01/03/2018, 16:51

Thơ tình buồn cuối Thu, thơ giao mùa Thu-Đông nhiều tâm trạng

Những bài thơ tình buồn cuối mùa Thu mới nhất. Thơ giao mùa Thu - Đông với nhiều tâm trạng và cảm xúc. Thơ buồn tàn Thu với tâm trạng cô đơn, lẻ loi khi mùa Đông lạnh lẽo sắp đến.. thơ tình buồn cuối mùa Thu (ảnh: internet) *** Xem thêm: TIỄN THU Tác giả: Nguyễn Đình Huân Thể ...

Những bài thơ tình buồn cuối mùa Thu mới nhất. Thơ giao mùa Thu - Đông với nhiều tâm trạng và cảm xúc. Thơ buồn tàn Thu với tâm trạng cô đơn, lẻ loi khi mùa Đông lạnh lẽo sắp đến..

thơ tình buồn cuối mùa Thu (ảnh: internet)

***Xem thêm:

TIỄN THU

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thể thơ: Bát ngôn
Mới đó thôi tháng mười về trước ngõ
Bước chân âm thầm theo gió heo may
Không kịp đón vì ta mải mê say
Với tháng chín chưa chia tay đưa tiễn

Thu sắp tàn con tàu thu ra biển
Sao ta vẫn còn lưu luyến thu ơi
Còn đắm say với chiếc lá vàng rơi
Còn mơ mộng với bầu trời xanh thắm

Thu có biết ta nhớ thu nhiều lắm
Thu dịu dàng thu đằm thắm dễ thương
Những chiều tà khi sợi nắng còn vương
Thu e thẹn với má hường mắt biếc

Bước chân đi mà trong lòng luyến tiếc
Thu ơi thu nỡ ly biệt nhau sao
Thu ra đi mang nỗi nhớ cồn cào
Vẫn còn nơi đây ngọt ngào hương cốm

Mùa đông đang về còn đâu nắng sớm
Vạt cải ngoài kia đã chớm lên ngồng
Ngày mai thôi hoa cải sẽ vàng bông
Ta dang tay đón mùa đông lạnh giá.






RỒI THU CŨNG ĐI

Tác giả: Diệp Ly
Thể thơ: Bát ngôn
Rồi cái mùa đẹp nhất cũng đi qua
Những dư âm nhạt nhòa dần trong mắt
Mây sầu đông nhuộm khung trời xám ngắt
Chiều bụi mưa hiu hắt nỗi mong chờ

Thu đi rồi buồn len cả trong mơ
Lệ hoen mi lời thơ nằm thao thức
Tiếng lá rơi hay tiếng lòng day dứt
Nỗi niềm riêng chồng chất giữa đêm dài

Thu xa rồi tình mình cũng xa bay
Chuyện nhớ thương bao ngày thành kỷ niệm
Vết sầu đau giá băng màu thẫm tím
Chạm một lần chết lịm tận ngàn sau.

Hai phương trời ký ức có tàn mau
Khi mây khói bay cao theo làn gió
Hồn ngẩn ngơ khi đông vừa chạm ngõ
Chữ ân tình một thuở đã mồ côi.

Khoảnh khắc giao mùa. ..hồn lạc lõng...chơi vơi.

thơ khung cảnh buồn cuối Thu
thơ khung cảnh buồn cuối Thu (ảnh: internet)

THU CHẾT

Tác giả: Diệp Ly
Thể thơ: Bát ngôn
Thu đang chết hay cuộc tình đang chết
Lời chúc thư rơi rớt lối mùa sang
Kỷ niệm buông theo từng xác lá vàng
Heo may khóc dở dang đời đôi ngã.

Ngàn mây xám đường chân trời xa quá
Đông hắt hiu vật vã nỗi niềm riêng
Bụi mưa bay đêm trở giấc cô miên
Hồn lạc lõng muộn phiền bên chiếc bóng.

Thu đang chết hay tình đang vô vọng
Lịm mồ sâu giấc mộng đã qua đời
Màu khăn tang lạnh lẽo đến chơi vơi
Tim vỡ nát rã rời từng mảnh nhỏ.

