13/01/2018, 21:25

Thi học kì 2 môn Văn 6 có đáp án năm học 2016 – 2017

Thi học kì 2 môn Văn 6 có đáp án năm học 2016 – 2017 Tham khảo đề thi học kì 2 lớp 6 môn Văn năm học 2016 – 2017. I) Trắc nghiệm: (3 điểm) – Mỗi câu trả lời đúng được 0.25 đ. Đọc đoạn văn và các câu hỏi trả lời bằng cách khoanh tròn câu đúng nhất. Tên : ………&helli ...

Thi học kì 2 môn Văn 6 có đáp án năm học 2016 – 2017

Tham khảo đề thi học kì 2 lớp 6 môn Văn năm học 2016 – 2017. I) Trắc nghiệm: (3 điểm) – Mỗi câu trả lời đúng được 0.25 đ. Đọc đoạn văn và các câu hỏi trả lời bằng cách khoanh tròn câu đúng nhất.

Tên  : ………………………

Lớp  : ……….

ĐỀ KIỂM TRA HỌC KỲ 2

MÔN NGỮ VĂN LỚP 6

Thời gian làm bài: 45 phút (không kể thời gian phát đề)

I) Trắc nghiệm: (3 điểm) – Mỗi câu trả lời đúng được 0.25 đ.

Đọc đoạn văn và các câu hỏi trả lời bằng cách khoanh tròn câu đúng nhất. 

“Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây hết bụi, mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thưở biển Đông. Vài chiếc nhạn mùa thu chao đi, chao lại trên mâm bể sáng dần lên cái chất bạc nén. Một con Hải âu bay ngang, là là nhịp cánh….”

1) Đoạn văn trên trích từ văn bản nào?

a) Lao xao           b) Vượt thác         c) Cô Tô         d) Sông nước Cà Mau

2) Tác giả đoạn văn trên là ai?

a) Nguyễn Tuân    b) Duy Khán             c) Tố Hữu           d) Võ Quảng

3) Cảnh trên là một bức tranh như thế nào?

a) Bao la, bát ngát                      b) Hùng vĩ, tráng lệ

c) Duyên dáng, trữ tình               d) Sâu thẳm, huyền bí

4) Biện pháp nghệ thuật nào được sử dụng trong đoạn văn?

a) So sánh             b) Nhân hóa              c) Ẩn dụ                d) Hoán dụ

5) Câu nào dưới đây không phải là câu trần thuật đơn có từ là?

a) Mẹ là ngọn gió của con suốt đời                  b) Người ta gọi chàng là Sơn Tinh

c) Bồ Các là bác chim ri                                  d) Tre là người bạn thân thiết của nhà nông

6) Có mấy kiểu hoán dụ thường gặp?

a) Một                  b) Ba                  c) Năm                   d) Bốn

7) “Biển lúc tẻ nhạt, lúc lạnh lùng, lúc sôi nổi hả hê, lúc đăm chiêu gắt gỏng”. Câu văn trên có bao nhiêu chủ ngữ, vị ngữ?

a) Một vị ngữ, nhiều chủ ngữ                 b) Một chủ ngữ, một vị ngữ

c) Một chủ ngữ, nhiều vị ngữ                 d) Hai chủ ngữ, hai vị ngữ

8) Dòng nào dưới đây không phải là từ láy?

a) lâm thâm                b) nằng nặc              c) ngủ ngon          d) đinh ninh

9) Dòng nào sau đây sử dụng biện pháp nhân hoá?

a) Con sông thức tỉnh                 b) Miệng cười như thể hoa ngâu

c) Cả hội trường vỗ tay rào rào    d) Chị ấy có một giọng nói rất ấm

II) Tự luận: 7 điểm

Câu 1 (2 điểm)

a) Chép lại 5 khổ thơ đầu của bài thơ “Lượm” (1 điểm)

b) Nội dung bài học ?

Câu 2 (5 điểm) Tả về thầy giáo hoặc cô giáo mà em yêu quý nhất.


ĐÁP ÁN VÀ HƯỚNG DẪN LÀM BÀI

I. Trắc Nghiệm

Đáp án : 1c    2a    3b    4a    5b   6d  7c   8c    9a

II. Tự Luận

Câu 1.

Cây tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam, bạn thân của nhân dân Việt Nam.

Câu 2. 

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cửa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm “lận đận” với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: “Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học”. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống Mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.

Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những rò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: “Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẻ với con“. Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: “Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo….“. Thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.

Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:

“Ngọc không mài không sáng, người không học không tài.”

0