Hãy đóng vai nhân vật An Dương Vương để kể lại truyền thuyết An Dương Vương Mị Châu – Trọng Thủy
Đề bài: Hãy đóng vai nhân vật An Dương Vương để kể lại truyền thuyết An Dương Vương Mị Châu – Trọng Thủy Ta là một vị vua của đất nước Âu Lạc – một mảnh đất có truyền thống lâu đời, có những nét văn hóa riêng biệt. Nhận thấy giặc phương Bắc Triệu Đà đang có âm mưu xâm chiếm đất nước ta không thể ...
Đề bài: Hãy đóng vai nhân vật An Dương Vương để kể lại truyền thuyết An Dương Vương Mị Châu – Trọng Thủy Ta là một vị vua của đất nước Âu Lạc – một mảnh đất có truyền thống lâu đời, có những nét văn hóa riêng biệt. Nhận thấy giặc phương Bắc Triệu Đà đang có âm mưu xâm chiếm đất nước ta không thể nào yên lòng. Trước tình hình đó ta sai quân tập trung sức lực làm nên một chiếc thành kiên cố để ngăn chặn giặc. Thế nhưng không hiểu vì sao, mặc dù đã tính toán rất kĩ ...
Đề bài:
Ta là một vị vua của đất nước Âu Lạc – một mảnh đất có truyền thống lâu đời, có những nét văn hóa riêng biệt. Nhận thấy giặc phương Bắc Triệu Đà đang có âm mưu xâm chiếm đất nước ta không thể nào yên lòng. Trước tình hình đó ta sai quân tập trung sức lực làm nên một chiếc thành kiên cố để ngăn chặn giặc. Thế nhưng không hiểu vì sao, mặc dù đã tính toán rất kĩ càng và cho những người giỏi nhất để xây thành mà thành cứ xây hôm nay mai lại đổ. Không những tốn biết bao nhiêu sức lực phu phen mà tốn cả thời gian nữa. Trong khi đó giặc ngày càng tiến sát đến cuộc chinh chiến bành trướng lãnh thổ.
Ta mất ăn mất ngủ để nghĩ cách, không thể để đất nước con dân mình biến thành nô lệ được. Một hôm ta lập đàn tế trời đất mong trời đất có thể phù hộ cho đất nước mình. Bỗng ở đâu một cụ già đến thành tự xưng là sứ giả sứ thanh giang, thần Kim Quy sẽ hướng dẫn cho ta cách xây dựng thành. Và quả thật nhờ sự giúp đỡ của thần mà xây thành nhanh chóng và kiên cố. Ta vui mừng hết lòng cảm ơn thần Rùa và làm lễ đền đáp. Thành xây xong cũng là lúc sứ thanh giang từ biệt ta, không những thế thần còn tặng ta một chiếc vuốt vàng và dặn hãy rèn nó thành một chiếc nỏ lớn. Chiếc nỏ ấy sẽ giúp ta trong việc đánh quân xâm lược. Ta vâng lời thần sai người làm chiếc vuốt ấy thành chiếc nỏ. Cao Lỗ một người có tay nghề cao trong đất nước đã làm chiếc vuốt ấy thành một chiếc nỏ to lớn, người phải có sức lắm mới có thể cầm nó được.
Đúng như dự đoán tên Triệu Đà hống hách đem quân đến hòng chiếm thành, chiếm đất của ta. Quân ta chỉ ở trong thành không ra nghinh chiến. Ta sai người đem nỏ thần ra bắn. Một mũi tên bắn ra trúng vào hàng trăm tên lính của giặc. Triệu Đà thua trận đành phải rút quân về nước. Quân ta mở tiệc ăn mừng linh đình vì chiến thắng to lớn này. Ta nghĩ từ nay ta không phải lo bất kì một thế lực nào nữa và con dân của ta sẽ được sống một cuộc sống yên bình.
Thế rồi một hôm Triệu Đà lại sang nhưng lần này hắn đến để xin hòa, vốn là người bao dung độ lượng ta chấp nhận ý tốt đó. Không những thế hắn đem theo con trai của mình và giới thiệu anh ta là Trọng Thủy. Triệu Đà nói rất hối hận vì việc làm của mình và muốn kết thân với hoàng tộc của ta. Thấy chàng trai cũng khôi ngô tuấn tú ắt hẳn là người có tài nên ta cũng ưng lòng cho hắn kết duyên với con gái xinh đẹp của ta. Ta chỉ có một người con gái duy nhất, xinh đẹp thì chưa có ai sánh bằng đã vậy nó cũng rất ngoan ngoãn và nghe lời. Khi vua cha bảo lấy chàng trai này thì nó ngoan ngoãn gật đầu.
Một thời gian trôi đi, dân sống trong cảnh ấm no yên bình, phận làm vua một nước thấy thế cũng được yên lòng theo. Nhưng rồi một hôm người thông gia trái tính ấy lại đem quân đến xâm chiếm nước ta. Trước đó Trọng Thủy vừa xin về thăm cha mẹ. Ta vô cùng tức giận trước hành động nói không giữ lời của Triệu Đà nên đã sai người mang cung ra bắn nhưng lạ kì thay không thấy cung đâu. Không còn cách nào khác là phải chiến đấu với chúng. Quân Âu Lạc thì ít, bấy lâu nay không có chiến tranh cho nên binh sĩ cũng không được tập duyệt nhiều. Thành Cổ loa thất thủ, ta đành phải đem con gái chạy đi cầu cứu vua thủy tề.
Trên con đường chạy về phía biển, lòng ta lo lắng rồi lại tự hỏi tại sao có thể mất chiếc nỏ thần được. Khi đến biển sứ thanh giang hiện lên nói Mị Châu – đứa con gái xinh đẹp ngoan ngoãn của ta chính là nguyên nhân của việc mất nỏ thần. Ta tức giận đau đớn cầm gươm lên chém thẳng tay đứa con gái duy nhất. Vì sự ngu dốt của nó mà ta mất nước, con dân của ta biến thành nô lệ. Chán cảnh nước, buồn cảnh nhà ta theo sứ thanh giang xuống biển.