21/02/2018, 09:38

Tả cây bàng đang thay lá giữa mùa thu – Văn hay lớp 6

Tả cây bàng đang thay lá giữa mùa thu – Bài làm 1 Có người nói với tôi rằng mùa thu chính là mùa của sự chia li của sự cách biệt của nỗi nhớ miên man. Nhưng dù có những lí do như thế cũng không làm tôi thôi thích màu thu. Tôi thích mùa thu thích tất cả những thứ thuộc về nó ...

Tả cây bàng đang thay lá giữa mùa thu – Bài làm 1

Có người nói với tôi rằng mùa thu chính là mùa của sự chia li của sự cách biệt của nỗi nhớ miên man. Nhưng dù có những lí do như thế cũng không làm tôi thôi thích màu thu. Tôi thích mùa thu thích tất cả những thứ thuộc về nó thích những chiếc lá bàng đặc trưng của mùa thu Việt Nam đang  thay lá.

Khi những cơn gió lạnh đang bắt đầu thổi là dấu hiệu kết thúc màu hè sinh sôi nảy nở và nhường chỗ cho mùa thu lá đỏ. Theo quy luật tự nhiên của đất trời thì cây bàng trước của nhà tôi cũng bước sang mùa thay lá. Thế nhưng nó dường như không vội chuyển lá như những cây khác. Chẳng thế mà khi cây bàng lăng đã rụng những chiếc lá đầu tiên thi cây bàng dường như vẫn  cố mình chống chọi với những cơn gió ngày càng mạnh, nó vẫn chưa rụng chiếc lá đỏ nào. Cây bàng trông như một  cái ô lớn, thân nó sần sùi. Bố tôi nói là nó đã có từ lâu lắm rồi từ khi bố còn bé xíu. Hôm nay bố nói mai sẽ có đợt gió mùa lớn lắm. bố dặn mọi người phải chú ý mặc quần áo ấm. Tôi chợt nghĩ đến cây bàng gặp trận gió to như thế chắc nó sẽ rụng hết lá mất. Tôi ngó ra ngoài thấy mấy hôm nay nó đã rụng vài chiếc lá không thể giữ được nữa. Tôi chạy ra ngoài nhặt từng chiếc lá lên. những chiếc lá màu vàng úa đã hơi cong do lá thổi nhiều nên nó đã khô lạ mà không còn được tươi nữa. Nhìn cây bàng lúc này chắc nó đang gắng mình để ngăn không cho những chiếc lá rơi. Cuối cùng cơn gió mùa đã đến. Vào buổi tối nó những cơn gió gào thét bên cửa đập vào mái tôn nghe ù ù. Tôi lo lắng không biết cây bàng thế nào rồi. Sáng hôm sau khi mẹ vừa gọi tôi thức dậy tôi sực nhớ ra và chạy ngay ra ngoài xem cây bàng như thế nào rồi. Khi tôi ra đến nơi thì cây bàng đa rụng sạch lá, chỉ còn vài chiếc lá vân còn đang trên cây. Nhìn gốc bàng đầy những chiếc lá tôi thấy thương nó quá, tôi nói mẹ nhưng mẹ nói cây thay lá là một điều tự nhiên mà rồi khi lá bàng rụng hết thì cây sẽ lại mọc những chồi non để đón chào mùa xuân mới thôi con ạ. Tôi nghe mẹ nhưng vẫn thấy thương cây lắm không còn những chiếc lá bảo vệ thì sao no có thể chống chọi được với mùa đông lạnh giá đây.