Mây của ai giờ cũng bay cùng gió
Thiên đường yêu bỏ ngõ tiễn tình trôi
Dấu hài xưa rong rêu phủ lâu rồi
Mùa hấp hối tình ơi mình vĩnh biệt .

Lỡ một lần yêu đắm say tha thiết
Để trọn đời nuối tiếc trọn đời đau
Thu chết rồi tình thôi hẹn kiếp sau
Lời từ tạ nghẹn ngào rưng ngấn lệ.

Lá vàng rơi chôn vùi câu ước thệ
Đáy hoang mồ chờ đợi gánh sầu vơi.






TIẾC LÁ THU TÀN

Tác giả: Diệp Ly
Thể thơ: Bát ngôn
Hết mùa rồi chiếc lá cũng tàn phai
Chiều thu cuối cuốn bay theo làn gió
Sầu rưng rức khi đông vừa chạm ngõ
Lời thơ buồn vàng võ những hoài mong.

Giao mùa rồi anh nơi đó thấy không?
Có buốt giá cõi lòng đêm thao thức
Những suy tư có làm tim day dứt
Khi dư hương lẩn khuất giữa canh trường.

Thu theo người dang dở cả mùa thương
Khung trời cũ vầng dương giờ tắt lịm
Khơi tro tàn tìm lại từng kỷ niệm
Thầm dối lòng ước nguyện vẫn còn đây.

Mây của trời sẽ cùng gió xa bay
Đường nhân thế lạc loài đôi chân nhỏ
Dấu hài xưa ẩn mình trong lớp cỏ
Như nhắc người còn đó một thời yêu.

Khu vườn tình giờ hoang phế cô liêu
Cây cằn cỗi tiêu điều trong buốt giá
Cành run rẩy luyến thương từng xác lá
Gió trở mùa chia ngã mộng ngày xanh.

Tiếc lá thu tàn...hay tiếc nuối tình anh...

thơ tàn Thu buồn bã
thơ tàn Thu buồn bã (ảnh: internet)

TẢN MẠN KHÚC GIAO MÙA

Tác giả: Hoa Lan
Thể thơ: Bát ngôn
Trời vô tình chở làn mây lãng đãng
Gió hững hờ lướt nhẹ bước qua cây
Ai vô tình để nhớ lại nơi đây
Hay thu đã trở mình vào ngày cuối.

Em giật mình bỗng thấy lòng tiếc nuối
Thu sắp qua mà đông vẫn chưa về
Đêm đến rồi bóng tối dài lê thê
Ngày trở giấc mang tình yêu khắc khoải.

Mối tình đầu nỗi nhớ dài hoang hoải
Phút giao mùa nhớ lại những ngày qua
Bởi đất trời hình như cũng giao thoa
Trong khoảnh khắc giữa yêu và quên lãng.

Mối tình đầu đã một thời lãng mạn
Cũng chỉ là kỷ niệm đã đi xa
Dẫu có buồn vì tình đã phôi pha
Thì trời đất vẫn giao hòa như thế!!!






GIỌT TÌNH
Tác giả: Hoàng Anh
Thể thơ: Bát ngôn
Đêm hôm qua và cả đêm nay nữa
Em thả hồn chan chứa những lần mơ
Để tình em còn thảo nốt nhạc thơ
Để em biết đợi chờ trong da diết

Đã lâu rồi kể từ khi tiễn biệt
Mùa thu xưa tình chết chốn thiên đường
Đoá hoa quỳnh chẳng nỡ nhạt sắc hương
Lúc nửa đêm mới vô thường trăng trối

Em thẫn thờ hỏi thu đâu ngày cuối
Tại vì sao đắm đuối lá thu vàng
Có lẽ nào nghiệp nặng gánh trần mang
Chưa trả hết nên vội vàng mơ mãi

Thả niềm vui thả cuồng ghen điên dại
Những vần thơ hoang hoải lúc thu tàn
Thả đa đoan và thả những trái ngang
Thu nằm mơ đòi quàng khăn gió ấm

Đông về chưa mà sao đêm dò dẫm
Giấc mơ còn ướt đẫm giọt tình chăng ?!

thơ tiễn Thu với tâm trạng buồn
thơ tiễn Thu với tâm trạng buồn (ảnh: internet)

KÝ ỨC CUỐI MÙA THU

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thể thơ: Bát ngôn
Cuối mùa thu còn lác đác mưa rơi.
Trời se lạnh lòng không vơi nỗi nhớ
Vẫn còn đây bao nỗi niềm trăn trở.
Mùa thu tàn khi cơn gió đi hoang.

