Status ý nghĩa Lưng chừng tháng 7, Lắng nghe những nhịp đập khe khẽ của trái tim
Tháng 7 đón em bằng dấu ấn của những ngày thi đại học chẳng thể nào quên. Sáng đi làm, dòng người như mắc cửi. Thí sinh khắp nơi đổ về dự thi. Bất giác cười. Tìm thấy em 4 năm về trước, cũng lo lắng, cũng bịn rịn, cũng cố gắng hết mình như ai. Nhìn lại chặng đường đã qua, cô sinh viên năm nhất ...
Tháng 7 đón em bằng dấu ấn của những ngày thi đại học chẳng thể nào quên. Sáng đi làm, dòng người như mắc cửi. Thí sinh khắp nơi đổ về dự thi. Bất giác cười. Tìm thấy em 4 năm về trước, cũng lo lắng, cũng bịn rịn, cũng cố gắng hết mình như ai. Nhìn lại chặng đường đã qua, cô sinh viên năm nhất ngày nào còn run run cầm trên tay tấm giấy báo đại học, thấm thoắt đã là cô gái 23.
Tháng 7 chếnh lòng với những hơi men. Em say trong vị hanh hao của trời đất, vị nồm ẩm của gió mưa, vị ngọt ngào của tấm chân tình người dành cho em mà chưa dám ngỏ. Không phải em vô tâm không biết, bởi em có dám nghĩ gì…
Tháng 7. Ai đó ngoài kia đang nói về tình yêu ? Những ngày tháng 7 rộng dài. Khi bắt đầu một mối quan hệ mới. Bản thân luôn tự hỏi: “Có thể đến mức nào?”. “Sẽ gắn bó đúng không?”. Vậy là phân vân, đắn đo, lưỡng lự và chẳng dám hết lòng. Có nói cả đời dường như cũng chẳng hết, huống gì chiều dài tháng 7. Vậy là gác lại, chờ những ngày tháng 7 lặng lẽ qua đi.
Tháng 7. Ai đó ngoài kia đang nói về tình thân? Muốn viết một cái gì đó về cha về mẹ nhưng rồi đắn đo, lại thôi. Vì có những thứ tình cảm đáng quý đến mức, một vài câu từ hoa mĩ không thể nào mô tả hết được. Gia đình đã ở cùng ta, từ những tháng 7 đầu tiên, đến những ngày tháng 7 sau này. Khi ta khóc cười, ta vui buồn, ta hạnh phúc. Xuân, hạ, thu, đông – bốn mùa nắng mưa, mùa nào cũng là Vu Lan báo hiếu. Ngày hôm qua, hôm nay, ngày mai – ngày nào cũng là ngày của cha mẹ.
- Status tháng 7 Hành trình đi tìm hạnh phúc còn rất dài
Tháng 7. Ai đó ngoài kia đang nói về tình bằng hữu?Đám bạn thân rủ nhau đi trà đá, chuyện nổ trời, lướt thướt mưa. Ba thằng chung nhau chui vào cái áo mưa bé xíu. Kể cũng buồn cười, làm cùng công ty nhưng ngày qua ngày, đứa nào cũng dán mắt vào màn hình máy tính, cùng lắm thì dăm ba câu chuyện, chat chit linh tinh. Giờ ngồi cạnh nhau, gác công việc sang một bên, than vãn kêu ca đủ thứ trên đời, thấy ấm lòng.
Đêm tháng 7 chạm sâu vào lòng người đang mong ngóng chút gì đó trong trẻo hơn. Sự vô định và lưng chừng thường nhật. Trong màu nắng tắt là tiếng ca của bình yên. Hít một hơi thật sâu, để cho những bộn bề của cuộc sống một ngày dài vỡ ra. Những câu chuyện đêm tháng 7 thường dài hơn, mông lung hơn.
