25/05/2017, 09:29

Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó – Văn mẫu lớp 6

Đánh giá bài viết Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Thái Bình Đường phố Hà Nội vào giờ cao điểm rất hay bị ùn tắc giao thông. Đặc biệt là vào gần tết, hiện tượng tắc đường lại càng nhiều hơn. Hôm ...

Đánh giá bài viết Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Thái Bình Đường phố Hà Nội vào giờ cao điểm rất hay bị ùn tắc giao thông. Đặc biệt là vào gần tết, hiện tượng tắc đường lại càng nhiều hơn. Hôm nay là ngày 29 Tết, em cùng mẹ đi chợ sắm sửa mọi thứ. Trong lúc đó, em đã tình cờ được chứng kiến ...

Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Thái Bình

Đường phố Hà Nội vào giờ cao điểm rất hay bị ùn tắc giao thông. Đặc biệt là vào gần tết, hiện tượng tắc đường lại càng nhiều hơn. Hôm nay là ngày 29 Tết, em cùng mẹ đi chợ sắm sửa mọi thứ. Trong lúc đó, em đã tình cờ được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Chú hướng dẫn từng dòng xe cộ tham gia giao thông, giải quyêt hiện tương ách tắc giúp đường phố thông thoáng, không gây cản trở việc đi lại của nguời dân trong dịp xuân sang khi ai ai cũng đang rất khẩn trương, vội vã.

29 Tết, một ngàỵ rất gần Tết Nguyên Đán, cái Tết cổ truyền của dân tộc Việt Nam. Không khí Tết đã đến rất gần. Cái lạnh như cắt da cắt thịt, mưa phùn rơi khiến cho những người tham gia giao thông, ai cũng muốn thật nhanh trở về nhà sum họp bên tổ ấm gia đình. Đường Trường Chinh vốn là một con đường thường xuyên xảy ra hiện tượng ách tắc. Gần Tết, số người tham gia giao thông lại càng đông hơn, khiến cho con đường tắc cả một đoạn dài. Em và mẹ phải cố gắng lắm mới nhích lên được một chút. Trời mưa khiến cho con đường trơn và bẩn. Bỗng nhiên em thấy thấp thoáng bóng dáng một chú công an. Chú mặc bộ quần áo công an màu vàng rất đẹp. Bên ngoài khoác một chiếc áo mưa màu xanh. Tay chú cầm một chiếc dùi cui. Đầu chú đội một chiếc mũ công an ngay ngắn. Khuôn mặt chú hơi vuông toát lên vẻ hiền lành. Làn da hơi ngăm đen lộ vẻ rắn rỏi, khoe mạnh, trên ngực chú đeo một chiếc biển hiệu đề tên và chức vụ. Khi chú đi ngang qua xe của mẹ con em, em nhìn rõ tên chú Trung uý Nguyễn Trung Thành. Chú đeo một chiếc còi, vừa đi vừa thổi, tay cầm chiếc dùi cui chỉ hướng cho xe đi.

Trên đường, các phương tiện tham gia giao thông rất hỗn loạn: xe buýt, xe ô tô con, xe tải nhỏ, xe đạp, xe máy đỗ trên đường rất hỗn độn không thành hàng lối. Một số xe máy thiếu ý thức còn leo lên cả vỉa hè. Trước tình hình đó, chú vừa thổi còi vừa hướng dẫn cho một số chiếc xe máy đi lùi vào phía trong và tiến lên phía trên để lấy chỗ cho chiếc xe ô tô phía sau tiến thẳng lên không lấn sang phẩn đường ngược chiều. Chú cố gắng chia đường làm hai: một dòng đi lên, một dòng di xuống. Chú nhanh nhẹn, bình tĩnh, hướng dẫn cho xe đi đúng phần đường qui định. Dòng xe cộ lộn xộn bây giờ đã được phân thành hai luồng giao thông. Luồng đi lên luồng đi xuống không bên nào lấn đường bên nào. Chú nhanh nhẹn chạy lại phía đầu ngã tư, chỗ đèn xanh đèn đỏ rồi ra hiệu cho luồng xe đi lên được phép rẽ phải. Được khoảng mười phút khi luồng ngược chiều đã nhiều xe, chú lại ra hiệu cho luồng xe rẽ phải dừng lại nhường đường cho luồng xe đi thẳng. Cứ thế hai luồng xe thay phiên nhau đi. Em và mẹ cũng tuân thủ rất tốt hiệu lệnh của chú công an. Khoảng một tiếng sau đường đã thông hơn. Em thoáng nhìn thấy khuôn mặt chú khẽ nở một nụ cười. Khi chú cười khẽ để lộ một má lúm đồng tiên phía bên phải trông rất duyên. Bây giờ em mới nhìn kỹ hình dáng chú công an. Với vầng trán cao rộng biểu lộ sự thông minh nhanh nhẹn. Chú có thân hình khá cao và cân đối. Với chiều cao khoảng gần 1,80m, trông chú lại càng thêm oai vệ.

