Status ý nghĩa Thanh xuân của cậu, có điều gì khiến cậu nhớ mãi không thể nào quên không?
Có người bước qua thanh xuân bằng những hào quang rực rỡ nhất, cũng lại có người giấu mình trong bóng đêm mù mịt. Có người thưởng thức mùi vị của thanh xuân trong ngọt ngào, lại có người tắc nghẹn mãi một vị đắng. Có người nhắc về thời thanh xuân bằng ánh mắt lấp lánh của hoài niệm, lại có người ...
Có người bước qua thanh xuân bằng những hào quang rực rỡ nhất, cũng lại có người giấu mình trong bóng đêm mù mịt. Có người thưởng thức mùi vị của thanh xuân trong ngọt ngào, lại có người tắc nghẹn mãi một vị đắng. Có người nhắc về thời thanh xuân bằng ánh mắt lấp lánh của hoài niệm, lại có người chỉ ngậm ngùi muốn vùi sâu trong quên lãng.
Nhưng thật ra, dù trải qua thời thanh xuân ấy sôi nổi hay trầm lặng, dù là ngọt ngào hay cay đắng, dù là rực rỡ hay ảm đạm, dù là hạnh phúc hay buồn tẻ, thanh xuân của mỗi người vẫn luôn ở lại mãi trong ký ức của ta sau này.
Cậu có biết vì sao quãng thanh xuân ngắn ngủi ấy lại có sức hồi tưởng mãnh liệt như vậy không? Bởi vì trong thanh xuân ngập tràn sức sống ấy, ai cũng từng trải qua rung động và tổn thương một lần. Ở độ tuổi nhiều hoài bão, nhiều năng lượng và thừa kiêu hãnh ấy, tất thảy chúng ta đều sẽ tìm thấy một người có thể ảnh hưởng tới cả tương lai sau này.
Một người giống như ánh nắng mặt trời trong những ngày đầu hạ, rực rỡ, chói lóa, ngang nhiên bước vào cuộc sống của ta mà chẳng hề báo trước. Ngang ngược làm mình thương rồi ngang ngược làm mình đau, để cả quãng thời gian về sau, dù nhắm mắt hay mở mắt, ta vẫn thấy mình cay mắt.
- Status buồn Có một mối quan hệ tưởng chừng như bền vững, nhưng kỳ thực lại mong manh vô cùng
Thanh xuân của cậu, có người nào khiến cậu ngẩng đầu ngưỡng vọng vậy không? Người có thể khiến cậu bất chấp mưa nắng để đến trường thật sớm, người có thể khiến cậu điên cuồng thay đổi hết con người mình, người có thể khiến cậu từ mờ nhạt bỗng dưng muốn trở nên nổi bật, người có thể khiến cậu sẵn sàng làm những việc ngớ ngẩn nhất cho đến can đảm nhất, người có thể khiến cậu quên đi cả bản thân mình, bất chấp được ở cạnh bên, dù là khổ đau hay tổn thương đi nữa.
Đó có thể chẳng phải là cô gái xinh đẹp nhất trường, đó cũng có thể chẳng phải chàng trai xuất sắc nhất khối, nhưng trong quãng thời gian thanh xuân ấy, người đó đã luôn đứng ở vị trí nổi bật nhất. Người ấy là tín ngưỡng, là tất cả những hỉ, nộ, ái, ố của tuổi trẻ, nhưng người ấy lại chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trong hồi ức.
Hôm qua mình đã khóc, khóc rống lên như một con bò, khóc đến nỗi cơ mặt, cơ tay, cơ chân co rút và tê liệt, rồi có cảm giác như bị hàng vạn con côn trùng bò lê theo đường dẫn truyền đống cảm xúc ngổn ngang. Nước mắt nước mũi nhoe nhoét. Có lẽ trên hành tinh này, chẳng có ai khi khóc trông xấu như mình cả… Những cô gái khác khi khóc đều đẹp như hoa lê trong mưa, nhìn rất đáng thương và rất đáng được che trở. Còn mình thì khác Dẫu sao, vẫn còn khóc được là tốt rồi.
Có lúc tôi thấy thế giới này kì thật rất tàn nhẫn, khiến cho chúng tôi trót yêu phải một người, nhưng vĩnh viễn không cho chúng tôi quyền được nói ra.
Thanh xuân của mỗi người trong chúng ta, ai cũng đều đã bỏ lỡ một ai đó. Bởi vì vào những năm tháng ngốc nghếch trẻ dại ấy, chúng ta vẫn còn chưa biết cách yêu một người, chưa học được cách trân trọng. Nhưng tôi rất muốn hỏi một câu, tại sao lại là người ấy? Tại sao phải để tôi gặp được người cả đời tôi yêu nhất vào những năm tháng định sẵn sẽ là bỏ lỡ kia chứ?
Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng…
Tớ rất thích cậu. Cực kì thích cậu. Sẽ có một ngày, tớ sẽ theo đuổi được cậu. Nghìn vạn phần trăm sẽ theo đuổi được cậu. Tớ không hỏi, nên cậu cũng không được từ chối tớ. Hãy để tớ tiếp tục thích cậu đi..
- Status cuộc sống Vẫn là anh, vẫn là em, tất thảy đều không thay đổi, chỉ có tình yêu của chúng ta đã kịp khác
Tuổi thanh xuân, tôi từng rất thích một người, nhưng tình cảm đó lại giấu sau hai chữ “âm thầm”, phai nhòa cùng hai chữ “xa cách”, rồi lặng lẽ tan biến dần theo “năm tháng”…
Tám vạn hai trăm bốn chín lần đau lòng vì quá thương nhớ người. Hai vạn chín trăm tám mươi lần khóc lóc đau khổ vì quá hận bản thân không thể kết thúc cảm giác khó chịu này. Dù chuyện đã hết, lòng tôi vẫn vấn vương mặc cho người đang vui vẻ với những mối quan hệ mới. Đã cố dặn con tim không được mềm yếu rồi, thế mà vẫn cố chấp rung động, vẫn còn thương người cũ, tôi đúng là kẻ tự đa tình thích làm bản thân tổn thương!
Nếu như biết có một ngày phải đau khổ như vậy, tôi nhất định sẽ không bước trên đoạn đường đó, nhất định sẽ không quay đầu nhìn lại, sẽ không mỉm cười với người đó.
Nhưng vốn dĩ cuộc đời này chẳng có nếu như. Vì vậy chỉ có thể bước tiếp, dù vết thương ấy có đau đớn đến nhường nào.
Thích việc gì thì cứ thử làm, thích nơi nào thì cứ thử đến, thích ai đó thì cứ thử nói ra. Còn trẻ mà, thời gian còn nhiều, việc gì cũng cứ thử cố gắng một chút đi! Chỉ là thử thôi cũng không có can đảm thì bản thân đúng thật là vô dụng. Rốt cuộc tuổi trẻ để làm gì mà việc gì cũng không dám?
Đang tuổi thanh xuân, giữa bao la biển người, tìm được người mình yêu, được người ấy yêu lại, đó đã là hạnh phúc lớn nhất trong đời người rồi.
Lời kết: Thanh xuân thật đẹp, đẹp đến mức nhiều năm về sau nhớ lại, vẫn còn thấy đau. Khi còn trẻ, nếu đã yêu một người, xin bạn, xin bạn nhất định phải đối xử dịu dàng với người đó.