Tôi cùng mẹ đi quét dọn những chiếc lá rụng dưới gốc. Nhiều lắm những chiếc lá rụng nhiều không sao đếm được. Còn bây giờ nhìn trên cây thì tôi có thể đếm được những chiếc lá chỉ còn trên đầu ngón tay mà thôi. Những chiếc lá còn lại như đang cố bám lại trên cây. Nó không muốn rơi xuống bề mặt đất cuối cùng nó vẫn muốn được sống được tồn tại trên cây dù chỉ và những thời gian ngắn ngủi nhất. Cây bàng dường như cũng đang dang những cảnh to lớn của mình ra để che chở cho những chiếc là không bị rụng. Nhưng dù có cố gắng bao nhiêu thì những chiếc lá cuối cùng cũng đã rụng, nhìn cây bây giờ xơ xác không một chiếc lá mà lòng tôi cảm thấy như cũng thiếu một cái gì đó. Giờ đây cây bàng đứng yên, lá đã rụng hết nó không còn gì để bảo vệ nữa. Dường như nó cũng đang rất buồn vì đã mất đi những đứa con mà nó thương yêu nhất nó muốn che chở cho nhất. Mẹ tôi nói bây giờ là thời điểm cây rất cần dự trữ chất dinh dưỡng để cây mọc chồi non và để chống trọi với mùa đông lạnh giá. Mùa này bàng không đẹp, đó là mùa bàng rụng lá bàng xơ xác nhưng tôi không thích nó. Tôi vẫn thích những chiếc lá bàng đó và tôi vẫn thích cái sự sống cái sự chống lại tất cả mọi cơn gió cơn bão táp của cuộc đời. Cuộc đời của cây bàng chẳng phải cũng như cuộc đời con người hay sao. Có lúc con người thuận buồm xuôi mái không gặp khó khăn gì ấy chính là mùa xuân là mùa hè của cây bàng đó là lúc cây đơm hoa kết trái là lúc mà cây đẹp nhất. Cũng có những lúc ta gặp những khó khăn vất vả những nỗi đau ấy chẳng phải là mùa thu đó sao. Khi ấy ta cố gắng để nó không xảy ra nhưng như một lẽ tự nhiên nó vẫn đến buộc ta phải trải qua. Còn mùa đông chính là khi mà cây đang trỗi dậy những sức sống để vươn lên mọc những mồm non tươi đẹp thì ấy cũng là khi mà con người cần mạnh mẽ để vượt qua được những khó khăn. Có thể ta không thể vượt qua được dẫn đến thất bại cũng tương tự như thế đây cũng alf thời điểm khó khăn nhất của cây nếu không  vượt qua được có thể nó sẽ chết. Vì vậy ta cần phải quý trọng những thứ đã qua cũng như không nên chỉ thấy cái đẹp mà cây bàng mang lại cho chúng ta vào các mùa khác mà không thích cây bàng vào mùa rụng lá.

Cây bàng là một hình ảnh thân thương là một kỉ niệm đẹp và mỗi khi nhớ đến nó tôi nhớ đến gia đình tôi và đó sẽ là một biểu tượng trong tâm hồn tôi nhất là khi mà nó bước vào mùa thay lá.

Tả cây bàng đang thay lá giữa mùa thu – Bài làm 2

Mùa hạ vừa đi qua thì mùa thu cũng đã kịp đến, mùa thu về mang theo tiết trời ấm áp, ánh nắng rất nhẹ, không gay gắt như cái nắng hè. Em thích tiết trời của mùa thu vì nó mang đến cho mọi người cảm giác rất dễ chịu, những cơn gió thổi nhẹ nhàng, khoan thai hơn. Tuy nhiên, mùa thu là mùa tàn úa, cây bắt đầu rụng lá, thay đi  hết những chiếc lá già để chuẩn bị cho một mùa xuân bắt đầu đâm chồi, nảy lộc những chiếc lá tươi mới.

Trước sân trường em trồng rất nhiều những cây bàng, thân cây cao lớn, tán lá rộng, cành lá xum xuê, xanh tốt rợp bóng cả một góc sân trường.

 Mùa thu đến, những chiếc lá bàng xanh bắt đầu vàng úa, rụng dần. Cây bàn, không còn xanh tốt, xum xuê như trước nữa.Những chiếc lá cứ rụng dần, rụng dần đến khi cành cây trơ trọi, không còn chiếc lá nào. Những quả bàng cũng già dần, mất đi sắc xanh vốn có mà ngả sang màu nâu vàng, bàng rụng xuống sân trường tạo nên những âm thanh lộp độp.

