Marina Ivanovna Svetaeva (Марина Ивановна Цветаева, 1892-1941) sinh ra và lớn lên ở Matxcơva, qua đời tại thành phố Êlabuga. Cha của Svetaeva từng là giáo sư trường Đại học tổng hợp Matxcơvà, người sáng lập nên Viện bảo tàng Mỹ thuật trên phố Volkholka. Mẹ nàng là người con kết hợp giữa hai dòng máu Đức và Balan, từng là nghệ sĩ pianô, học trò của nghệ sĩ vĩ đại Actua Rubinshtein. Thời thơ ấu, Svetaeva được đến nhiều nơi như Pháp, Đức, Ý, Thuỵ Điển.
Tập thơ đầu tay của nàng là tập "Album buổi chiều" ra đời vào năm 1910. Ngay từ những năm còn là một cô thanh nữ ngây thơ, nàng từng nói về thơ mình một cách tự tin: "Rồi đây sẽ đến lúc những vần thơ của tôi được người ta thưởng thức như thưởng thức những bình rượu vang quý vậy". Và nàng đã không nhầm. Svetaeva được coi là nghệ sĩ không thuộc trường phái nào, một mình nàng một trường phái. Nàng cũng không khép mình trong khuôn khổ sự học nào cả. Dường như nàng từng là thầy, là trò trong ngôi trường riêng của mình! Đôi khi nàng bị coi là lập dị. Svetaeva sau này tự nhận Pushkin là người tình bí mật của mình. Nàng yêu mê đắm nhà thơ này và từng sáng tác nhiều bài thơ nói về mối tình nồng cháy ấy.
Năm 1912 Marina Svetaeva lập gia đình. Chồng bà là Xergey Efron, ông đồng thời cũng là người bạn gần gũi nhất của nhà thơ.
Những năm chiến thanh thế giới thứ nhất, cách mạng và nội chiến là thời gian mà Svetaeva giành hoàn toàn cho sáng tác. Bà sống ở Matxcơva và viết nhiều, nhưng hầu như không công bố tác phẩm của mình. Bà không tham gia Cách mạng tháng Mười vì không ủng hộ những người khởi nghĩa.
Tháng 5 năm 1922, sau khi viết về phe bạch về trong trường ca "Phái thiên nga", Svetaeva quyết định cùng con gái ra nước ngoài để đến với chồng, người còn sống sót sau cuộc thanh trừng Đenikin và hiện là sinh viên Đại học tổng hợp Pari. Thời gian đầu hai mẹ con Svetaeva sống ở Berlin, sau đó sang sống ở Praha, và vào tháng 11 năm 2005 thì cả gia đình lại chuyển đến Pari cùng với cậu con trai mới sinh. Cuộc sống của Svetaeva lúc bấy giờ là cuộc sống của người lưu vong, vô cùng túng bấn và khốn khó.
Dẫu thế, sức sáng tạo của Svetaeva không hề tỏ ra yếu ớt: năm 1923 xuất bản cuốn "Nghề thủ công" ("Ремесло") ở Berlin, cuốn sách nhận được sự đánh giá tích cực của giới phê bình. Năm 1924, trong thời gian ở Praha, bà viết "Trường ca ngọn núi", "Trường ca đoạn kết" ("Поэма Горы", "Поэма Конца"). Năm 1926 hoàn thành trường ca "Cái bẫy chuột" ("Крысолов") và bắt tay viết các trường ca "Từ phía biển" ("С моря"), "Chiếc thang gác" ("Поэма Лестницы"), "Không khí" ("Поэма Воздуха") v.v...
Năm 1939 Svetaeva được khôi phục quốc tịch Liên Xô và theo chồng trở về nước. Bà trở về nước thậm chí không vì niềm nhớ thương nước Nga yêu quý mà thật đau đớn, vì sự thất vọng, mất phương hướng trong cuộc sống. Người ta không bắt bà tại nước Nga mà bắt giữ chồng và con gái của bà, em gái thì vào tù. Chiến tranh xảy ra, bà cùng với con trai bị ném tới Elabuga. Trong tình cảnh cô đơn, không việc làm và tuyệt vọng, nữ thi sĩ đã tự kết liễu cuộc đời vào ngày 31 tháng 8 năm 1941 bằng sợi dây mà nhà thơ Pasternak đã đưa cho bà lúc chia tay để bà buộc đồ đạc của mình. Sợi dây oan nghiệt ấy đã kết thúc cuộc đời sóng gió của một nữ sĩ - một nữ hoàng Thơ ca nước Nga như người ta từng nói về nàng!
Tác phẩm:
- Вечерний альбом (Album chiều, 1910), thơ
- Вёрсты (Versty, 1921), thơ
- Лебединый стан (Hình dáng thiên nga), thơ
- Ремесло (Nghề thủ công, 1923), thơ
- Психея (Psykheya,1923), thơ
- Молодец (Tay cừ khôi, 1924), thơ
- После России (Sau nước Nga, 1928), thơ
- Крысолов (Krysolov, 1925), trường ca
- Поэма Конца (Trường ca kết thúc, 1926), thơ
- Мой Пушкин (Pushkin của tôi, 1937), văn xuôi
- Искусство при свете совести (Nghệ thuật dưới ánh sáng của lương tâm), văn xuôi
- Поэт и время (Nhà thơ và thời gian), văn xuôi
- Hồi ký về các nhà thơ: Valery Bryusov, Maximilian Voloshin, Osip Mandelstam, Boris Pasternak, Rainer Maria Rilke
Marina Ivanovna Svetaeva (Марина Ивановна Цветаева, 1892-1941) sinh ra và lớn lên ở Matxcơva, qua đời tại thành phố Êlabuga. Cha của Svetaeva từng là giáo sư trường Đại học tổng hợp Matxcơvà, người sáng lập nên Viện bảo tàng Mỹ thuật trên phố Volkholka. Mẹ nàng là người con kết hợp giữa hai dòng máu Đức và Balan, từng là nghệ sĩ pianô, học trò của nghệ sĩ vĩ đại Actua Rubinshtein. Thời thơ ấu, Svetaeva được đến nhiều nơi như Pháp, Đức, Ý, Thuỵ Điển.
Tập thơ đầu tay của nàng là tập "Album buổi chiều" ra đời vào năm 1910. Ngay từ những năm còn là một cô thanh nữ ngây thơ, nàng từng nói về thơ mình một cách tự tin: "Rồi đây sẽ đến lúc những vần thơ của tôi được người ta thưởng thức như thưởng thức những bình rượu vang quý vậy". Và nàng đã không nhầm. Svetaeva được coi là nghệ sĩ không thu…