Dưới sự hướng dẫn của chú công an, đoạn đường đã trở nên thông thoáng và hết tắc. Mọi người ai nấy cũng nhìn chú và nở một nụ cười thật tươi như thầm cảm ơn. Giao thông Việt Nam hiện tại vẫn còn là nỗi lo cho người dân và các nhà chức trách, để giải toả một vụ ách tắc là rất vất vả và mất nhiều thời gian, công sức. Các chú công an phải có tinh thần trách nhiệm rất cao mới có thể hoàn thành xuất sắc được công việc.

Em thầm cảm ơn tất cả những chú công an. Nhờ có các chú mà đường phố trở nên thông thoáng hơn, an toàn trật tự xã hội được đảm bảo. Em tự hứa với bản thân mình sẽ học tập thật tốt để sau này cũng trở thành một chú công an nhân dân, giúp ích cho dân cho nước, góp sức để cho Việt Nam ngày càng phát triển hơn.

Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó – Bài làm 2

Tắc đường vốn là việc không hề hiếm ở bất cứ thành phố nào, hay bất cứ đất nước nào. Cứ vào giờ cao điểm là mọi con đường lại trở nên đông đúc và khó có thể lưu thông được, đặc biệt là ở thành phố lớn như Hà Nội. Vì vậy, khi chứng kiến các chú cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ lưu thông đường đi, em thấy hình ảnh này tuyệt vời biết bao.

Cứ vào giờ cao điểm, khi mà mọi người tan làm trên đường về nhà, đi đón con tan học… từ mọi ngả đường đổ ra là đường phố khó trở nên khó lưu thông hơn bao giờ hết. Lúc này, công việc của chú cảnh sát giao thông cũng khó khăn và mệt mỏi hơn bao giờ hết. Hôm đó, khi mẹ đón em tan học về đi qua đoạn đường ngã tư Khuất Duy Tiến, được chứng kiến hành động của chú cảnh sát giao thông làm em cảm phục và quý mến các chú cảnh sát giao thông hơn.
Lúc đó, vào đúng giờ cao điểm, lại vào ngày thứ sáu, khi mọi người đang vội về nhà. Sinh viên thì vội về quê, mọi người ai ai cũng vội hơn bao giờ hết. Thậm chí, đây lại là con đường ngã tư đi nhiều hướng khác nhau làm con đường lại càng trở nên đông đúc, chật chội hơn mọi ngày. Ngày cuối tuần, ai ai cũng vội vã về đoàn tụ với gia đình. Trên đường với bao nhiêu là xe cộ đi lại: xe buýt, xe đạp, xe máy, ô tô, xe đạp thậm chí có cả xe ba bánh, mọi xe đều đi lại hỗn loạn và không có trật tự. Trời đang ở giữa tháng Sáu, thời tiết nắng nóng làm người đi đường cảm thấy mệt mỏi và khó chịu biết bao. Em và mẹ phải nhích từng bước chậm chạp trên con đường đông đúc, chật chội với biết bao loại phương tiện. Em nhìn ra xa để xem liệu sẽ tắc đường đến lúc nào. Bỗng nhiên, em nhìn thấy giữa đường là hình ảnh của một con người đang cầm chiếc dùi cui và cây còi. Em hỏi mẹ, hoá ra đó là chú cảnh sát giao thông đang điều khiển để lưu thông đường phố.

Chú mặc một bộ quần áo màu vàng, tay cầm chiếc dùi cui điều khiển mọi phương tiện lưu thông trên đường . Trên đầu chú đội chiếc mũ công an ngay ngắn, và cầm còi để thổi để mọi người biết đi theo hướng nào. Nhìn xa khuôn mặt chú lấm tấm những giọt mồ hôi, tròn trịa toát lên vẻ hiền lành, đáng tin cậy. Ngày nóng, em nhìn xung quanh mọi người ai ai cũng mũ bảo hiểm, áo chống nắng, khẩu trang, gang tay để bảo vệ và chống nắng. Vậy mà, chú đừng giữa đường, chỉ mặc bộ đồng phục rồi chịu hít bao khói bụi vào người. Tuy vậy, chú vẫn mở nụ cười hiền hậu trên môi với tất cả những người tham gia giao thông trên đường. Mọi xe cộ đỗ trên đường một cách thiếu ý thức, có xe thậm chí còn cố chen lấn lên vỉa hè để đi cho nhanh. Trong tình huống này, chú vẫn bình tĩnh, nở nụ cười và phân chia, chỉ đạo để người đi đường có thể đi lại một cách dễ dàng hơn. Chú không hề cau có, cáu giận với bất cứ chủ xe nào cố đi lên vỉa hè, chú chỉ bình tĩnh chỉ đạo để chủ xe hiểu ra và cố gắng đi đúng đường. Khi hết đèn đỏ chú chỉ tay cho xem ở một chiều đi và chỉ đạo các xe ở chiều còn lại cố gắng dừng lại để tránh gây tai nạn giao thông. Tuy vào giờ cao điểm các xe đều lộn xộn nhưng nhờ có chú nên không có tai nạn đáng tiếc nào xảy ra. Chú bình tĩnh, nhanh nhẹn chỉ huy các xe đi đúng làn đường, phần đường quy định.