Mỗi khi có cơn gió, dù rất nhẹ thổi qua cũng làm những chiếc lá đỏ vàng rơi lả tả, những chiếc lá rụng rơi đầy một góc sân trường, bay xào xạc khắp nơi.

Nhặt những chiếc lá rụng, tung lên cho bay trong gió, hay nhặt những quả bàng khô để chơi chắt, chơi hòn là những trò chơi rất thú vị của đám học sinh.

Chúng em tụ tập thành từng nhóm ba đến bốn người, “đại bản doanh” là dưới gốc cây bàng, chúng em phân công nhau đi nhặt quả ở xung quanh bồn cây, sau đó tập hợp lại để cùng nhau chơi. Những quả bàng khô rất nhẹ và vừa tay nên khi chơi xóc hòn, chúng em sẽ không bị đau tay như khi dùng những viên đá. Trò chơi từ những quả bàng cũng rất đa dạng, có khi chúng em chơi xóc hòn, có khi chơi ô ăn quan, nhảy ô… trò nào cũng rất thú vị, chúng em chơi rất vui vẻ.

Một trò chơi nữa mà chúng em cũng rất hay chơi khi những chiếc lá rụng xuống, đó là trò chơi bắt lá. Chúng em sẽ đứng ở dưới gốc cây, khi lá rụng thì chúng em sẽ chạy theo, bắt lấy những chiếc lá, nếu lá rơi xuống đất rồi thì chiếc lá ấy sẽ không được tính điểm. Sau khi trò chơi kết thúc, nếu ai bắt được nhiều lá nhất thì người đó sẽ là người chiến thắng.

Lá bàng rụng nhiều cũng làm các cô lao công bận rộn, tất bật hơn với công việc của mình. Sân trường có khi vừa được các cô dọn sạch sẽ thì những cơn gió lại làm rơi xuống rất nhiều lá mới, sân trường luôn được bao phủ bởi lá rụng.

Những chiếc lá bàng đỏ phủ kín sân trường làm cho sân trường rất khác lạ, như mặc trên mình một chiếc áo mới đầy màu sắc.Khi có ánh nắng chiếu vào, những chiếc lá càng trở lên rực rỡ, bắt mắt đến lạ kì. Những chiếc lá bị thổi tung bay trong gió trông rất đẹp, như những bông tuyết rơi vậy. Nhưng những bông tuyết này lớn hơn, nhẹ hơn, không hề giá lạnh và màu sắc cũng rực rỡ hơn.

Khung cảnh sân trường được bao phủ bởi lá bàng tuy rất đẹp, có phần thơ mộng, lãng mạn nhưng mỗi khi ngước tầm mắt nhìn lên thân cây trơ trọi lá thì em lại cảm thấy rất buồn và có chút xót xa.

Mỗi lần có gió thổi làm rụng lá, những cành cây trơ trọi, xơ xác lại khe khẽ  đung đưa như muốn nói lời li biệt với những chiếc lá. Những chiếc lá thì bay chầm chậm trong không trung trước khi đáp xuống mặt đất như tiếc nuối, lưu luyến nơi mà nó đã sinh ra, lớn lên, cũng là nơi nó rụng xuống, nói lời tạm biệt cuối cùng với cây. Khung cảnh mùa thu tuy đẹp nhưng sao thật buồn, những mất mát vẫn in dấu trên từng cảnh vật.Cây bàng không còn lá làm em thấy nó thật trống trải, như thiếu vắng gì đó rất quan trọng, cảm giác rất lạ lẫm, mất mát.

Những chiếc lá rụng hết, cây bàng xơ xác như vừa trải qua một trận bão lớn vậy, sự sống bị hút sạch, không còn tràn đầy sức sống khi mới vào mùa hạ nữa. Những cành cây đơn độc một mình chống chọi với những cơn gió và  cơn mưa  mùa thu.

