25/05/2017, 00:34

Bài văn thuyết minh về gánh xôi của mẹ.

Đề bài: Em hãy viết bài văn thuyết minh giới thiệu về gánh xôi của mẹ. Trên đời này người yêu thương và tin tưởng ta vô điều kiện chỉ có thể là cha mẹ. Khi cả thế giới quay lưng, phản bội lại ta thì chỉ cần ngoảnh đầu lại sẽ là nụ cười của mẹ. Trong cuộc sống vốn nhiều gian nan, vất vả, mẹ tôi vẫn ...

Đề bài: Em hãy viết bài văn thuyết minh giới thiệu về gánh xôi của mẹ. Trên đời này người yêu thương và tin tưởng ta vô điều kiện chỉ có thể là cha mẹ. Khi cả thế giới quay lưng, phản bội lại ta thì chỉ cần ngoảnh đầu lại sẽ là nụ cười của mẹ. Trong cuộc sống vốn nhiều gian nan, vất vả, mẹ tôi vẫn ngày ngày lặng thầm bên gánh xôi, thức khuya dậy sớm, dãi nắng đầm mưa cũng chỉ mong cho chúng tôi có cuộc sống bằng bạn bằng bè. Mỗi khi nhớ về mẹ tôi lại càng thấy thấm thía câu ...

Đề bài: Em hãy viết bài văn thuyết minh giới thiệu về gánh xôi của mẹ.

Trên đời này người yêu thương và tin tưởng ta vô điều kiện chỉ có thể là cha mẹ. Khi cả thế giới quay lưng, phản bội lại ta thì chỉ cần ngoảnh đầu lại sẽ là nụ cười của mẹ.

Trong cuộc sống vốn nhiều gian nan, vất vả, mẹ tôi vẫn ngày ngày lặng thầm bên gánh xôi, thức khuya dậy sớm, dãi nắng đầm mưa cũng chỉ mong cho chúng tôi có cuộc sống bằng bạn bằng bè.
Mỗi khi nhớ về mẹ tôi lại càng thấy thấm thía câu thơ:

“ Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai nặng bằng cha”

Mẹ tôi không phải là công nhân viên chức, không làm những nghề cao quý, cũng không có địa vị cao như mẹ những bạn khác.Mẹ tôi chỉ là một người nông dân nghèo.Sau khi hoàn thành những việc gia đình, đồng áng thì mẹ tôi lại rong ruổi trên đường để bán những nắm xôi nóng hổi.

Mẹ tôi tuy không làm những nghề nghiệp cao quý, không mặc những bộ quần áo sang trọng, quý phái nhưng người mà tôi yêu thương và kính trọng nhất trên đời chính là mẹ.

Sáng nào cũng vậy, từ khi gà còn chưa cất tiếng gáy, mẹ tôi đã dậy để nấu những nồi xôi thơm ngon để kịp mang ra chợ để bán khi trời đã sáng.Tôi lớn lên bởi những nắm xôi của mẹ, mùi thơm ngọt dịu của xôi cũng đã in sâu vào trong kí ức. Để mỗi khi ngửi thấy mùi thơm ấy thì tự giác tôi lại nhớ về mẹ.Công việc tưởng chừng nhẹ nhàng, nhàn hạ nhưng vất vả lắm. Hàng ngày không quản nắng mưa, trời nóng, rét hay bão bùng mẹ tôi vẫn dậy đúng giờ để bắt tay vào công việc.

Nấu xôi cũng có rất nhiều công đoạn, đặc biệt để xôi thơm hơn, tơi hơn, ngon hơn thì các bước làm càng phải thận trọng và tỉ mỉ hơn.Mẹ tôi một mình tất bật vo gạo, nhóm bếp, rửa xoong nồi rồi bắt tay vào nấu. Trời lạnh ngồi bên bếp củi có lẽ sẽ thấy dễ chịu nhưng mùa hè nóng nực mà ngồi cạnh bếp trông nồi xôi thì đúng thật là rất cực nhọc.

Nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán của mẹ, chiếc áo của mẹ cũng bị thấm ướt bởi những giọt mồ hôi. Mỗi khi nhìn thấy mẹ cực nhọc như vậy thì tôi lại rất xúc động,thấy thương mẹ hơn và cũng tự hứa với mình sẽ cố gắng học hành để phụ công lao sinh thành, nuôi dưỡng của mẹ.

