Chùm Thơ Tình Thứ 7 Buồn – Những Bài Thơ Thứ Bảy Máu Chảy Vào Tim
Contents Thứ bảy về, ngày cuối tuần đan xen bao cảm xúc… Chiều thứ 7, họ đến, họ đi! Chiều thứ 7, họ cười, họ khóc! Chiều thứ 7 có những con phố không tên hóa thành hò hẹn, những cặp tình nhân vui vẻ đi sát bên nhau mơ mộng điều gì, xa lắm, dòng người hối hả trở về tổ ...
Contents
Thứ bảy về, ngày cuối tuần đan xen bao cảm xúc… Chiều thứ 7, họ đến, họ đi! Chiều thứ 7, họ cười, họ khóc! Chiều thứ 7 có những con phố không tên hóa thành hò hẹn, những cặp tình nhân vui vẻ đi sát bên nhau mơ mộng điều gì, xa lắm, dòng người hối hả trở về tổ ấm, người ngược, người xuôi… Chiều có tâm tình cùng khói, chiều có đang trách hận mình. Chiều có cô gái thấp thỏm trong bộ đồ xinh, chiều có chàng trai hối hả đón đưa người tình với chiếc xe thật đẹp, chiều có người cười, kẻ khóc, chiều có người nhớ, kẻ điên…
Mời các bạn cùng xem qua những bài thứ 7 buồn sau đây, những áng thơ tình của ngày cuối tuần tâm trạng. Chiều cuối tuần, chiều thứ 7 không phải lúc nào cũng là một buổi chiều tuyệt vời, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và đồng cảm với những áng thơ tình thứ 7 này, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
» Đầu tiên, áng thơ tình thứ 7 buồn tâm trạng mà Minh Nhật mới viết:
1,
Chiều thứ bảy phố trở thành hò hẹn
Những nụ cười e ấp sát bên nhau
Có cô gái chừng như đang vội lắm
Chân bước nhanh, tay khẽ vuốt mái đầu
Chiều thứ bảy đường đông như chợ sớm
Người trở về với mái ấm thân thương
Có ông lão dắt vợ già đi dạo
Thủ thỉ hoài cái chuyện thuở phong sương
Chiều thứ bảy giữa những ngã ba đường
Họ đến, đi, họ buồn họ tủi
Những gã đơn phương thư tình chưa gửi
Thuốc lá bay cay khóe mắt hoen sầu
Chiều thứ bảy ôi chiều lạc về đâu?
Giữa tiếng khóc cười, người vui, kẻ khổ
Còn chi nữa mà đời chưa thổ lộ?
Cho ta điên chiều thứ bảy lạc loài…
(Huỳnh Minh Nhật)
» Và tiếp theo, những áng thơ tình chiều thứ 7 cuối tuần sưu tầm tâm trạng:
2, Chiều Thứ Bảy
Hôm nay chiều thứ bảy
Sao trời đổ mưa buồn?
Ngồi bên khung cửa sổ
Ngắm nhìn thác mưa tuôn
Giọt mưa hay giọt lệ
Làm sao động bờ tre
Bỗng nghe lòng thương nhớ
Thoáng hương xưa hững hờ
Hôm nay chiều thứ bảy
Tôi lặng lẽ đứng nhìn
Mưa lăn trên cửa sổ
Chợt lòng buồn vu vơ
Chiều thứ bảy cuối tuần
Lòng chợt buồn chợt nhớ
thương một thuở
Nay đành sao hững hờ!?
(Bạch Liên)
3, Chiều Thứ Bảy
Chiều thứ Bảy hôm nao ta gặp gỡ
Chung rượu nồng rạng rỡ mắt môi em
Ta phiêu du hòa quyện chén say êm
Cơn mưa đến em bên anh ấm áp
Chiều thứ Bảy nghe dạt dào khúc hát
Ta yêu nhau nào có biết ngày sau
Tình còn đây hay sẽ nhạt phai màu
Trao giây phút mặn nồng đâu nuối tiếc
Bao thứ Bảy cứ trôi qua mải miết
Vòng tay yêu em vẫn mãi mong chờ
Đã xa rồi anh hỡi hãy còn mơ
Anh hãy đến… nơi đây em vẫn đợi!
(Giấc Mơ Xưa)
4, Chiều Thứ Bảy
Người ta rộn ràng cười nói râm ran
Bởi hò hẹn, đợi nhau chiều thứ bảy
Không hẹn hò sao xao lòng đến vậy
Ở đằng xa mây trắng trải lan man?
Cũng nơi này tay vin dọc lan can
Nghe tiếng sóng nhắc gì xa xưa nhỉ?
Bây giờ nhớ thương chỉ là mộng mị
Kỷ niệm hôm nao về cứa nhẹ lòng
Con nước dập dềnh bỗng hóa mênh mông
Khi sau lưng xôn xao chiều thứ bảy
Chẳng biết có ánh mắt nào chợt thấy
Bóng một người chìm lặng phía mù khơi?
Ngày cuối tuần sao lãng đãng chơi vơi
Không hò hẹn mà còn đâu hò hẹn
Không hò hẹn đợi chờ chi uất nghẹn
Đợi chờ chi… đâu nữa đợi chờ ai?
(Trinhcamle)
5, Có Một Chiều Thứ Bảy
Chiều thứ Bảy đìu hiu con phố
về buông nỗi nhớ xa
Bao lần thứ Bảy trôi qua
Thời gian như chẳng xóa nhòa dấu yêu
Em đợi anh một chiều như thế!
