24/05/2017, 13:27

Tả lại hình ảnh người mẹ đang ru con ngủ

Đề bài: Em hãy viết bài văn Tả lại hình ảnh người mẹ đang ru con ngủ. “À á ru hời…ru hời ru…. công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước. . à…trong nguồn chảy ra. . ”. Những lời ru như đem tất cả những bài học vào trong tâm hồn nhỏ bé của chúng ta một cách vô ...

Đề bài: Em hãy viết bài văn Tả lại hình ảnh người mẹ đang ru con ngủ. “À á ru hời…ru hời ru…. công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước. . à…trong nguồn chảy ra. . ”. Những lời ru như đem tất cả những bài học vào trong tâm hồn nhỏ bé của chúng ta một cách vô thức. Bây giờ lớn rồi nhưng khi nghe thấy những lời ru ấy tôi lại thấy bâng khuâng xao xuyến mà nhớ lại những gì là của tuổi thơ. Chị gái tôi đã lấy chồng và giờ đã là một ...

Đề bài: Em hãy viết bài văn .

“À á ru hời…ru hời ru…. công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước. . à…trong nguồn chảy ra. . ”. Những lời ru như đem tất cả những bài học vào trong tâm hồn nhỏ bé của chúng ta một cách vô thức. Bây giờ lớn rồi nhưng khi nghe thấy những lời ru ấy tôi lại thấy bâng khuâng xao xuyến mà nhớ lại những gì là của tuổi thơ. Chị gái tôi đã lấy chồng và giờ đã là một người mẹ rồi, chính vì thế hôm nay bỗng dưng, có lẽ đã rất lâu rồi tôi lại nghe thấy những âm thanh ngọt ngào ấy. Điều đặc biệt hơn nữa đó chính là hình ảnh của chị khi ru con ngủ nó mới thật sự đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi tự hỏi mình không biết rằng khi xưa mẹ tôi cũng có dáng vẻ ấy chăng. Mà cũng có thể đó là hình ảnh của tất cả những người phụ nữ Việt Nam khi ru con ngủ.

ta lai hinh anh nguoi me dang ru con ngu

Là một đứa trẻ con thì chúng chỉ có mỗi việc ăn và ngủ thôi, thế nhưng có những đứa quấy thì còn phải ru ngủ nhiều nữa. Hình ảnh của đứa cháu tôi làm cho tôi tưởng tượng không biết mai này con mình sẽ trông như thế nào nhỉ. Sáng ra chị tôi cho nó ăn chơi một lúc rồi chị ru nó ngủ. Những âm thanh ngọt ngào lại cất lên làm cho tôi cũng thấy buồn ngủ chứ huống chi là con nít. Dáng vẻ của chị thật sự khác quá đi, chị không còn là một cô thiếu nữ đỏm dáng với tóc tai thả mượt mà nữa mà giờ đây chỉ buộc gọn đến móng tay cũng cắt hết đi để nuôi con cho sạch. Thế rồi một tay chị kê đầu đứa cháu tôi, một tay ôm lấy thân nó vào lòng mình, áp cái mặt nhỏ xíu hồng hồng vào bầu sữa ấm nồng nơi trái tim người mẹ đang đập lên những nhịp yêu thương. Miệng chị hát tay chị bồng con, mắt chị ngắm cái sinh linh bé nhỏ của mình đầy tình yêu thương vô bờ bến. Chị bông bông vào mông nó cho nó ngủ ngon hơn. Một vài tiếng khóc oe oe của nó xuất hiện để quấy mẹ nó. Thế nhưng tâm hồn trẻ thơ không thể nào cưỡng lại được âm thanh cùng những cử chỉ đầy yêu thương của mẹ nó mà đi vào giấc ngủ. Ôi gương mặt nó hiền quá, dễ thương quá, nhìn chị tôi thật khác xưa.

Đêm đến nó lại được bầu ti một bữa thật no nê, một ngày mà nó không bú thì chắc bầu ngực của chị tôi căng và tức ngực lắm. Thế rồi chị lại ru nó ngủ, tôi đang học trong nhà mà nhìn thấy cái dáng hình ấy lại thấy yêu thương quá. Ban đêm nó quấy hơn, khó ngủ hơn khiến cho mẹ nó cũng vất vả hơn. Nó gắt ngủ học oe oe lên, tiếng khóc ấy như bắt đền mẹ nó. Chị tôi miệng vừa hát vừa nựng con “ A mẹ xin, mẹ thương”. Nghe thật là yêu thương làm sao. Nó khóc chị thì miệng nựng yêu tay bông bông vào mông nó. Có lúc thì lại ngồi vào võng đung đưa. Khuya rồi mà chị vẫn phải đứng dậy để bông dong nó thật sự cũng thấy được đức hi sinh của người mẹ lớn như thế nào.

Tôi ngẩn ngơ ngồi nhìn chị bỗng chị nói : “Dì không đi ngủ đi học khuya thế ?”. Tôi dạ vâng trả lời sau đó lại gần chị nó im khóc và bắt đầu vào giấc ngủ, tôi khẽ nói nhẹ nhàng vào tai chị “ Chị ơi có lẽ ngày xưa mẹ cũng ru chị em mình như chị bây giờ nhỉ?”. Chị khẽ cười rồi hai chị em bắt đi ngủ trong cái thở nhẹ nhàng và ùi sữa thơm từ đứa trẻ. Chị ngủ ghế tay vẫn một lấy nó vào lòng thỉnh thoảng nó cựa lại bông bông vào mông nó.

0