Cứ như vậy, chú cứ đứng giữa đường chỉ đạo mọi người không nề hà mệt mỏi, nắng nóng nụ cười vẫn trên môi chú. Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh chú lại chạy sang chiều khác hướng dẫn mọi người đi tiếp, chỗ đèn xanh đèn đỏ rồi ra hiệu cho luồng xe đi lên được phép rẽ phải. Vì đường ngã tư nên chú phải chỉ đạo cả bốn luồng di chuyển, chú cứ chạy đi, chạy lại giúp mọi người nhanh chóng có thể di chuyển, mau chóng có thể về nhà. Em thầm cảm phục sự chịu khó, sự nhiệt tình của chú trong công việc. Sau khoảng một tiếng con đường đã có thể lưu thông trở lại, em và mẹ cũng có thể nhanh chóng di chuyển. Khi đi qua chú, em thấy chú nở nụ cười hiền hậu với em như thầm chúc: “Một ngày cuối tuần vui vẻ nhé nhóc!” Em thấy núm đồng tiền đáng yêu trên gương mặt chú điều này lại càng làm chú trông thân thiện hơn. Em nở nụ cười đáp lại với chú và thầm nói: “Cố lên, cháu cổ vũ cho chú.” Dường chú nghe thấy lời cổ vũ của em, đáp lại em là một nụ cười tươi hơn bao giờ hết. Nhìn chú đứng ở ngã tư với bộ đồng phục, dáng người cao cùng khuôn mặt mũm mĩm và nụ cười hiền hậu, chú càng oai vệ hơn.

Trên đường về, em thầm nghĩ không biết chú phải đứng đấy đến lúc nào mới có thể về nhà, bao giờ mới có thể tan ca như mọi người. Em thương chú biết bao, mong rằng mọi người có ý thức hơn để chú có thể nhanh chóng quay về cùng với gia đình. Em rất yêu quý các chú công an vì nhờ có các chú công an mà việc đi lại của người dân trở nên an toàn và dễ dàng. Em thầm tự nhủ mình sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện thật tốt để có thể trở thành một công dân tốt để đáp lại sự hi sinh thầm lặng của các chú cảnh sát, góp phần xây dựng đất nước ngày càng tốt đẹp hơn.

Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó – Bài làm 3

Trong tất cả các nghề thì có thể nói nghề công an là một trong những nghề quan trọng nhất. Trước đây khi cô giáo nói câu này tôi có phần không tin nhưng sau một lần tôi tận mắt chứng kiến hình ảnh một chú công an đang làm nhiệm vụ tôi mới có thể cảm nhậnđược phần nào đó sự nguy hiểm của các an.

Đó là một lần tôi đang giúp mẹ đi chợ mua đồ tôi đã được chứng kiến hình ảnh của một chú công an đang làm nhiệm vụ hết sức nguy hiểm có thể bị kẻ xấu hãm hại bất cứ khi nào. Hôm đó là một buổi sáng thứ bẩy tôi vâng lời mẹ đi chợ giúp mẹ vì mẹ có việc bận nên không thể đi được. Tôi đa quá quen với việc này nên tôi vâng lời mẹ đi ngay. Mẹ giao cho tôi hai trăm nghìn đồng và một cái nàn để đi chợ. Tôi cẩn thận cất số tiền đó vào trong ví vì đây là số tiền khá lớn đối với tôi. Tôi vui vẻ lên đường đi ra khu chợ ngay gần nhà. Hôm nay là phiên họp chợ nên chợ khá đông ,tôi cẩn thận cầm ví tiền và đi qua những chỗ đông đúc.  Sau khi đi mua rau tôi đi sang hàng bán thịt theo lời mẹ dặn. Lúc đi khỏi cửa hàng rau tôi nhìn thấy một nhà chơi  ảo thuật đang chơi ở ngay bên đó nên tôi đã tò mò snag xem thế nào. Mải ngắm nhìn các hành động của nhà ảo thuật đó mà tôi quên béng mất việc đi chợ. Bỗng tôi thấy ai đó như đang lấy chiếc ví từ trong túi áo của tôi ra, tôi giật mình sờ vào túi thì túi tiền đã bay đi đâu mất.