Gió hanh hao lác đác rụng lá vàng.
Thời tiết giao mùa đông sang rồi đó.
Bãi đất bên sông đìu hiu loang lổ.
Bỗng chạnh lòng nghe nỗi nhớ mênh mông.

Nhớ quê xưa nhớ ngọn khói đốt đồng.
Có vạt cải bên bến sông đẹp quá.
Bông vàng tươi ngoài bãi đê hoang dã.
Bóng chiều tàn nhuộm tím cả hoàng hôn.

Khói lam chiều nhà ai ở cuối thôn.
Có phải mẹ đang nấu cơm chờ đợi.
Đứa con phương xa lúc nào cũng vội.
Dù trong lòng luôn vời vợi nhớ quê.

Chỉ mong sao có cơ hội quay về.
Đi chân trần bước trên đê chầm chậm.
Thăm mẹ hiền trong ngôi nhà đầm ấm.
Nơi quê nghèo tình nồng thắm keo sơn.






ĐÔNG LẠNH
Tác giả: Hoàng Đài
Thể thơ: Song thất lục bát
Đông vội đến mây trời lảng vảng
Thu tạ từ dĩ vãng dần trôi
Nắng buông rát bỏng vành môi
Nhớ người xưa ấy để rồi buồn mang

Đã chót lỡ tim vàng xao xuyến
Tình trao nhau ước nguyện dài lâu
Xuân xanh thắm mối duyên đầu
Hạ tàn thu mãn vẹn câu ái nồng

Ngỡ ấm cả trời đông lạnh giá
Lòng bảo lòng khắc dạ ngàn năm
Mãi như ánh nguyệt đêm rằm
Êm đềm ru mộng xa xăm chẳng mờ

Bao tình cảm lên thơ thủa nọ
Phải chăng là theo gió vội bay
Còn đây nỗi nhớ đong đầy
Dõi tìm ký ức..hanh gầy tim côi.

thơ tình cuối Thu đầu Đông buồn
thơ tình cuối Thu, đầu Đông buồn (ảnh: internet)

TÌNH MÙA ĐÔNG
Tác giả: Hà Thu
Thể thơ: Song thất lục bát
Đông vội vã xua tan mùa nắng
Đẩy Thu đi khuất rặng trâm bầu
Mưa nhiều từng đợt lao xao
Nửa tim đơn lạnh cồn cào vấn vương

Thu đi vội má hường cũng nhạt
Nhìn lá vàng ngơ ngác tung bay
Mùa đông ghé vội nơi này
Cung Hằng khuất bởi áng mây giữa trời

Gom nhặt lá vàng rơi sót lại
Ghép thơ tình luyến ái mùa đông
Với bao nỗi nhớ ngập lòng
Gởi vào trong gió đợi trông xuân về

Mùa đông lạnh tái tê buốt giá
Sưởi ấm lòng bằng cả tình thơ
Hỏi ai có đợi ? có chờ ?
Hãy về sum họp thỏa mơ bao ngày.






NỖI NHỚ LÚC GIAO MÙA

Tác giả: Đức Trung - TĐL
Thể thơ: Lục bát
Thu tàn rồi lại đến đông
Để cho nỗi nhớ trong lòng chênh chao
Hàng cây trong gió lao xao
Lá vàng rơi xuống nôn nao cõi lòng.

Em đi rồi có nhớ không?
Mình anh ở lại ngóng trông đợi chờ
Nhiều lần anh thấy trong mơ
Gặp em âu yếm ôm bờ vai xinh.

Tỉnh ra vẫn chỉ một mình
Vẳng nghe tiếng gió ru tình trong đêm
Bồi hồi anh nhớ về em
Nhớ từng hơi thở dịu êm ngọt ngào.