Mùa mưa ngâu. Ra đường, trên facebook hay trong bất cứ cuộc nói chuyện nào cũng nhắc tới “tháng ngâu”. Mùa này, mưa tưởng chừng như nuốt chửng mọi thứ mà chốc lát lại tạnh. Người khóc không biết được bao nhiêu mà trời thì cứ thương tiếc mãi cho chuyện tình chàng Ngưu Lang và nàng Chức Nữ. Cái sự tích ấy cứ lưu từ đời này tới đời khác để rồi một ngày, em chợt buồn nao lòng vì câu chuyện tình dân gian ấy.
Thất tịch năm nào em cũng để ý xem trời có mưa không? Và năm nay, khi em thức dậy ở một miền núi xa xôi thì đã nhận ra những giọt nước của trời đã rơi xuống. Rất nhiều. Em vẫn tưởng hạnh phúc với em đơn giản là những cơn mưa. Mưa mùa hạ rào rào, rồi ngưng. Mưa mùa đông lất phất mà thấm cả vào da thịt lạnh tê tái.
Những tưởng mưa xuân sẽ phảng phất vui hơn đôi chút nhưng cũng lại gắn với nhiều kỉ niệm buồn. Vậy mà, em lại chỉ thích những thứ buồn thương nhiều tiếc nuối. Có một nỗi buồn theo đuổi em, còn em thì thả chúng vào cơn mưa của mùa.
Cho đến khi, em gặp được cầu vồng vào ngày hôm ấy. Dừng lại một chút bên đường ray khi tàu đang qua, em ngước mắt lên ngắm cho trọn khung cảnh tuyệt vời. Một bên là bầu trời xám xịt ngợp mây đen, dữ dội; một bên là màu trong veo, xanh ngát và yên bình. Còn cây cầu vồng và em ở giữa. Hôm ấy đâu phải thất tịch mà có cầu ô thước, hay ông trời ưu ái cho Ngưu Lang và Chức Nữ mà bắc thêm cầu cho họ gặp nhau, để em được mỉm cười và “WOWWW” lên một tiếng thật to. Đó là âm thanh của hạnh phúc đấy anh ạ. Và rồi em nhớ tới anh, một người có lẽ em sẽ gặp ở thì tương lai nào đó.
Em biết hạnh phúc của em là được đi dưới cơn mưa thật dịu dàng, làm sao cho mưa vừa ướt áo mà cảm xúc trong lòng cứ thế dâng lên thật dễ chịu. Em chẳng ngại một ngày trời mưa bùn đất khi em còn một mình dạo quanh dưới mưa. Nhưng thích biết mấy nếu có một người để chia sẻ cảm xúc ấy, anh nhỉ? Em sẽ chia “thì tương lai” ấy thành “hiện tại” vào lúc em gặp được người chẳng bao giờ buông tay hay bỏ em lại như những gì người khác đã làm với em. Biết đâu đấy, một ngày, “quá khứ” sẽ thành “hiện tại” và “tương lai” thì sao?
Mỗi năm tháng bảy mưa ngâu tới, những cảm xúc cứ thế lại tha hồ mà vùng vẫy và tự do bay nhảy. Em vẫn cứ tưởng hạnh phúc cơn mưa. Cho đến khi em thấy hơn một “cây cầu ô thước”. Và nghĩ tới anh.
- Status tâm trạng Yêu nhau tháng Bảy là khi đôi bạn trẻ hờn dỗi, lặng yên bên nhau dưới hiên nhà trốn cơn mưa bất chợt
Em cũng là một Hà Nội anh yêu...Những mùa hoa sấu cứ đến và qua. Tất cả đều nhẹ nhàng, vừa đủ để níu giữ bước chân người đi. Nhưng cũng có khi người ta quên mất nó trong bận bịu cuộc sống thường nhật nhưng với những người đi xa, là nỗi nhớ nao lòng về một Hà Nội đẹp, lãng mạn và hào hoa.
