06/02/2018, 15:30

Nêu suy nghĩ về ý kiến: “Bạn sinh ra đã là một bản gốc, đừng chết đi như một bản sao”

Đề bài: Có ý kiến cho rằng: Bạn sinh ra đã là một bản gốc, đừng chết đi như một bản sao, anh (chị) hãy trình bày quan điểm của mình về ý kiến trên Bài làm Con người chúng ta sinh ra đã khác nhau, từ tính cách đến dáng vóc, làm nên những dấu ấn rất riêng của mỗi người ...

Đề bài: Có ý kiến cho rằng: Bạn sinh ra đã là một bản gốc, đừng chết đi như một bản sao, anh (chị) hãy trình bày quan điểm của mình về ý kiến trên

Bài làm

Con người chúng ta sinh ra đã khác nhau, từ tính cách đến dáng vóc, làm nên những dấu ấn rất riêng của mỗi người trong cuộc đời. Trước thực trạng con người sống một cách thụ động, biến mình thành cỗ máy, chưa khai thác hết được những điều hoàn toàn nằm trong khả năng, đã có ý kiến cho rằng “Bạn sinh ra đã là một bản gốc, đừng chết đi như một bản sao” nó đã đưa ra như là một hướng đi đúng đắn để chúng ta giải quyết những vấn đề nhạy cảm này.

Mỗi con người chúng ta sinh ra là dựa trên đặc ân của tạo hóa,tình yêu của ngưới bố và người mẹ, có hàng trăm, hàng vạn gen di truyền khác nhau chúng ta hoàn toàn tự hào mình là duy nhất, khác biệt. Trong hàng tỷ người trên Trái Đất này hiếm khi tìm thấy ai giống nhau trừ khi có trường hợp sinh đôi,  người ta có thể giống nhau hình thức nhưng khó giống được hết tính cách.

sinh ra là bản gốc

Vậy theo suy nghĩ của chúng ta, giờ đây ta hoàn toàn có thể ngầm hiểu với nhau là “Bạn sinh ra đã là một bản gốc” là  không ai giống ta, là mỗi người đều có trong mình một nét đặc  trưng riêng. Tác giả còn buông lời khuyên mỗi người “đừng chết đi như một bản sao”, từ được sử dụng đắt giá ở đây chính là “bản sao” chính là để chỉ sự sao chép, sự bắt chước, dập khuôn, đánh mất dấu ấn cá nhân của một số bộ phận người. Qua chuỗi ngày tháng, chúng ta dần lớn lên, vượt qua bao khó khăn trong cuộc hành trình của mình để tìm đến cái đích ngọt ngào mà mình hướng đến, đến lúc nhắm mắt xuôi tay hay còn gọi là cái “chết”  kết thúc hành trình sự sống, thì ta cũng cần giữ cho mình vẹn nguyện giống như khi đến, giữ cho mình bất biến qua tay nhào nặn của dòng đời xô đẩy là điều tuyệt vời nhất. Cũng có thể nói, chúng ta có thể “chết” ngay khi như chúng ta không được sống được là chính mình, mất đi niềm vui, đam mê của mình, cứ bị động sống trong sợ hãi vì núp bóng người khác, không dám khẳng định mình, làm nên những điều gì đó ý nghĩa một chút.

Việc bắt chước người khác không chỉ là một thói xấu, nó tuy nhỏ nhưng dần làm kết quả cuối cùng chúng ta sẽ chẳng thể biến mình thành người làm chủ cuộc đời mình. Nếu như sao chép một điều gì thì dù có đáp ứng được yêu cầu của mình, nhưng với cuộc đời, quá nhiều người cố giống nhau, không chịu tạo một điểm gì mới cho người ta tin tưởng trao niềm tin, thì tự những người đó sẽ gây ra những điều nhạt nhòa, bị loãng.

Chúng ta cứ chạy theo người khác, đôi khi vấp phải mệt mỏi. Học hỏi thì thường chẳng liên tục, có giới hạn, có ý thức, nhưng một khi đã là bắt chước thì bỗng tạo cho con người ta suy nghĩ đã đâm đầu vào là cứ muốn tham lam muốn sự tiến triển trên mọi phương diện, không biết bằng lòng với những gì mình đang có,thành ra cứ sống  giả dối, chạy mãi rồi mà vẫn chẳng tìm được hạnh phúc thực sự.

