Status yêu thương Mùa vu lan về con muốn nói lời yêu thương đến mẹ
Mẹ đã từng mong con ra trường, đi làm, có công việc ổn định mà lo cho tấm thân con trẻ, Mẹ bảo: “Con không cần phải nuôi Cha Mẹ, miễn sao con đủ đầy cơm no áo ấm là Cha Mẹ an ủi lắm rồi”. Những tưởng hơn 23 năm vất vả của Cha Mẹ để đổi lấy tấm bằng Đại Học cho con thì mọi thứ chắc ấm ...
Mẹ đã từng mong con ra trường, đi làm, có công việc ổn định mà lo cho tấm thân con trẻ, Mẹ bảo: “Con không cần phải nuôi Cha Mẹ, miễn sao con đủ đầy cơm no áo ấm là Cha Mẹ an ủi lắm rồi”. Những tưởng hơn 23 năm vất vả của Cha Mẹ để đổi lấy tấm bằng Đại Học cho con thì mọi thứ chắc ấm êm lắm, nhưng dòng đời đưa đẩy, cái thời vận may mắn năm nào của con khi mới ra trường nó không còn tốt tươi nữa, thật buồn thay khi mọi thứ đà khác hẳn. Một sinh viên từng ra trường với với những lời khen ngợi, vậy mà giờ đây trước mặt là hai bàn tay trắng. Không những con không thể tự lo cho bản thân mình, mà hàng tháng còn phải nhờ vả vào Cha Mẹ nữa! Lòng đau xót lắm thay!
Mỗi ngày qua đi, đối với con như những chuỗi ngày sống vô ích, chỉ tình tang ở nhà, lang thang trên mạng tìm ít công việc, mong sao có công ty nào đó gọi phỏng vấn rồi đi làm, nhưng tháng đợi ngày mong, không chút hi vọng … Mỗi đêm, lương tâm con mỗi dằn vặt, mỗi trăn trở, muốn tìm cho mình một con đường tốt đẹp hơn. Nhưng chung quanh đâu đâu cũng là ngõ cụt tối đen cả Mẹ
Lâu lâu nhớ nhà, muốn về thăm hai người, nhưng tay trắng với trắng tay, lòng cứ hoài đắng đo, tiến thoái, nghĩ về đó lại báo ông bà thêm phần tốn kém, hai mắt cứ vậy mà nghẹn ngào … Thế mới thấy, ở cái đất cơ hội này, tuy nắm trong tay tấm bằng cử nhân loại tốt, chưa chắc đã có thể no lòng ấm dạ qua ngày, mới hiểu thêm cho những người bạn cùng cảnh ngộ …
Nhớ mùa Vu Lan năm trước, con thầm nghĩ, năm sau, đi làm có tiền, chắc con sẽ mua tặng cho Cha Mẹ một bóa hồng tươi thắm cùng ít quà nho nhỏ từ mấy đồng tiền con đi làm kiếm được, chắc hai người sẽ hạnh phúc lắm, và bản thân sẽ vui mừng khôn nguôi, … Nhưng với hoàn cảnh thực tế bây giờ, nếu con trẻ có mua trăm đóa hoa, vạn món quà dâng tặng, thì phụ mẫu dù có vui, nhưng lòng con đây chắc gì đã trọn vẹn. Năm nay, tuổi con trẻ trùng vào cái năm Mẹo, năm tuổi của con, vẫn biết phải cố gắng dưỡng tánh tu tâm để vượt qua những hạn rủi lận đận, nhưng mọi thứ vẫn khó khăn và vất vả thật nhiều.
- Status sâu sắc Tháng 7 âm lịch, tháng của những Ân tình
Năm trước con đã không dâng hoa đến hai người, con đã không đến chùa thắp mấy nén hương đảnh lễ. Lòng đến bây giờ vẫn còn ray rứt. Mùa Vu Lan này, đa số những người con dành ít nhiều tình cảm và tấm lòng đến Mẹ hiền, nhưng đối với con, không chỉ có Mẹ, con muốn nói với Cha rằng: “Cuộc đời này, con biết ơn Cha nhiều lắm, dù hai Cha con chưa tâm sự cùng nhau thật nhiều, nhưng con biết, Cha luôn lắng nghe và âm thầm dạy dỗ, luôn lăng lẽ hi sinh vì con trẻ. Con mong mùa báo hiếu năm nay, con sẽ làm tròn tấm lòng thành kính đó. Để sám hối phần nào những tháng ngày chơi bời qua, để vận may sẽ tìm đến và tất cả trọn niềm vui.
