28/05/2017, 20:49

Nghị luận xã hội về sự vị tha

Đề bài: Một câu chuyện kể rằng, có hai người bạn thân cùng bị lạc đường trong sa mạc. Họ cứ đi, đi mãi và tới một lúc trong cuộc hành trình, họ bắt đầu tranh cãi với nhau nên đi về hướng nào để thoát ra. Không kìm chế được sự bực tức và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người bị đánh ...

Đề bài: Một câu chuyện kể rằng, có hai người bạn thân cùng bị lạc đường trong sa mạc. Họ cứ đi, đi mãi và tới một lúc trong cuộc hành trình, họ bắt đầu tranh cãi với nhau nên đi về hướng nào để thoát ra. Không kìm chế được sự bực tức và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người bị đánh rất đau, nhưng không nói gì, chỉ viết một dòng lẽn cát: Hôm nay bạn thân nhất đã tát tôi". Họ lại đi tiếp, và gặp một ốc đảo với một hồ nước lớn. Người bạn bị đánh vì vội vàng uống ...

Đề bài: Một câu chuyện kể rằng, có hai người bạn thân cùng bị lạc đường trong sa mạc. Họ cứ đi, đi mãi và tới một lúc trong cuộc hành trình, họ bắt đầu tranh cãi với nhau nên đi về hướng nào để thoát ra. Không kìm chế được sự bực tức và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người bị đánh rất đau, nhưng không nói gì, chỉ viết một dòng lẽn cát: Hôm nay bạn thân nhất đã tát tôi".

Họ lại đi tiếp, và gặp một ốc đảo với một hồ nước lớn. Người bạn bị đánh vì vội vàng uống nước và tắm rửa nên trượt chân và bắt đầu chìm dần. Người bạn kia vội nhảy xuống cứu anh ta lên. Khi mọi sự đã qua, người bạn bi đánh lúc nãy khắc một dòng lên phiền đá: "Hôm nay người bạn thân nhất đã cứu tôi.

Người bạn đã đánh và cũng là người cứu anh ta thực sự ngạc nhiên nên hỏi: “Tại sao khi tớ đánh cậu, cậu viết lên cát, còn bây giờ cậu lạì khắc lên phiến đá?”

Người kia mỉm cười và đáp: “Khi một người bạn làm ta đau, hãy viết lên cát để ngọn gió của sự tha thứ thổi qua mang nó đi cùng. Còn khi điều tốt lành đến, chúng ta nên khắc nó lên đá, như khắc thành kỉ niệm trong tim vậy, không cơn gió nào có thể xoá đi được!”

Llệu chúng ta có thể học được cách viết lên cát?

(Theo “Quà tặng cuộc sống’) Càu hỏi đặt ra ờ cuối câu chuyện trên gợi cho anh (chị) suy nghĩ gì?

GỢI Ý

1. Giải thích ý nghĩa câu chuyện

– Viết chữ lên cát: dễ bị xoá đi dấu vết vì gió thổi, nước cuốn trôi,… Những giận hờn, oán ghét cũng giống như viết chữ trên cát, sẽ bay theo làn gió.

– Khắc chữ lên đá: khó bị xoá đi dấu vết bởi sự bền chắc của đá. Liên tưởng đến những điều ân nghĩa, tốt lành sẽ được khắc ghi vào tâm khảm, khó có thể xoá mờ.

Từ đó, ta hiểu ý nghĩa câu chuyện là bài học về lòng bao dung, vị tha và lối sống tình nghĩa, có trước, có sau.

2. Suy nghĩ về hai câu hỏi được đặt ra ở cuối câu chuyện

– Câu hỏi “Liệu chúng ta có thể học được cách viết trên cát” đặt ra như một sự băn khoản, nhắc nhở, cảnh tỉnh về lòng vị tha. Đây cũng là điểm nhấn của câu chuyện.

– Lòng bao dung, vị tha được biểu hiện qua việc tha thứ, sẵn lòng bỏ qua lỗi lầm của người khác, biết cách xóa đi những oán ghét, hận thù trong lòng. Điều đó sẽ mang đến sự thanh thản, bình yên trong tâm hồn con người, giúp người với người gần nhau hơn, khiến con người trở nên cao thượng hơn… Cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp và hạnh phúc hơn nếu con người biết tha thứ và nhận được sự tha thứ từ người khác.

– Trong thực tế, có những người mang lối sống vị kỉ, ít chấp nhận những thiếu sót, lỗi lầm của người khác. Họ trở nên đơn độc, không được hưởng những giây phút thanh thản, bình yên trong tâm hồn.

– Hãy học cách tha thứ nhưng cũng cần tỏ thái độ kiên quyết trước những sai trái không thể chấp nhận.

Thu Huyền

Từ khóa tìm kiếm

  • Nghị luận về lòng vị tha
  • nghị luận xã hội về lòng vị tha
  • nghị luận về sự tha thứ
  • nlxh long vi tha
  • bài nghị luận về lòng vị tha
  • nghị luận về tha thứ
  • nghị luận tha thứ
  • nghị luận về lòng tha thứ
  • viết mot doan van ve long vi tha
  • văn ngị luận về lòng vị tha của con người trong xạ hội hiện nay#spf=1
0