Bao ngọt ngào anh đến bên em
Con đường góc phố dịu êm
Rộn ràng giây phút khi em bên chàng.
(Giấc Mơ Xưa)
6, Chiều Không Em
Viết cho em những vần thơ thứ bảy
Để mai đây… hãy giữ lại làm quà
Biết rằng lời luôn mặn đắng xót xa
Bởi nhung nhớ đang vỡ òa trong mắt.
Tay đan tay nghẹn ngào môi mím chặt
Lòng quặn đau tim co thắt từng cơn
Tình trong nhau đủ lớn… chớ dỗi hờn
Nhìn em khóc anh buồn hơn thật đấy.
Ngủ cho ngon… ngày mai đây thức dậy
Nhìn bên em… vẫn còn thấy anh chờ
Suốt cuộc đời hơi thở… chẳng bơ vơ
Môi dịu ngọt… lững lờ… ôm nhau níu.
Chiều thứ bảy vắng nhau đành cam chịu
Miễn sao tim không thiếu bóng hình nhau
Dù thời gian làm hương sắc phai màu
Tình vẫn mãi trước sau không thay đổi.
(Cohoang Tinhbuon)
7, Một Chiều Mong Em Đến
Hôm nay chiều thứ bảy
Ngồi chờ em đến thăm
Ngoài sân im tiếng động
Một trời đầy nhớ mong
Anh ngồi trong song cửa
Từng phút giờ trôi qua
Bàn tay nâng niu mãi
Bài thơ tình thiết tha
Anh nghe trên cành lá
Tiếng thì thầm gọi nhau
Như tình yêu hò hẹn
Như đợi chờ đã lâu
Anh nghe trên lối nhỏ
Bước chân ai dập dìu
Anh nghe em bước nhẹ
Vào ngõ hồn quạnh hiu
Một chiều mong em đến
Đôi tay như ngỡ ngàng
Bờ môi cơn khô hạn
Nhớ nụ hôn nồng nàn
Một chiều mong em đến
Mây hững hờ trôi xuôi
Làm sao anh níu được
Áng mây bay cuối trời
Hôm nay chiều thứ Bảy
Ngồi chờ em đến thăm
Cơn giông từ xa tới
Ngọn Chứa Chan (*) khuất dần
(Song Nhị)
8, Buổi Sáng Thứ Bảy Sau Mùa Bão
Anh ngồi lặng tưởng chừng hạt thóc
Em liu riu như nước chảy chân cầu
Em mở lời chỉ gầy thêm sợi tóc
Đang trên đầu minh chứng cuộc xa nhau
Trong miệng anh thóc lúa nứt mầm đau
Bên dòng sông nhịp cầu vênh đã gãy
Bão ngưng thổi chong chơ tình còn đấy
Dấu son hồng chừ ngọt vướng môi sâu
(Đào Công Điện)
9, Phố Chiều
Thứ bảy phố chiều rộn tiếng cười
Mà sao lòng cảm thấy không vui
Người ta tay nắm dìu nhau bước
Chỉ có mình em với ngậm ngùi
Anh bảo rằng anh sẽ đến đây
Sông Seine nơi hẹn mối tình say
Thế mà… quanh quẩn mình em đứng
Một góc buồn thiu mắt lệ đầy
Anh hỡi bao giờ ta gặp nhau
Dòng Seine nay vẫn chưa phai màu
Thu phong còn mãi đâu xa lắc
Sao nỡ lạnh lùng… đi vắng lâu
Chỉ biết tìm anh trong tiếng thơ
Đôi vần thương nhớ thật ngu ngơ
Người ta nào biết mà mong đợi
Chỉ khiến hồn đau bởi dại khờ
Góc phố chiều nay có một người
Long lanh dòng lệ đẫm bờ môi
Mắt chờ bừng sáng tia hy vọng
Nào thấy ai đâu… lạc lõng đời
(Sương Anh)
10, Thứ 7 Buồn
Sáng thứ bảy giật mình thức dậy
Trút oi nồng bỏng giẫy lối Em đi
Hoa phượng buồn đâu muốn nói năng chi
Đành đỏ rực khoe những gì có thể
Tìm Em đâu giữa cuộc đời dâu bể
Cuộc tình mình vẫn thế bởi cách xa
Lũ ve sầu cũng hối hả ngân nga
Đường phố rộng làm lòng ta trống vắng
Anh đi tìm giữa lang thang hạ trắng
Một cuộc tình chát đắng nỗi
Cơn kia sao mà cũng dỗi hờn
Im ắng quá chẳng mơn man cành phượng
Giữa dòng đời tìm ai cho ta mượn
Một bờ vai để tựa lúc canh khuya
Lau dùm ta dòng nước mắt đầm đìa
Để bù đắp buổi chia ly
Em biết không đường đời thì muôn ngả
Anh quay cuồng trong thật giả bon chen!
(Hồng Quân)
Vừa rồi là những bài thơ thứ 7 cô đơn hay mà tôi muốn gửi đến các bạn. Qua những bài thơ thứ 7 vừa rồi, hi vọng các bạn đã tìm thấy tâm trạng của mình qua đó và yêu mến chúng. tình thứ 7 này chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ cuối tuần buồn khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình cuối tuần buồn hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm hoặc và