Mùa Vu Lan về, gửi đến những bậc làm Cha, làm Mẹ, nhiều niềm vui, sức khỏe và an lành, để họ mãi sống đời và hạnh phúc cùng cháu con. Và cũng cúi đầu thành kính chia buồn với những ai đang cài lên ngực mình là một bông hồng trắng xóa.
Tháng 7 thu về, có khoảng trời xanh thế. Vầng trăng rằm tháng 7 càng sáng hơn, Vu Lan về rồi đấy, ngày Rằm tháng bảy Vu Lan báo hiếu -ngày hiếu hạnh của những người con- những ai muốn làm tròn đạo hiếu -ngày kính dâng lên bậc sinh thành,dưỡng dục những đóa hồng tươi thắm.
Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Nhìn mưa mà lòng chợt nghĩ vội: Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ. Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt. Chảy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua. Mỗi ngày đi qua-mỗi giờ đi qua. Con bỗng thấy ngẩn ngơ. Ai níu nổi thời gian?Ai níu nổi?
Lòng càng nôn nao nhiều hơn khi mình thật may mắn còn đủ cha lẫn mẹ, chợt hốt hoảng khi ai đó thiếu đi một trong hai tình thương bao la,vô bờ bến kia-nghĩa là không còn họ ở trên đời nữa. Ta đã bao lần dừng lại trên con phố quen. Ngã nón đứng chào khi xe tang qua phố. Ai mất mẹ?Sao lòng ta hoảng sợ. Ngày tháng kia bao lâu nữa của mình. Bài thơ này xin thắp một bình minh.Trên đời mẹ bao năm trời tăm tối
Có lẽ mùa thu thường mang nhiều cảm xúc buồn man mác, trời thu mang nhiều hoài niệm nên tạo hóa đã chọn ngày Vu lan báo hiếu vào mùa này càng làm se thắt lòng người- nỗi buồn xen giữa niềm vui. Lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, những kỷ niệm thân quen, tiếng cười nói, góc hiên nhà. Chỉ có thời gian là không ở lại.mọi người ơi! Thu về rồi đấy. Tháng 7 thu về, mùa nhớ, mùa yêu.
- Status hay Mùa Vu Lan chính là dịp để sống chậm lại, yêu thương nhiều hơn
"MẸ"! là kiệt tác của vũ trụ, là bông hoa đẹp nhất của tạo hóa, là tiếng cười lan tỏa khắp nhân gian. Là nốt nhạc trầm bỗng, những cung thanh cung điệu của bản đàn giữa cuộc đời này.
"MẸ"! là ánh sáng của ngọn đèn thắp bằng máu con tim.
"MẸ"! Có nghĩa là duy nhất! Một bầu trời! Một mặt đất! Một vầng trăng! Một mẹ!
"MẸ"! Có nghĩa là mãi mãi! Là - Cho - Đi - Không - Đòi - Lại Bao Giờ ...!
Cổ tích thường bắt đầu từ : "Ngày xưa có một nàng công chúa ..."
Còn con ...
Cổ tích con bắt đầu từ " Mẹ"
Với con, Mẹ là tất cả thế giới này cộng lại.... hạnh phúc của con là mỗi ngày con cảm nhận Mẹ vẫn vui cười với con, được Mẹ mắng những khi con làm sai điều gì, và cũng là những phút giây nghẹn ngào được nói chuyện với mẹ.
Tất cả mỗi chúng ta ai cũng có mẹ và được mẹ yêu thương hết mực. "MẸ"! - người phụ nữ bình thường của thế giới này như bao người khác. Mẹ làm tất cả mọi thứ cho chúng ta nhưng công ơn trời biển của mẹ thì không và mãi mãi không bao giờ những người con như chúng ta có thể đền đáp hết được. ...
Con nợ Mẹ lời cám ơn, niềm hy vọng mà Mẹ dành cho con từ khi con chỉ vừa tượng hình trong bụng Mẹ... Con cảm nhận được điều đó, rất rõ, rõ lắm Mẹ ơi.... Và con còn nợ Mẹ một tình yêu to lớn, con nợ Mẹ một câu nói mà con không biết làm sao để cho Mẹ được hiểu... "Con Yêu Mẹ", có thể con không phải là người thương Mẹ nhất, nhưng con là người duy nhất - cuối cùng - không thể thay thế tình yêu của con dành cho mẹ, nếu ngày nào không còn ai yêu Mẹ nữa thì lúc đó con đã chết... Con hạnh phúc vì con hiểu thế là đủ.
