VƯƠN LÊN - 16 Bài thơ hay nhất của nhà thơ Nguyên Đức
Gái quê với nét đoan trang, Mắt nai hòa dịu miên man ái từ. Tóc bồng gió lộng vi vu, Như tranh như vẽ vàng thu rợp trời. Người đi ngàn dặm sương khơi, Vượt qua giông tố rạng ngời sắc xuân. Lộ trình khúc khuỷu gian truân, Quén vun nghĩa sống gieo vần thanh tao. Vui cùng ...
Gái quê với nét đoan trang,
Mắt nai hòa dịu miên man ái từ.
Tóc bồng gió lộng vi vu,
Như tranh như vẽ vàng thu rợp trời.
Người đi ngàn dặm sương khơi,
Vượt qua giông tố rạng ngời sắc xuân.
Lộ trình khúc khuỷu gian truân,
Quén vun nghĩa sống gieo vần thanh tao.
Vui cùng duyên phận má đào,
Sắc son giữ vẹn luyến trao tim hồng.
Yêu thương với cả tấm lòng,
Hiến dâng thầm lặng mênh mông tình người.
Bao lần gục ngã chơi vơi,
Bản lĩnh bất khuất tuyệt vời trỗi lên.
Buồn vương gác lại một bên,
Đứng dậy đối diện chông chênh cuộc đời.
Mặc cho vật đổi sao dời,
Không hề nhục chí, nguyền lời thiêng liêng.
Từ u ẩn nỗi niềm riêng,
Tạo thêm động lực về miền hữu duyên.
Tri ân Tam Bảo phước điền,
Cha mẹ giáo huấn tâm hiền tịnh thanh.
Cho em sự nghiệp công thành,
Nguyện xin kết cỏ ngậm vành không phai.
Thơ Nguyên Đức