Vượt qua những nỗi lo, những sự giới hạn của bản thân sống với đúng cá tính, suy nghĩ, mong ước của bản thân vì thế giới này đã có chỗ chứa bạn, thì cũng hoàn toàn có thể dung hợp những thứ bạn yêu quý, bạn muốn làm, nếu không có bạn cần phải tự tạo điều ấy nó sẽ bền vững hơn. Sẽ giúp con người cảm thấy vô cùng thoải mái, hạnh phúc và đó là động lực để con người khám phá, sáng tạo ra tiếp những điều thú vị mới mẻ và in được dấu ấn trong cuộc đời và lòng người. Tuy nhiên, không nên vì nghĩ mình khác biệt mà xa lánh xã hội, không chịu lắng nghe từ người khác, mà gây ra tâm trạng tự tin thái quá, gây ra những điều biến dị với xã hội, đảo lộn trật tự của xã hội.

Vì càng ngày xã hội chúng ta càng trở nên thoải mái, phát triển lên, con người cũng biến đổi đi nhiều, chẳng có một điều gì câu thúc được họ nữa. Quan điểm sống này trong thời đại của chúng ta ở đây, giờ càng trở nên quan trọng và cần thiết vì đây là thời đại cái tôi được giải phóng hoàn toàn và đòi hỏi được tôn trọng bản thân  ở mức độ cao nhất. Biết xác định tầm với của mình, để xác lập nên những điểm đích dễ dàng để mình với tới. Việc nhận thưc sai, lệch lạc sẽ đẩy con người đi quá xa, dễ hiểu khi giờ đây tồn tại một số hiện tượng giới trẻ đang biến mình thành bản sao lỗi của thần tượng?. Lối nghĩ lệch lạc còn làm cho bản thân trở nên nhút nhát, không biết làm điều gì mình thích cứ nghe theo người khác, mà chẳng mở đường dẫn lối cho con người trong mình được cất lời một lần.

Sống chỉ có một lần trong đời, điều quan trọng là sống vui thì dễ vô cùng, nhưng  để in đậm được dấu ấn cá nhân không phải là dễ. Để làm được điều này đòi hỏi mỗi con người phải có bản lĩnh, sự chân thành, không ngừng khám phá, sáng tạo. Ở xã hội này, bạn siêng năng cần thiết nhưng chưa thể đủ, đủ thông minh nhưng nếu không có bản lĩnh để dám mạnh mẽ vạch lối đi cho mình, dám bước chân trên con đường của mình dù nó có khó khăn đang chờ. Chúng ta cần đặt toàn bộ cảm xúc, trách nhiệm vào mỗi công việc mình làm điều đấy mới làm ra sự đột phá mới, thành công mới. Nếu ai cũng có tập cho mình sức  chịu đựng bất cứ điều gì khó khăn, cứ thẳng tiến vượt qua nỗi sợ hãi rào cản cho mình thì chắc chẳng bao giờ  sinh ra sự bắt chước, sao chép những điều của người khác.

Nói sự bắt chước là chỉ bao giờ cũng chỉ thấy được một mặt vấn đề là đúng, vì hệ quả nó để lại quá lớn con người chẳng thể nào tạo ra sự sáng tạo, xây dựng một xã hội đi lên, không có cái nhìn tổng quát vạn sự vạn vật, chỉ biết chê trách, phán xét người khác…

Câu nói một lần nữa đã tạo cho mỗi người chúng ta bài học có giá trị, để muốn tạo nên một “ta” toàn vẹn, cần lắm sự tìm tòi, bản lĩnh, sống là chính mình thì dễ hơn vì chỉ có mình mới biết mình cần gì, và sẽ hoàn toàn hạnh phúc mãi mãi, cũng nên học hỏi những ý kiến từ người khác, có được sự lắng nghe, bạn sẽ hiểu mình cần gì để hoàn thiện mình để đi xa hơn, và tránh đi sai đường, để rồi cuối đời hối hận nhận ra, từ lâu mình đã làm “bản sao vô nghĩa” từ bao giờ.

 

 

 

0