CON YÊU MẸ hơn những gì con có - hơn tất cả thế giới này cộng lại…CON YÊU MẸ vì mẹ đã mang nặng đẻ đau để sinh ra con trên cõi đời này. Không những chỉ 9 tháng 10 ngày, mà cả cuộc đời của mẹ luôn gánh phần cơ cực để con có được hình hài khỏe mạnh. Mọi thứ này đều là của Mẹ ban tặng cho con.
CON YÊU MẸ vì dù có đói khổ, mẹ vẫn bảo rằng no để con được ăn ngon,để được no bụng. Dù có lạnh, mẹ vẫn bảo rằng không vì con cần ấm để ngủ ngon trong cái mùa đông cứa da cứa thịt. Dù có buồn, mẹ vẫn bảo rằng vui vì sợ con lo lắng, phân tâm trong cuộc sống, để con chắc dạ bước đi trên con đường của cuộc sống.
CON YÊU MẸ vì ánh mắt mẹ nhìn con dịu dàng nồng ấm hơn cả vầng trăng sáng đêm rằm-ánh mắt biết nói,khi con gục ngã .Con hạnh phúc vô cùng vì được tắm mình trong đôi mắt mẹ. Và dẫu con có đi bất cứ nơi đâu trên trái đất này, ánh mắt ấy vẫn dõi theo từng bước chân con.Vẫn quan sát con trên đường đời này dù lắm lúc không có Mẹ kề bên.
CON YÊU MẸ vì mỗi khi con bước chân đi xa, mẹ lại nhắc nhở: “Không có mẹ bên cạnh, con phải tự biết chăm sóc bản thân. Khi giao tiếp thì một câu nhịn chín câu lành, với mọi người phải kính trên nhường dưới… nghe con”.
CON YÊU MẸ vì những lần con vấp ngã, mẹ là người duy nhất đỡ con lên, tiếp cho con sức mạnh trên quãng đường chông gai, khúc khuỷu phía trước. Nhờ có sự nâng đỡ của mẹ, con đã tự tin hơn để khám phá, vượt qua những trở ngại trong cuộc sống mà đi đến đích thành công.
CON YÊU MẸ vì chỉ có mẹ là người dang rộng vòng tay chờ đón ngày con trở về trong lặng lẽ buồn phiền. Khi ấy, con biết rằng cuộc đời con đã không phải như ngày hôm nay nếu không nghe theo lời dạy bảo của mẹ hôm nào. "MẸ" là người có thể thay tất cả ai khác nhưng không ai có thể thay thế được "MẸ" .
Đến bây giờ, hình như vẫn vậy... Hôm nay, chợt nghe một câu nói: "Được mẹ la mắng là hạnh phúc lắm, bởi biết rằng mình vẫn chưa lớn và mẹ thì vẫn chưa già.." Bỗng dưng chùng lòng lại và cảm thấy mình thật đáng chê trách biết bao. Chúng ta hãy làm ngay trong từng lời nói, hành động để làm cho Mẹ của mình không phiền muộn về mình. Ít nhất để báo hiếu. Không cần phải lớn lao, Mẹ chỉ mong con của Mẹ sống thật hạnh phúc là đủ. Những ai mà từ trước tới nay không quan tâm, chăm sóc mẹ thì hãy làm những việc đó dù chỉ là việc nhỏ không thì sẽ muộn mất!
Cuộc sống thoắt vụt trôi, thoáng một cái đã qua đi hai mươi mấy mùa mưa nắng hiện diện trên cõi đời. Giật mình khi sực nhớ ra mẹ cũng đã già với mái đầu nhiều hơn một màu tóc. Chạm ngực mình vẫn hãy còn được cài hoa hồng đỏ, lòng mừng ít mà xao xuyến lắng lo càng nhiều theo ngày tháng. Thấy sợ hãi một buổi nào đó, hoa sẽ phải thay bằng một màu trắng muốt...
Lời kết: MẸ thật là vĩ đại MẸ ơi.Gửi đến tất cả những ai còn Mẹ hãy dành những yêu thương cho NGƯỜI. Để rồi một mai ta không hối hận vì sự vô thường của thời gian đi qua