Tình xưa ngày ấy em trao
Đêm về anh thấy nghẹn ngào trong tim
Mình em lẻ bóng cánh chim
Nhớ em anh biết đi tìm nơi đâu?

thơ tình cuối Thu thật tâm trạng
thơ tình cuối Thu thật tâm trạng (ảnh: internet)

KHÓC MÙA THU CHẾT
Tác giả: Diệp Ly
Thể thơ: Bát ngôn
Gom lá khô vùi thu vào huyệt lạnh
Đêm tủi sầu cô quạnh chít khăn tang
Mảnh duyên thừa ở đợ ải trần gian
Đông buốt giá lỡ làng bao ước vọng.

Chuyện ngày xưa bây giờ là ảo mộng
Sẽ tan theo gió lộng bóng mây trôi
Vầng trăng nghiêng về miền nhớ xa xôi
Cho ký ức mồ côi nằm thao thức.

Ngọn sầu đông sầu đâu dâng chất ngất
Bóng hình quen ẩn khuất bụi thời gian
Soi gương đời héo hắt mảnh dung nhan
Thu lịm chết dở dang mùa thương cũ.

Đáy mộ sâu lời thơ buồn héo rủ
Níu dư hương ấp ủ chút tàn phai
Trả lại người tình một thoáng xa bay
Đường nhân thế đọa đày câu duyên kiếp.

Thu đã chết trong âm thầm nuối tiếc
Lời di ngôn rên xiết lối rêu phong
Gió thì thầm hát khúc hát sầu đông
Cho nỗi nhớ mênh mông vùng kỷ niệm.

Lệ tràn mi lửa tình đành tắt lịm
Tiếng kinh cầu tiễn biệt một mùa thơ.






VÀO ĐÔNG
Tác giả: Hanh Kim Iub
Thể thơ: Thất ngôn
Ngọn gió vô thường đã cuốn trôi
Áng mây chênh chếch phía lưng đồi
Trời hanh lịm tắt dần ngã bóng
Từng vạt nắng vàng phai rớt rơi...

Làm sao tuôn được vần hoạ xướng?
Cả trời mơ mộng với yêu thương?
Thu đã quay đi, quay lưng vội!
Ngẫu hứng thi ca cũng chơi vơi...

Thu đã đi về chốn xa xôi...
Vương vấn hồn thơ vụn... rã rời..
Biết chặng tình thu là vô lối?
Sao còn khao khát nhớ thu ơi?

Bờ vai gầy mỏng càng thêm buốt
Đông đến! sương rơi lạnh cả người
Tìm đâu con nắng vàng xưa hỡi?
Gom về sưởi ấm mảnh tình côi?

Bốn mùa hoa cỏ! Phải buông xuôi!
Mùa đổi mùa sang dạ rối bời
Tiếc thu lạ lẫm dòng thơ lạnh
Co cụm cả vần mãi mà thôi...!

thơ tình buồn cuối mùa Thu
thơ tình buồn cuối mùa Thu (ảnh: internet)

THU QUA VỘI

Tác giả: Hà Thu
Thể thơ: Song thất lục bát
Nhìn lá rụng bay đầy ngõ nhỏ
Biết rằng là đông cố tình sang
Mùa thu đi quá vội vàng
Mang theo kỷ niệm ...riêng mang giọt sầu

Tôi nhớ mãi mùa ngâu năm trước
Nơi chốn này ước được nên duyên
Hẹn nhau kết nối mộng huyền
Chờ mùa xuân thắm thuyền quyên xuôi dòng

Nhưng cũng chỉ là mong và đợi
Người vô tình để lỗi đường tơ
Phải chăng Nguyệt Lão hững hờ
Hay do phận bạc nên giờ rẽ phân

Đông lại đến bao lần rồi nhỉ !
Là mấy thu ngẫm nghĩ thêm sầu
Đông này người ở nơi đâu...
Có còn lưu giữ tình đầu hay quên ?

Nếu có thể bắt đền trả lại
Níu thu về để trải lòng thêm
Để nghe lời nói êm đềm
Để nghe gió thổi dịu êm vỗ về.

(đang cập nhật...)
0