Vậy là phố đã vào mùa theo những cách tự nhiên nhất mà đất trời có thể có được. Mùa này đến với em gợi cho em những cảm xúc không quá rõ ràng, mơ hồ và hư hao bởi chút cảm xúc lãng đãng không tên. Mùa hoa sấu đang âm thầm tỏa hương, len lỏi vào trái tim của những trái tim đa sầu, đa cảm hoài nhớ cố nhân. Nếu tháng ba say đắm với sắc hoa sưa, tháng tư e ấp với hoa loa kèn. Tháng năm với nắng, với mưa, với màu đỏ ly biệt của phượng hồng. Tháng sáu Hồ Tây ngát hương sen thì tháng bẩy ngập tràn lối đi hoa sấu.
Em nhận ra mùa hoa vào những buổi sáng khi thành phố còn chưa thức dậy, chút nắng sớm chiếu rọi qua hàng sấu già càng làm lộng lẫy vẻ đẹp kiêu sa của những chùm hoa li ti đầu mùa đang thầm lặng tỏa hương như những hạt ngọc giữa trời. Đi dưới phố vào mùa ta như ngây ngất khi hoa sấu rụng như mưa bụi, đậu trên đầu, trên vai và bước lạo xạo trên thảm lá sẽ khiến lòng người chút bâng khuâng, chút xao xuyến. Một chút lắng lòng mình như để tìm lại mình giữa cái hối hả của phố thị ngoài kia.
Mùa hoa tháng 7 đến rồi anh đến trong những cơn mưa bay trải dài trên các vòm cây đại thụ, trên những mái ngói rêu phong bàng bạc màu thời gian. Khi những chiếc lá sấu vàng còn lưu luyến trên cây chưa muốn rụng, dưới gốc cây vẫn xào xạc một lớp lá khô dày thì cũng là thời khắc báo hiệu mùa hoa khoe sắc. Ta ngỡ ngàng khi phát hiện ra, từ lúc nào hoa sấu đã trải thảm vàng kín khắp các con đường hay cả một khoảng trời như nắng mùa hạ.
Sấu là loài hoa mộc mạc, đẹp giản dị, khiêm nhường bé li ti, khác hẳn với vẻ thanh cao, quý phái của hoa đào, hoa sen nhưng vẫn toát lên vẻ quyến rũ riêng làm ta nao lòng. Mới hôm nào cách đây vài độ, lá vàng còn xào xạc rụng nhuộm vàng phố. Ấy vậy mà chỉ qua một vài cơn mưa chuyển mùa, lá sấu xanh non đã phủ kín những cành gầy, khẳng khiu, run rẩy ẩn hiện những chùm hoa sấu, đến những quả sấu non lớn dần theo thời gian, nóng lòng chờ sấu già, sấu chín. Quá trình ra hoa, thay lá chắt lọc nhựa sống của cây sấu chỉ diễn ra ít ngày mà nếu vội vã, ta sẽ không nhìn thấy được. Hương của vị ngọt ngọt, chua chua thanh thanh nơi đầu lưỡi cùng hương của lá sấu non dịu nhẹ và có lẽ đâu đó có cả hương của người Hà Nội ấy.
Những mùa hoa cứ đến và qua. Tất cả đều nhẹ nhàng, vừa đủ để níu giữ bước chân người đi. Nhưng cũng có khi người ta quên mất nó trong bận bịu cuộc sống thường nhật nhưng với những người đi xa, là nỗi nhớ nao lòng về một Hà Nội đẹp, lãng mạn và hào hoa. Ai đó đã ví hoa sấu như chiếc đồng hồ báo thức, trở thành "phần hồn" của mùa hè Hà Nội. Và mùa hoa này, em vẫn mải mê nhặt từng đài hoa sấu nhỏ li ti rụng xuống, để nhớ, để thương một mùi hương đã làm lòng người, làm phố phường dịu mát, trong trẻo và thơm tho hơn.
Lời kết: Lưng chừng tháng 7. Lưng chừng hạ. Lắng nghe những nhịp đập khe khẽ của trái tim, để thả mình vào mùa nhớ thương mà hoài niệm. Thu đang đến rất gần. Đôi khi, cuộc sống chỉ cần những hạnh phúc lưng chừng như thế!. Chúc cô gái tháng 7 an nhiên !