Sau khi đã nấu xong những mẻ xôi nóng hổi,không kịp nghỉ ngơi lấy sức, cũng không kịp ăn cho xong bữa sáng mẹ lại lại tất bật mang những gánh xôi ra chợ bán.

Ngày nào cũng vậy, mẹ tôi đi hết con phố này đến con phố khác để rao bán những nắm xôi.Công việc này rất tốn sức lại thường xuyên phải dãi dầm mưa nắng, bụi đường nhiều đôi khi làm mẹ ho rất nhiều.

Gánh xôi của mẹ tôi rất ngon, và được rất nhiều người tin tưởng và mua đều đặn vào mỗi sáng. Đôi khi có việc bận, mẹ tôi không mang hàng ra bán được thì những bác, những cô hay mua xôi để ăn sáng đều hỏi han và thất vọng vì sáng nay không mua được xôi.Những lúc như vậy tôi thấy vui và tự hào về mẹ của tôi lắm.

Xôi của mẹ tôi không chỉ dẻo mà màu sắc rất tươi ngon, những hạt xôi đều tơi, khi ăn vào có cảm giác rất ngon miệng. Hương thơm của xôi không nồng, không ngấy mà có mùi dịu dịu, ăn hoài mà không chán.

Có lẽ hương vị đặc biệt của xôi mẹ nấu mà những người mua rất tin tưởng và mua rất nhiều mỗi sáng.Những ngày thời tiết thuận lợi thì gánh xôi của mẹ tôi vừa mới mang ra nhưng cũng nhanh chóng hết hàng, đôi khi những người mua sau lại phải tiếc nuối ra về  vì hết xôi.

Tuy nhiên không phải hôm nào thời tiết cũng ủng hộ như vậy.Những lúc mưa to, bão bùng, những gánh xôi của mẹ bị ế bởi mọi người ngại không ra khỏi nhà.Không có người mua, mẹ mang xôi về với gương mặt buồn thiu.

Hôm nào còn xôi thì chị em tôi sẽ ăn xôi để trừ bữa. Không phải là mẹ tôi bắt ăn hay không nấu cơm cho chúng tôi ăn mà do chúng tôi muốn ăn nên ăn rất nhiều. Mặt khác, nếu không ăn hết thì chỗ xôi ấy cũng hỏng rồi phải đổ đi.Như thế chẳng phải lãng phí biết bao nhiêu công sức của mẹ ư?

Trước đây tôi đã rất tự ti khi đến lớp và bị hỏi: “ Mẹ cậu làm nghề gì?”, những lúc ấy tôi đã thấy rất ngại ngùng, đôi khi thấy xấu hổ vì nghề nghiệp của mẹ, tôi thường cười trừ và lảng tránh sang những chuyện khác.Tôi nhớ có một lần cô giáo dạy thể dục hỏi tôi “ Mẹ em làm nghề gì?” . Chưa kịp phản ứng thì đứa bạn cùng ngõ nhà tôi đã hét lên: “ Mẹ bạn ấy bán xôi cô ạ”. Lúc ấy tôi đã rất xấu hổ, mặt đỏ bừng và ôm mặt khóc nức nở.

Tuy nhiên, bây giờ nghĩ lại thì tôi thấy mình thật xấu xa.Tại sao tôi lại cảm thấy xấu hổ vì nghề nghiệp của mẹ chứ. Mẹ tôi nói đúng, mình lao động bằng sức lực của mình thì không có gì đáng xấu hổ cả.

Tôi giờ không còn xấu hổ về nghề nghiệp của mẹ nữa mà ngược lại, tôi vô cùng tự hào về mẹ.Mẹ là một người vô cùng tài giỏi, đảm đang tháo vát lại cũng rất khéo léo việc bếp núc, đồng áng.Mẹ đã dùng cả cuộc đời, dùng tất cả sức lực, thậm chí cả mồ hôi sương máu để nuôi chúng tôi khôn lớn.Tôi thương và yêu mẹ nhiều.Mẹ là người phụ nữ mà tôi yêu thương và kính trọng nhất trên đời.mẹ cũng là niềm tin, nguồn động lực để tôi cố gắng, vượt qua mọi khó khăn.

0