31/03/2021, 15:29

Bài văn phân tích nhân vật cô bé bán diêm số 7 - 10 Bài văn phân tích nhân vật cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" của An-đéc-xen

Có ai lớn lên mà chưa sống trong thế giới ca dao nghĩa tình của bà , trong những câu truyện cổ dân gian thơ mộng và cả những câu chuyện “đẹp như chính đời thực viết lên” của Andersen? Andersen đã không còn xa lạ với độc giả trên thế giới, nhất là trẻ em. Những câu chuyện của ông ...

Có ai lớn lên mà chưa sống trong thế giới ca dao nghĩa tình của bà , trong những câu truyện cổ dân gian thơ mộng và cả những câu chuyện “đẹp như chính đời thực viết lên” của Andersen? Andersen đã không còn xa lạ với độc giả trên thế giới, nhất là trẻ em. Những câu chuyện của ông không chỉ để đọc mà để suy ngẫm và sống đẹp hơn. Một trong những nhân vật của Andersen đã đi vào tâm thức mọi thế hệ đó chính là cô bé bán diêm trong truyện cùng tên.


Những câu chuyện cổ tích của nhà văn Đan Mạch từ lâu đã có một vị trí không thể thay thế trong trái tim bạn đọc. Tác phẩm của ông nhẹ nhàng, trong sáng, toát lên tình yêu thương con người, mà thứ nhất là những người nghèo khổ. Qua đó, bày tỏ niềm tin vào thắng lợi cuối cùng của những điều tốt đẹp trên thế gian. Cùng với “nàng tiên cá” hay “Bầy chim thiên nga”, “Cô bé bán diêm” là một tuyên ngôn của Andersen.


Cô bé bán diêm mồ côi mẹ từ nhỏ. Bà nội- người thương yêu em nhất cũng đã qua đời. Em phải sống với người cha cục cằn, thô lỗ trong mọt ngôi nhà tồi tàn. Cô bé còn phải bán diêm để kiếm sống. Đó là một số phận bất hạnh, thiếu thốn cả về vật chất và tinh thần. Đêm giao thừa, trời rét, tuyết rơi trắng xóa. Trong khi mọi nhà đều rực rỡ ánh đèn và sực nức mùi ngỗng quay thì cô bé nghèo khổ vẫn “đầu trần chân đất, bụng đói cật rét, lang thang kiếm sống”. Nghệ thuật đối lập đã tô đậm hoàn cảnh sống bất hạnh của cô bé bán diêm. Đó là một sinh linh bé nhỏ tội nghiệp bị bỏ rơi giữa dòng đời.


Phần cảm động nhất của câu chuyện không phải sự đáng thương của cô bé mà là khi tác giả nói về những mộng tưởng của cô bé bán diêm. Lúc đầu, em chỉ định quẹt một que diêm để sưởi cho đỡ rét và vui thích khi thấy ngọn lửa “xanh lam rồi trắng dần ra”. Từ niềm vui nhỏ nhoi ấy, cô bé đã bước vào những cơn mơ kì diệu. Lần thứ nhất quẹt diêm, một lò sưởi ấm ám sang trọng hiện ra. Đó là ước mơ của những thân phận nghèo khổ giữa mùa đông giá rét. Lần thứ hai quẹt diêm, một bàn ăn thịnh soạn bởi bát đĩa bằng sứ và có cả ngỗng quay đang mời gọi em. Đó là ước mơ được một bữa ăn no, ăn ngon trong những chuỗi ngày đói khổ, lang thang kiếm sống.


Lần thứ ba quẹt diêm, em thấy một cây thông Noel với hàng ngàn ngọn nến lung linh. Em ước mơ được sóng trong mái ấm gia đình, được vui chơi như bao người khác. Lần thứ tư quẹt diêm, em thấy bà nội hiền hậu đang mỉm cười. Đó là ước mơ được sống trong tình yêu thương. Sau bốn lần quẹt diêm, những ước mơ về vật chất và tinh thần, em đều đã được trải qua. Tuy nó thật ngắn ngủi nhưng cũng đã sưởi ấm tâm hồn và cả trái tim cô đơn, lãnh lẽo của em. Và em muốn thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ, buồn đau này. Vì thế em đã quẹt diêm lần thứ năm, và em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Diêm nối nhau chiếu sáng như ban ngày. Em thấy bà nội to lớn và đẹp lão. Hai bà cháu cầm tay nhau và cùng về chầu Thượng Đế.


Hình tượng lấp lánh nhất trong bài là hình tượng ngọn lửa diêm. Mỗi ngọn lửa diêm thắp lên là thắp lên một ước mơ, khát vọng của tuổi thơ về một mái ấm gia đình. Ở đó, trẻ em được sưởi ấm, được vui chơi và được sống trong tình yêu thương. Thông qua đó, tác giả muốn bày tỏ sự cảm thông đối với những số phận bất hạnh, nghèo khổ trên thế giới. Thực tế, sau mỗi lần quẹt diêm, que diêm tắt.Chẳng có lò sưởi, bàn ăn, cây thông Noel và bà nội biến mất, chỉ còn lại đêm đông rét dữ dội và tuyết phủ trắng xóa, người qua đường lạnh lùng vô cảm và người cha cục cằn thô lỗ. Thực tế phù phàng thế, lại là cuộc sống mà cô bé phải đối diện hằng ngày. Vì thế, cô bé đã nghĩ đến cái chết. Vì chỉ có cái chết mới giúp em thoát khỏi sự khổ đau.


Cuối cũng, cô bé bán diêm đã chết ở một xó tường, trong đêm giao thừa, giữa những bao diêm đã đốt hết nhẵn. Cái chết vì đói, vì rét, vì tuyệt vọng và còn vì cả sự thờ ơ vô cảm của người đời. Thông qua cái chết của cô bé bán diêm, tác giả đã lên án tố cao xã hội thờ ơ, vô tình đối với những số phận nghèo khổ, bất hạnh. Từ đó, nhắc khẽ mọi người hãy biết san sẻ tình yêu thương với đồng loại. Nhà văn còn nhìn thấy cái chết của cô bé là cái chết thanh thản và mãn nguyện với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Bởi với Andersen, cô bé sẽ tìm thấy hạnh phúc ở một thế giới khác.


Cuộc sống không phải lúc nào cũng tuyệt vời, bên cạnh niềm vui còn lóng lánh những giọt nước mắt ở đời. Nhưng cuộc sống sẽ đẹp hơn bởi những trang văn, bởi những tấm lòng như Andersen.

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

Trần Bảo Ngọc

227 chủ đề

44292 bài viết

Cùng chủ đề
Có thể bạn quan tâm
0