Tôi bỗng hốt hoảng kêu toáng lên ,tôi vừa lo vừa sợ vì đây là số tiền khá lớn. Tôi đang sợ hãi không biết làm gì thì thấy có một chú chạy đuổi một ai đó về phía khu chợ. Tôi định thần lại suy nghĩ chắc chắn chú đó đang đuổi theo tên trộm. Tôi vội đuổi theo về phía đó để có thể tìm lại số tiền đã bị mất. Tôi nhìn loán thoáng thấy chú đó đang ở cách trên tôi một đoạn ngắn tôi còn tên trộm thì bắn mặc một chiếc áo đen kín thì phải. Chú đó cũng cách tên trộm một khoảng khá xa nên tôi không chắc chắn là chú có thể đuổi theo tên trộm được. Nhưng cũng thật may mắn khi chúng tôi đuổi theo tên trộm một đoạn thì đường đã cụt tên trộm không còn đường chạy khi ấy hắn mới quay lại hòng đánh lại chú đó  để có thể chạy thoát được. Khi ấy tôi cũng đã chạy đến nơi vừa thở hổn hển tôi vừa sợ hắn sẽ giở trò gì để nhằm hãm hại chúng tôi. Khi ấy chú mới nói với tên trộm “hãy trả lại cái túi nếu không mày cũng không thể đánh lại tao đâu” khi ấy tôi cũng cảm thấy khá an tâm dường như chú này biết võ thì phải.

Tên trộm vẫn rất ngoan cố hắn vội lao đến liên tiếp đánh những cú rất mạnh vào  người chú nhưng chú đều tránh được rất thành thạo. Tôi thiết nghĩ chắc chú này rất giỏi võ mới có thể đánh lại những đòn tấn công liên tiếp của tên trộm như thế. Sau những đòn tấn công dồn dập của tên trộm chú mới bắt đầu đánh trả. Chú dùng cánh tay khỏe khoắn của mình đấm liên tiếp vào bụng của tên trộm khiến hắn ngã nhào ra đất không thể chống cự được. Khi ấy tôi thật sự cảm thấy rất khâm phục chú,chú thật là một người tài giỏi và cũng là một người tốt nữa.  Tôi thích thú nhảy cẫng lên hoan hô chú khiến cho chú có phần sao nhãng. Khi ấy tôi bỗng thấy tên trộm đã lợi dụng sơ hở này rút từ trong túi hắn ra một con dao và đang dần tiến về chỗ chú.

Tôi vội hét lớn để chú cảnh giác, khi ấy chú giơ bàn tay ra gia hiệu là chú biết rồi ,tim tôi đập thình  thịch khi trong tay chú không hề có một vũ khí nào cả. Tên cướp dần tiến đến chỗ chú rồi đẩy con dao tiến về phía chú hòng đâm một nhát vào chú. Khi ấy chú mới bất ngờ tóm lấy cổ tay của hắn bóp mạnh khiến hắn kêu đau oai oái, bấy giờ con dao mới từ từ rơi xuống đất. Nhanh như cắt chú lấy còng ra  còng luôn lên tay hắn. Khi ấy tôi mới ngỡ ngàng nhận ra chú ấy chính là cảnh sát. Chú cầm chiếc ví đến chỗ tôi rồi nói tôi phải cẩn thận lần sau đừng để như thế nữa. Trên đường chú giải tên đó về đồn chú nói tôi là tên này đã ăn trộm rất nhiều lần tại chợ này khi đám đông để hòng giở hành vi trộm cướp, các chú đã đợi hắn ở đây mấy ngày rồi nhưng hôm nay mới bắt được. Tôi thầm cảm ơn các chú rất nhiều bởi nếu không có những người công an nhiệt tình làm nhiệm vụ như thế thì chúng tôi sẽ không thể có cuộc sống  bình yên được.

Tạm biệt chú ra về trong tôi dường như vẫn còn những kí ức vô cùng nguy hiểm nhưng cũng rất đẹp đẽ vừa rồi. Tôi bỗng thấy thương các chú công an quá,càng thương tôi càng thấy yêu các chú bởi những hành động dũng cảm không sợ những hiểm nguy của các anh. Yêu những chú công an cảnh sát tôi hi vọng và ước mơ sau này cũng có thể được làm những chú công an như thể  để có thể giúp đỡ được tất cả mọi người trả lại sự bình yên cho muôn nơi.

Từ khóa tìm kiếm

  • tả chú cảnh sát giao thông
  • tập làm văn tả chú giao thông đang làm nhiệm vụ

Bài viết liên quan

0