Hãy miêu tả cô giáo cũ của em
Hãy miêu tả cô giáo cũ của em – Bài làm 1 Từ khi em rời xa mái nhà ấm áp, thân thương là Trường mầm non Hoa Sen em đã được học với nhiều thầy cô giáo. Tuy nhiên em vẫn còn rất nhớ cô giáo dạy em lớp 4 tuổi. Cô là Thanh Huyền. Cô Thanh Huyền hồi em học đã 40 tuổi, ...
Hãy miêu tả cô giáo cũ của em – Bài làm 1
Từ khi em rời xa mái nhà ấm áp, thân thương là Trường mầm non Hoa Sen em đã được học với nhiều thầy cô giáo. Tuy nhiên em vẫn còn rất nhớ cô giáo dạy em lớp 4 tuổi. Cô là Thanh Huyền.
Cô Thanh Huyền hồi em học đã 40 tuổi, dáng cô mảnh khảnh, cao cao, nước da trắng. Cô có mái tóc dài cắt ngang vai, màu đen rất thẳng. Mỗi lần có nắng chiếu vào mái tóc đen óng ả, khiến em cứ muốn nhìn mãi.
Cô có khuôn mặt tròn, bầu bĩnh. Mặc dù cô đã 40 tuổi nhưng những nếp nhăn xuất hiện còn rất ít trên mặt. Nụ cười của cô rất tươi, hàng răng thẳng hàng. Cô cười rất hiền, có thể khiến những đứa trẻ nghịch ngợm như em cũng phải im lặng và không dám quậy phá trong lớp nữa.
Mỗi lần có giảng bài hay dạy chúng em hát, múa; dáng người rất thanh thoát, uyển chuyển và dịu dàng. Các bạn con gái vẫn bảo sao ngày xưa cô không đi làm nghệ sĩ múa.
Giọng nói của cô rất nhẹ, khi bắt phạt chúng em giọng vẫn thế; chỉ là nghiêm khắc hơn một chút.
Hằng ngày cô đến trường rất sớm để quét dọn sân trường, mang lại sự sạch sẽ để chúng em vui chơi, giải trí sau khi học xong.
Mỗi khi có dịp lễ, Tết cô đều mang rất nhiều quà bánh đến và phân phát cho học sinh. Có nhiều hôm cô còn mang rất nhiều hoa quả, cô bảo nhà cô trồng được nên mang đến cho học sinh ăn.
Từ khi chuyển lên học tiểu học, em rất ít khi gặp cô. Mỗi lần đi qua trường cũ em vẫn ngó vào, nhìn thấy cô vẫn trẻ và hiền lành như thế.
Hãy miêu tả cô giáo cũ của em – Bài làm 2
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”
Hãy miêu tả cô giáo cũ của em – Bài làm 3
“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”
Khi hát những câu hát này em lại nhớ ngay đến cô Hiệp, cô giáo chủ nhiệm lớp em và cũng là người dìu dắt chúng em suốt gần một năm học vừa qua.
Cô giáo lớp em có một dáng người thon gọn, cân đối. mái tóc nâu bóng luôn được cô xõa ngang vai khiến cho bạn nữ nào cũng phải trầm trồ khen ngợi. Trên khuôn mặt trái xoan của cô đôi mắt to, đen láy, luôn nhìn chúng em với ánh mắt trìu mến, thương yêu. Mũi cô thanh tú, đôi môi luôn nở những nụ cười than thiện được cô khéo thoa một chút son hồng thật đẹp. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng, đều tăm tắp. Cô sở hữu một làn da trắng hồng, trang điểm chút phấn. Khi đến lớp, cô luôn mặc những bộ quần áo công sở lịch sự, gọn gàng. Cô Hiệp rất tận tụy dạy chúng em. Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô đều ân cần giảng dạy, chỉ bảo từng li, từng tí. Những trưa hè oi ả, khi chúng em đang ngủ say sưa thì cô lại thức để chấm bài hay làm giáo án. Mùa đông, cô ân cần đắp chăn cho từng bạn. Trong lớp cô luôn giảng bài đầy đủ, giọng đọc của cô thật truyền cảm, đã nhiều năm liền, cô luôn đạt giải ở hội thi giáo viên dạy giỏi. Em rất ngưỡng mộ cô.
Dù sau này sẽ không được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em sẽ luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi ở bên cô.
Hãy miêu tả cô giáo cũ của em – Bài làm 4
Rời xa mái trường mầm non Hoa Hồng thấm thoắt cũng đã được hơn hai năm, vậy mà trong em hình ảnh về một cô Hợi xinh xắn, hiền dịu vẫn luôn mãi in đậm trong tim. Đó chính là cô giáo cũ của em, người đã từng dạy em năm lớp 4 tuổi.
Ngày ấy cô Hợi mới 24 tuổi, có nước da trắng hồng, mái tóc nhuộm màu hạt dẻ dài ngang vai. Với dáng người cao ráo nên mỗi khi cô buộc tóc cao, lại tô điểm một chút son hồng như làm tôn thêm nét tươi tắn trên gương mặt vốn thanh tú, trẻ trung, điều đó khiến cô trông thật gọn gang và xinh xắn hơn. Ai cũng nói cô là hoa khôi của ngôi trường này. Chúng em cũng rất tự hào khi được học cô
Mọi người yêu quý không phải chỉ vì cô Hợi xinh, mà bởi tính cách cởi mở, dễ gần,hay cười, lại chăm chỉ và hơn thế nữa là ở nét dịu dàng chứa đựng cả lòng yêu trẻ của cô. Chưa một lần chúng em thấy cô cáu gắt, quát mắng học sinh. Dù rằng có nhiều khi chơi trò chơi những đứa trẻ quậy phá la hét, trêu đùa, ngịch dại, hay chạnh chọe nhau từng món đồ chơi một thì cô cũng chỉ nhẹ nhàng đến bên nhắc nhở, khuyên răn chúng em, ấy vậy mà ai cũng hiểu ra lỗi sai của mình và ngoan ngoãn trở lại, không giám quậy phá nữa.