Truyện cười: Ai yếu kém giơ tay lên!
Tiếu lâm hội nhập Ai yếu kém giơ tay lên! Bạn nối khố của tôi may mắn được làm việc ở viện X. Viện X là viện gì mà bí mật thế? Không, nó hoàn toàn hoạt động công khai nhưng nó nghiên cứu rất phức tạp, rất vĩ mô. Đấy là viện nghiên cứu Việt qua Trung, nghiên cứu Trung qua ...
Tiếu lâm hội nhập
Ai yếu kém giơ tay lên!
Bạn nối khố của tôi may mắn được làm việc ở viện X. Viện X là viện gì mà bí mật thế? Không, nó hoàn toàn hoạt động công khai nhưng nó nghiên cứu rất phức tạp, rất vĩ mô. Đấy là viện nghiên cứu Việt qua Trung, nghiên cứu Trung qua Nga, nghiên cứu Nga qua Pháp, nghiên cứu Pháp qua Mỹ, nghiên cứu Mỹ qua Việt, nghiên cứu Việt qua Trung... cứ thế, cứ thế... gọi là Viện-nghiên -cứu-đèn-cù. Một viện toàn tiến sĩ trừ hai người không ai cho làm luận án, nếu cho làm chắc họ cũng đỗ tiến sĩ như ai, đấy là ông bảo vệ và bà bán nước ở cổng viện. Quả là viện quá quan trọng. Quan trọng đến nỗi bất kỳ ngày nào đến viện tìm ông bạn nối khố của tôi đều thấy viện vắng như chùa bà Đanh, trừ hai người cần mẫn làm việc từ 6 giờ sáng đến 10 giờ đêm, đó là ông bảo vệ và bà bán nước.
- Thằng này nói hay! - Bạn tôi giải thích cho tôi - Đây là viện nghiên cứu chứ không phải là viện tiếp khách. Các nghiên cứu viên đều được ở nhà nghiên cứu. Đến viện làm cái gì, chỉ tổ tiếp khách mệt người, tốn tiền thuốc nước chứ được cái gì?
- Phải quá! Phải quá! Xứng đáng là viện nghiên cứu gương mẫu! - Tôi reo lên phấn khởi.
Hoan hô! Cuối năm rành rành một núi cao các công trình nghiên cứu, kết quả đóng cửa miễn tiếp khách, chấp nhận mang tiếng chùa bà Đanh, quyết tâm xài bằng hết mấy chục tỉ đồng, tiền Nhà nước đầu tư. Một đỉnh Thái Sơn lừng lững các công trình nghiên cứu Việt chép y xì sách Trung, nghiên cứu Trung chép y xì sách Nga, nghiên cứu Nga chép y xì sách Pháp, nghiên cứu Pháp chép y xì sách Mỹ, nghiên cứu Mỹ chép y xì sách Việt.
Tết nhất sắp đến nơi, tổng kết cơ quan thật rôm rả, ai cũng có thành tích bởi vì ai cũng có công trình, cuốn nào cuốn nấy dày cộp.
- Có ai được liệt vào loại yếu kém không?
- Có chứ! Phải có chứ! - Bạn tôi khẳng định. - Nếu không có, báo cáo lên trên ai người ta tin. Số yếu kém chiếm 5%, đảm bảo đúng chỉ tiêu trên giao.
- Ai? -Tôi tò mò hỏi.
-Ông bảo vệ và bà bán nước.
- Họ mà yếu kém à? - Tôi kêu lên. - Họ làm việc suốt ngày sao lại yếu kém.
- Làm việc suốt ngày tất nhiên có lúc phải mắc lỗi chứ không làm việc thì lỗi đâu mà mắc! - Bạn tôi lại chém tay khẳng định chân lý muôn năm ngành công chức.
Hoá ra bà bán nước mắc lỗi một lần đưa nước chậm mời quý khách, một lần cho thủ trưởng uống nước nguội, khiến thủ trưởng suýt viêm họng. Ông bảo vệ mắc lỗi quên kính chào quý khách hai lần, quên lấy áo khoác giúp thủ trưởng một lần, suýt nữa thủ trưởng đánh mất áo khoác trên bàn thủ trưởng.
- Thế các nghiên cứu viên không ai yếu kém cả sao? - Tôi rụt rè hỏi.
- Tuyệt nhiên không! - Bạn tôi hùng hồn khẳng định.
- Thế thủ trưởng có hỏi: "Ai yếu kém giơ tay lên" không?
- Có chứ. Thủ trưởng tớ cực kỳ dân chủ.
- Thế có ai giơ tay lên không?
- Tất nhiên không.
- Nếu có ai giơ tay lên thì sao? -Tôi hồi hộp hỏi.
- Thì trời sập cái đoàng!
Ha ha ha... thảo nào trời chẳng bao giờ sập!
Ba Cái Đồn