Tuy nhiên, cây bàng  rụng lá không phải tình trạng kiệt quệ, suy yếu của cây  mà là một quy luật tất yếu của tự nhiên, của đất trời. Năm nào cũng vậy, cứ hễ thu về là cây bàng lại bắt đầu trút hết lá, tình trạng này sẽ kéo dài cho đến hết mùa đông lạnh giá, để khi bước vào mùa xuân, khi những hạt mưa xuân rơi xuống thì cây bàng lại bắt đầu sinh sôi, đâm chồi, nảy lộc, những chiếc lá mới sẽ lại được mọc ra xanh tốt. Cây bàng một lần nữa khoác lên mình bộ quần áo mới rực rỡ hơn, tươi tốt hơn ; sức sống được hồi sinh mạnh mẽ, nhựa sống lại  căng tràn trong từng tán lá. Diện mạo của cây bàng lại trở lại hình ảnh xanh tốt, tán rộng,cành lá  xanh mướt như ngày nào.

Mùa thu làm cho cây bàng rụng lá, nhưng khi mùa đông qua đi thì sức sống của nó lại được hồi sinh, cây bàng mang trong mình một sức sống tiềm tàng thật mạnh mẽ, sức sống ấy làm nó có thể chống chọi với cả một mùa đông lạnh lẽo để tiếp tục sinh sôi. Có lẽ, lá rụng là khi cây bàng ấp ủ trong nó  những  nguồn sống mới dạt dào, mạnh mẽ hơn. Khi những chiếc lá mới nảy mầm là khi nó chứng minh được sức sống mãnh liệt, kì diệu của mình.

Tả cây bàng đang thay lá giữa mùa thu – Bài làm 3

Cái Thùy chăm chỉ nhặt từng cái lá bàng rụng, xếp lại thành chồng như bạn. Những cái lá này chơi bán hàng thì thích biết mấy. Nhưng nó không thích chơi bán hàng. Nó chỉ chắt chiu giữ từng cái lá bàng như vậy. Từng li, từng tí của cây bàng này, cái gì nó cũng quý. Đối với nó, cây bàng này thật thân thiết.

Cái cây ấy mùa này, hết tầng lá nọ đến tầng lá kia che kín không cho một tia nắng rọi được xuống đất để cho chúng em chơi đùa. Mùa hè này, những cái lá to của nó toàn một màu xanh ngắt, màu xanh mát mẻ biết bao nhiêu!

Sang cuối thu, lá của nó ngả thành màu tía và bắt đầu rụng xuống. Cái màu tím kì diệu không thể thấy ở bất cứ một cây nào khác kia, càng nhìn càng đẹp. Đố anh họa sĩ nào pha đúng cái màu tía của cây bàng cuối thu. Những lá ấy rụng xuống mỗi ngày mỗi chiều. Cái Thùy cứ đi học về là ra nhặt sạch từng cái. Nó xếp từng chồng, to ra to, nhỏ ra nhỏ, để gọn lại vào góc nhà.

Qua mùa đông, cây bàng trụi không còn một lá, cành lá như khô lại in trên nền trời đẹp. Trong những ngày rét nhất, đám cành trơ trụi đó như cố co mình vào để chịu cho được cái rét buốt của mùa đông. Trong những cành trơ trụi ấy, cái Thùy và những bạn nhỏ của nó thương xót trong lòng. Chúng nghĩ rằng mình có áo, còn rét, những cành trụi trơ trơ ngoài trời chắc rét lắm!

Cho tới mùa xuân, chỉ một đêm thôi, những chồi xanh li ti đã điểm kín tất cả những cành to, cành nhỏ. Và chỉ một đêm sau, rồi từng ngày từng ngày, những chồi xanh ấy lớn nhanh như thổi, mỗi ngày mỗi khác. Mùa xuân của cây bàng cũng như tuổi thơ của chúng nó vậy.

0