Thơ Tình: Ai Về Trong Cơn Say!?
Phố phường độ này khác xưa nhiều quá, ấy thế mà ta chẳng nhận ra? Chà, người ta yêu đã xa xăm quá, ấy thế mà như mới hôm qua! Em có thấy về không? Giữa cái sắt se của lồng lộng niềm riêng đang đùa giỡn bên ngoài ô cửa? Còn ta vẫn hoài lần lữa những áng để gửi vào trong giấc mộng hoang đàng viễn ...
Phố phường độ này khác xưa nhiều quá, ấy thế mà ta chẳng nhận ra? Chà, người ta yêu đã xa xăm quá, ấy thế mà như mới hôm qua! Em có thấy về không? Giữa cái sắt se của lồng lộng niềm riêng đang đùa giỡn bên ngoài ô cửa? Còn ta vẫn hoài lần lữa những áng để gửi vào trong giấc mộng hoang đàng viễn biệt, ta vẫn đi như chưa bao giờ dừng lại, ta vẫn uống cả mùa hạ vào trong cổ họng để rực cháy lên nỗi nhớ hanh gầy. Trong một khoảnh khắc của ngày từ tạ, ta đã hóa thành một kẻ viễn hành ru mãi những tiếng gọi tình, ta đã hóa thành tấm hồn của để ru êm đềm dòng chảy Hương giang! ()
Lặng lờ ngủ bên thềm cửa
Đêm nay say quá, rõ thật là!
Bâng khuâng ven trời lạnh
Mơ hồ… tôi nhớ một người xa
Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi?
Đây niềm xa cách có chi vui?
Cớ sao tôi cười như mê dại,
Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?
Trăng đứng tự tình tiêu điều khóc
Đêm chẳng chung lời với nước mây
Hình bóng ai về trong sương khói
Xiêm y tha thướt dáng trang đài
Kiều nữ giật mình từ đáy mộ
Hay gió vô ngôn bỗng ồn ào?
Sao tôi nghe tiếng như ai đó…
Bước giữa hồn tôi đương xôn xao!
– – : Ai về trong cơn say!?
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm: hoặc và