Kể về một người bạn trong lớp của em
Ke ve mot nguoi ban trong lop cua em – Đề bài: Em hãy viết bài văn kể về một người bạn trong lớp của em. BÀI LÀM Năm nay em vào lớp bảy. Thế là mình đã lớn thêm một tuổi. Vào buổi học đầu tiên em làm quen với một đôi bạn ngồi bên cạnh, đó lạ Lan Hương và Hồng Hoa. Hai bông hoa quý ấy thật đẹp ...
Ke ve mot nguoi ban trong lop cua em – Đề bài: Em hãy viết bài văn kể về một người bạn trong lớp của em. BÀI LÀM Năm nay em vào lớp bảy. Thế là mình đã lớn thêm một tuổi. Vào buổi học đầu tiên em làm quen với một đôi bạn ngồi bên cạnh, đó lạ Lan Hương và Hồng Hoa. Hai bông hoa quý ấy thật đẹp cũng như tình bạn tốt đẹp của họ. Qua tiếp xúc hằng ngày em mới biết rõ, tính nết của Hoa và Hương hoàn toàn khác nhau. Lan Hương hoạt bát, lanh lẹ, còn Hồng Hoa trầm tĩnh và cẩn ...
Ke ve mot nguoi ban trong lop cua em – Đề bài: Em hãy viết bài văn kể về một người bạn trong lớp của em.
BÀI LÀM
Năm nay em vào lớp bảy. Thế là mình đã lớn thêm một tuổi. Vào buổi học đầu tiên em làm quen với một đôi bạn ngồi bên cạnh, đó lạ Lan Hương và Hồng Hoa.
Hai bông hoa quý ấy thật đẹp cũng như tình bạn tốt đẹp của họ. Qua tiếp xúc hằng ngày em mới biết rõ, tính nết của Hoa và Hương hoàn toàn khác nhau. Lan Hương hoạt bát, lanh lẹ, còn Hồng Hoa trầm tĩnh và cẩn thận. Đồng thời tính tình của hai bạn cũng thể hiện nhiều qua sở thích của mỗi người. Trong những giờ ra chơi Hương và Hoa thường ngồi dưới tàn cây me già cùng nhau trò chuyện. Hương luôn đưa ra những thắc mắc: “Vì sao trời xanh ?”, “Do đâu mà chim biết hót ?….” Còn Hoa thì thích thú ngắm nhìn cảnh vật thiên nhiên: nào trời xanh mây trắng, nào gió thổi chim reo, coi như đó là đương nhiên, không cần phải giải thích mà chỉ cần nhìn, cần lắng nghe thì tự những sự vật ấy sẽ nói hộ bao điều. Hương nhiều lúc cáu gắt với bạn: “Tớ thấy càng nhìn, càng nghe nó lại càng bí hiểm và kì quặc, sao chưa bao giờ nó nói gì cả… Còn cậu thì đã nghe đám mây xanh trắng ấy nói những điều gì ?” Hoa lẳng lặng, tủm tỉm cười. Hương cứ gạn hỏi hoài, Hoa đành nói: “Chính mình nghe được chúng trong các bài văn của mình đấy!”.
Hương ngẫm nghĩ một chút rồi “ờ” lên như phát hiện ra điều bí mật..
– Mình cũng ngờ ngợ, không hiểu sao mà bạn lại giỏi văn đến thế. Hèn chi… rồi hai bạn nhìn nhau cười.
Tuy thế Hương vẫn cứ nhìn lên trời, mắt chói nắng và nhíu mày lại, còn Hoa thì lại mơ màng nhìn hàng cây xanh thẫm phía xa, bạn đang lắng nghe tiếng rì rào của hàng dương… Vì vậy cũng không có gì khó hiểu khi Hương luôn nhất nhì môn Toán, còn Hoa thì đứng đầu môn Văn. Nhưng không vì lẽ đó mà họ ganh tị lẫn nhau ngược lại còn biết nhường nhịn giúp đỡ lẫn nhau, nên tình bạn luôn bền vững. Hương rất giản dị còn Hoa thì đâu phải ra đó, đàng hoàng, đầy đủ. Ngay đến cách học của họ cũng chẳng giống nhau. Hương học nhanh chóng trong khi Hoa thận trọng từng chi tiết một. Tuy nhiên cả hai đều học một cách hăng say và tập trung tối đa nên bài mau thuộc, bài tập chóng xong. Một bạn tháo vát nhanh nhẹn, một bạn thì cần cù.
Có một hôm trời mưa, đường về trơn nên chẳng may Hương trượt chân té ngã, máu ra rất nhiều. Hoa vội đỡ bạn dậy dìu Hương vào quán bên đường. Rồi mặt mày xanh lét cắt không còn hột máu. Hoa chạy ngay vào lớp lắp bắp báo cho cô với ánh mắt như van xin sự giúp đỡ. Nét mặt lo âu thực sự và giọng nói run rẩy về chuyện xảy ra với Hương đã làm em cảm động về tình bạn của hai người.
Từ khi học lớp một đến hết lớp sáu em chưa gặp một đôi bạn nào thân nhau như thế. Hơn nữa lại là hai người có tính khác nhau. Đôi với em thì tình bạn ấy thật cao quí vì nó đã bổ sung cho nhau và nhiều lúc vượt qua những sự khác biệt để cùng tiến tới.