờ lấy đi một thứ gì thì nó tìm đủ nọi cách giữ lại. Nó cũng nghịch lắm. Nhiều hôm nó lấy trộm dép em giấu biệt một nơi, phải ngon ngọt dỗ mãi nó mới chịu trả.

Nhờ có Rốt-xi, nhà không có một mống chuột, cũng không vòn một mụ gián nào xuất hiện. Mẹ xem Rốt-xi như một vệ sĩ trung thành, có miếng gì ngon cũng dành cho. Em quý Rốt-xi  như một người bạn nhỏ xinh xắn, thông minh và tình cảm.

Nguồn:
0